Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268 - Tìm Kiếm Khắp Thiên Hạ

Chương 268 - Tìm kiếm khắp thiên hạ
Chương 268 - Tìm kiếm khắp thiên hạ

Tiên kinh.

Vốn dĩ là kinh đô Đại Càn, sau khi Khánh quốc chiếm đóng nên sửa lại thành tên này.

Thái Thủy đế tự xưng là gặp được tiên duyên, tiềm tu ở Côn Luân sơn, nên đổi tên nó thành tiên.

Những quan sử của Khánh quốc tra tìm tàng thư ngàn năm của Đại Càn, nhưng chưa từng tìm thấy hai chữ “Côn Luân”, nhưng lại e sợ uy nghiêm của bệ hạ, chỉ có thể giải thích một cách cứng nhắc nguồn gốc của nó từ trong sách cổ.

Những quan lại biết được nội tình thì chỉ cười không nói lời nào, còn phần lớn những quan lại không hiểu được nội tình thì chỉ cho rằng trên đời này thật sự có Côn Luân sơn.

Hoàng cung.

Thượng Dương cung.

Ánh mắt Thái Thủy đế Tần Chính đảo qua thần tử trong điện, ánh mắt lạnh lùng, khí tức Tiên Thiên cùng uy nghiêm của hoàng đế đè nặng xuống, văn thần có thân thể yếu ớt nhịn không được hai chân run rẩy.

“Trương tướng quân, dạo gần đây có tin tức của Côn Luân chưa?”

“Hồi bẩm bệ hạ.”

Trương tướng quân khom người bước ra khỏi hàng, nói: “Thần đã phái mười vạn thiết kỵ, từ Đông Hải chia quân làm hai hướng, hành quân dọc hai bờ Nam Bắc, gặp phải núi non sông ngòi thì phải cẩn thận thăm dò. Hiện giờ đã đã rà soát năm phần lãnh thổ của Vân Châu, vẫn chưa tìm được Côn Luân sơn!”

Thái Thủy đế hạ lệnh nói: “Quá chậm, phái thêm mười vạn đại quân, kết hợp với binh lính ở các châu phủ, trong vòng mười năm phải rà soát hết Vân Châu!”

“Tuân chỉ.”

Trương tướng quân khom người lĩnh mệnh, Thái Thủy đế đánh hạ hơn phân nửa lãnh thổ Khánh quốc, uy vọng của hắn ở trong quân không ai có thể sánh bằng.

Đừng nói đến chuyện thăm dò một Côn Luân sơn hư vô mờ mịt, cho dù có phải đối mặt với tiên nhân, Thái Thủy đế chỉ cần ra lệnh một tiếng thì thiết kỵ Đại Khánh cũng phải xông lên!

“Xin bệ hạ suy xét!”

Thủ phụ Đương triều bước ra khỏi hàng, mặt lộ vẻ khó xử, nói: “Quốc triều mới lập, căn cơ chưa vững chắc, cần được nghỉ ngơi lấy lại sức. Điều động binh lính với quy mô lớn như vậy, không chỉ khiến quốc khố khó khăn, mà bá tánh cũng sẽ phải cõng trên lưng một lượng lớn lao dịch.”

“Bệ hạ, hôm qua nhận được tin báo khẩn tám trăm dặm.”

Hộ Bộ thượng thư bước ra khỏi hàng nói: “Ninh An phủ, Minh phủ, Dương Sơn phủ...phát sinh nạn hạn hán, ba tháng rồi không có một gợn mây, xin hãy chuẩn bị lương thực cứu tế, đề phòng xảy ra dân biến.”

Lại có đại thần bước ra khỏi hàng, khuyên: “Tiên nhân, trường sinh chi đạo từ xưa đã vô căn cứ, bệ hạ trẻ trung khoẻ mạnh, chớ sa vào nó, chậm trễ quốc triều.”

“Thần tán thành!”

“Bệ hạ suy xét”

Liên tiếp hơn mười vị đại thần bước ra khỏi hàng, thỉnh cầu Thái Thủy đế thu hồi quân lệnh.

“Đủ rồi! Bây giờ Trẫm rất minh mẫn, trong lòng đã có tính toán.”

Thái Thủy đế quát lớn ngăn cản chúng quần thần, ánh mắt nhìn về phía chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, hỏi: “Chuyện kinh văn giả tạo của Phật Đạo, đã điều tra ra sao rồi?”

“Hồi bệ hạ, nửa tháng nay đã kê biên tài sản mười ba chùa miếu đạo quan có kinh văn giả tạo, đưa hết vào trong quân làm lao dịch.”

Lưu Cẩm khom người nói: “Thần dám lập Quân Lệnh trạng, trong vòng một năm kinh văn giả tạo của triều đại sẽ biến mất, trong vòng ba năm, chư quốc Vân Châu không còn ai dám tụng niệm ngụy kinh!”

“Rất tốt!”

Thái Thủy đế khen nói: “Lưu ái khanh cứ làm thẳng tay, bất kể kẻ nào bôi nhọ Huyền Tiêu Đạo Tổ, chính là kẻ thù của trẫm, xếp vào tội mưu nghịch, tru di cửu tộc!”

Thái Thủy đế biết rằng Lưu Cẩn là kẻ gian nịnh tiểu nhân, nhưng nên xét về chuyện chèn ép Phật Đạo, cũng chỉ có nịnh thần tàn nhẫn độc ác mới có thể dùng được. Dựa vào căn cơ của hai giáo Phật Đạo, nếu như đổi lại là bất kỳ ai đi làm, chỉ có thể trị ngọn không trị được gốc!

Huống hồ, Phật Đạo bôi nhọ Tiên Hiền, dùng kinh văn giả tạo lừa gạt thế nhân, dùng kẻ gian nịnh đàn áp là báo ứng thích hợp!

Thái Thủy đế biết được dựa vào quân tốt tìm kiếm Côn Luân sơn là hy vọng xa vời, cho nên đồng thời cũng khẳng định danh tiếng của Huyền Tiêu Đạo Quân, tôn xưng làm một trong hai vị thánh của đạo môn, chỉ vì muốn Huyền Dịch chân nhân để mắt đến.

“Thần, tuân chỉ!”

Mặt Lưu Cẩn lộ vẻ vui mừng, có được những câu này của bệ hạ, ai dám phản đối Cẩm Y Vệ thì sẽ ném vào nhà hắn mấy quyển ngụy kinh.

Sau khi bãi triều.

Vào giờ cơm trưa.

Thái Thủy đế ăn liên tục mười mấy chén cơm, đều là những hạt gạo cống phẩm được chọn lựa kỹ càng, nhưng hắn vẫn cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.

“Truyền Từ chân nhân!”

Một lát sau.

Từ chân nhân, chủ nhân hiện tại của Bạch Vân Quan yết kiến, ba quỳ chín lạy, hô to bệ hạ vạn tuế.

Thái Thủy đế rất vừa lòng, hồi tưởng lại ba mươi lăm năm trước, làm chủ Tiên kinh, hai giáo Phật Đạo gặp vua không quỳ, tự xưng là người cõi tiên.

Hiện giờ sau ba mươi năm, liên tiếp có đến bảy quan chủ chết đi, đạo sĩ rốt cuộc cũng đã tỉnh ra, cung cung kính kính ba quỳ chín lạy, dù sao thì hòa thượng trong Vạn Phật Tự đều chết sạch rồi, còn chẳng có cơ hội xin tha nữa là.

“Duyên thọ Kim Đan luyện ra sao rồi?”

“Bệ hạ, luyện đan thuật đã thất truyền từ lâu, bần đạo đã nghiên cứu mấy chục năm những cũng không tinh thông lắm.”

Từ chân nhân lấy ra một hộp ngọc từ trong lòng, hai tay dâng lên, nói: “Đã bị hư liên tục mấy lò, hao phí không ít linh dược, nhưng chỉ luyện thành mấy viên tàn đan này mà thôi.”

Bạch Vân Quan truyền thừa từ Đan Đỉnh Tông, cho dù trải qua rất nhiều biến cố, truyền thừa điển tịch đã được sửa đổi rất nhiều lần, vẫn lưu truyền đến ngày nay không ít đan phương. Từ chân nhân chuyên nghiên cứu luyện đan thuật, dựa vào ba phần bản lĩnh bảy phần trung thành, dành được sự ủng hộ và tín nhiệm của Thái Thủy đế.

Nội thị trình hộp ngọc lên, thật cẩn thận mở ra.

Bên trong có ba viên đan to cỡ ngón cái, là một màu đỏ đậm, có những đường vân văn màu vàng, tỏa ra một mùi dược hương mê người.

Trong mắt Thái Thủy đế hiện lên vẻ mừng rỡ, năm đó đã từng nghe Sâm chân nhân kể rất nhiều về linh đan, Duyên Thọ Đan trong lời kể giống như đúc những viên này, phất tay ngăn cản nội thị thử dược, trực tiếp cầm lên một viên nuốt xuống.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0