Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 260 - Chương 260 - Có Tiên Ở Là Sẽ Nổi Danh (2)

Chương 260 - Có Tiên ở là sẽ nổi danh (2)
Chương 260 - Có Tiên ở là sẽ nổi danh (2)

phân chia thần tiên thành những cấp bậc cao thấp khác nhau, theo như suy nghĩ của Tần Chính thì thuần túy chỉ là vì muốn thống trị tín đồ, giống như hoàng đế thống trị bá tánh.

Hiện giờ gặp được tiên nhân, lời lẽ ôn hòa bình dị gần gũi, coi cấp bậc quy củ như hư vô, mới thật sự cảm thấy vui sướng thoải mái!

Chu Dịch lấy trà cụ ra, phất tay lấy linh hỏa linh thủy, trà nghệ được phát huy đến cực điểm.

“Nếm thử linh trà này của bần đạo.”

“Đa tạ chân nhân.”

Tần Chính cẩn thận nâng chung trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, Hỏa linh khí nồng đậm từ miệng chảy vào trong bụng, phân tán khắp ngũ tạng lục phủ cả người. Vận chuyển nội khí công pháp bí truyền của hoàng tộc, muốn luyện hóa linh khí trong cơ thể, kết quả mắt thấy nó sắp sửa tán loạn, lúc này.

Một giọng nói vang lên bên tai, truyền thẳng vào thần hồn.

“Trời và đất, sinh âm dương, hóa vạn vật……”

Tần Chính thay đổi tu hành luyện thể quyết, nội khí trong Đan Điền nhanh chóng tan rã, linh khí theo kinh mạch vận chuyển hóa thành từng sợi pháp lực.

Chu Dịch chậm rãi phẩm trà, cho mãi đến khi lần tu hành đầu tiên của Tần Chính kết thúc.

“Ngộ tính không tồi.”

Tần Chính đứng dậy quỳ một gối xuống đất, bái tạ nói: “Ân đức của tiên trưởng, suốt kiếp khó quên!”

“Ngươi có thể đến được nơi này, cũng là vận khí của chính mình.”

Chu Dịch nhẹ nhàng phất tay, đở Tần Chính dậy, nói: “Mỗi ngày bần đạo đều bận rộn tu hành, nếu như ngươi cảm thấy quạnh quẽ, có thể đến Tàng Thư Các đọc sách.”

Đôi mắt Tần Chính sáng ngời, tràn ngập sự chờ mong với chuyện này.

Rồi từ từ phẩm trà nói chuyện, Chu Dịch chỉ điểm bí quyết tu hành luyện thể quyết, rồi lại sắp xếp sương phòng cho hắn nghỉ ngơi.

Hôm sau.

Sáng sớm ánh sáng mặt trời còn chưa chiếu sáng.

Chu Dịch khoanh chân ngồi trên đỉnh đạo quan, hướng người về phương Đông vận chuyển Tử Dương kinh, từng sợi mây tía luyện nhập vào trong cơ thể.

Tử Dương kinh là công pháp luyện thể mà Bổ Thiên giáo lưu lại, thu hút ánh sáng mặt trời tử vân uẩn dưỡng thân thể, sau khi đại thành có thể đạt tới cảnh giới “Tiên Thiên chân nhân” như trong sách miêu tả. Vào thời Thượng Cổ, sự phân chia ở Tu Tiên giới không giống như bây giờ, cụ thể tương đương với Kim Đan hay là Nguyên Anh, Chu Dịch cũng không rõ ràng lắm.

Luyện thể chi đạo, quan trọng ở chỗ chuyên tâm và chăm chỉ, ngày đêm tích lũy rèn luyện công phu, rất phù hợp với Chu Dịch.

Tối hôm qua, Tần Chính hưng phấn ngủ không yên, mãi cho đến hừng đông, nhìn thấy Chu Dịch đả tọa luyện công, đứng ở cửa đứng chậm rãi chờ.

“Cư sĩ, chào buổi sáng.”

Chu Dịch chậm rãi thu công, chào hỏi, bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.

Vo gạo, thêm nước, nhóm lửa……

Tần Chính kinh ngạc nói: “Trong truyền thuyết, tiên nhân chỉ ăn sương uống gió, chân nhân mà cũng ăn cơm sao.”

“Ăn cơm cũng là một loại tu hành.”

Chu Dịch cũng không quá tán đồng với khái niệm này, mãi cho đến khi biên soạn lại vạn cuốn đạo tạng, mấy trăm năm đọc rất nhiều tác phẩm Tiên Hiền kinh điển, hiểu được một chút sự huyền diệu bên trong.

Một tia một sợi, một cháo một cơm, cũng ẩn chứa đạo lý tự nhiên.

Trong điển tịch truyền thừa của Đan Đỉnh Tông, về cảnh giới Hóa Thần trong truyền thuyết, nhiều lần miêu tả việc lĩnh ngộ được thiên địa, tự nhiên mới có thể ngưng kết nguyên thần.

Chu Dịch tự biết bản thân mình tư chất bình thường, ưu thế duy nhất chính là trường sinh, cho nên bắt đầu lĩnh ngộ từ những việc đi lại ăn nằm hằng ngày, đợi sau này Nguyên Anh viên mãn, tích lũy đầy đủ rồi sẽ lĩnh ngộ nguyên thần chi đạo.

Mọi việc đều chuẩn bị chu đáo, đừng đợi đến khi nước đến chân mới nhảy.

“Tạ chân nhân chỉ điểm.”

Tần Chính không rõ nguyên do, chỉ cảm thấy làm theo lời tiên nhân sẽ không sai, vì thế liên tiếp ăn ba chén lớn linh mễ.

“Mùi vị cơm gạo lại thơm ngọt đến lạ!”

Linh khí lưu chuyển trong cơ thể, Tần Chính vội vàng vận chuyển luyện thể quyết, không ngừng rèn luyện thân thể.

Chu Dịch nhắc nhở nói: “Đợi đến khi ngươi rời khỏi nơi này, bên ngoài không có linh khí uẩn dưỡng, luyện thể quyết sẽ không có bất kỳ tiến cảnh nào nữa, cho nên chớ quên tu hành võ đạo.”

Tần Chính nghe vậy sắc mặt kịch biến, vội không ngừng hỏi: “Ý của chân nhân là ở bên ngoài không thể nào tu tiên được sao?”

“Đại khái là như vậy.”

Chu Dịch gật đầu nói: “Thế gian này ngoài Côn Luân sơn ra, thì không còn tu sĩ.”

Tần Chính trầm mặc hồi lâu thở dài một tiếng, tu hành xong luyện thể quyết, rồi bắt đầu rèn luyện khí huyết. Luyện thể quyết thuộc về công pháp luyện thể Tiên đạo, sử dụng linh khí rèn luyện thân thể, huyết khí hồn hậu vượt xa người phàm.

Rồi lại tu hành khí huyết võ đạo, làm ít hưởng nhiều!

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, phát hiện sức mạnh khí huyết võ đạo của Tần Chính yếu đi rất nhiều, chỗ tốt chính là phương pháp tu hành nhàn nhã hơn rất nhiều.

Điều này phù hợp với đặc tính lột xác của công pháp, từ thô sơ đến tinh diệu, điều quan trọng nhất chính là tài nguyên phải được cung cấp liên tục, chỉ có thể chăm chỉ từng chút một.

Sau hôm đó, Chu Dịch không còn quan tâm đến Tần Chính nữa.

Ngẫu nhiên chỉ điểm hai ba câu phương pháp tu hành, cuồn cuộn như thác đổ, Tần Chính cần phải suy tư mấy ngày mới có thể lĩnh ngộ được.

Chỉ trrong mấy ngày.

Tần Chính đã quen với cuộc sống ở Tiên giới, thời gian ăn ngủ nghỉ không khác gì với trần thế, nhưng có rất nhiều sự vật huyền bí, ví dụ như nhóc con Linh Sâm chăm chỉ làm ruộng, Huyết Đằng Yêu giống như một đứa con nít.

Cùng với một cây thần thụ mọc thẳng tắp, cao chọc trời đứng sừng sững ở trung tâm.

Từ khi trở thành con người đến đây, nhóc con Linh Sâm chưa bao giờ tiếp xúc với người ngoài, rất nhanh đã kết bạn với Tần Chính.

“Lớn lớn lớn!”

Cây cuốc dài một thước đón gió lớn lên, hóa thành một cây cuốc với độ dài bảy tám thước, rất phù hợp cho Tần Chính sử dụng.

Nhóc con Linh Sâm lại lấy ra một cây cuốc bằng ngọc thạch, một lớn một nhỏ một người một yêu, hì hà hì hục xới đất cho linh dược.

Tần Chính nhìn linh dược bên trong dược điền, khiêm tốn thỉnh giáo nói: “Sâm chân nhân, những loại kỳ hoa dị thảo kia có tác dụng gì?”

Nhóc con Linh Sâm được người ta làm cu li miễn phí cho, lại hiếm khi được người ta nịnh nọt, rất hào phóng giới thiệu.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0