Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 330 - Chương 330 - Hiệu Cầm Đồ Hửu Gian (2)

Chương 330 - Hiệu cầm đồ Hửu Gian (2)
Chương 330 - Hiệu cầm đồ Hửu Gian (2)

Cũng chính vì nguyên nhân này.

Mà khai trương một luc lâu vẫn cứ vắng vẻ, chỉ có hàng xóm hai bên tặng lẵng hoa.

Chu Dịch tươi cười tiếp đón, bằng cách ăn nói, tri thức được vun đắp từ hơn ngàn năm, dăm ba câu đã khiến cho những người cùng ngành nghề liên tục tán thưởng, còn về phần trong lòng họ nghĩ như thế nào thì cũng chẳng biết được.

Dù sao thì mọi người đều ngóng trông người cùng ngành sập tiệm!

Trong cửa hàng.

Chu Dịch mặc đạo bào cổ xưa, pháp lực phất đến chỗ di động, leng keng di động biến thành một đống linh kiện, thần thức đảo qua cẩn thận nghiên cứu chức năng của mỗi một thứ.

“Làm sao để qua mặt được máy chủ, khi trò chuyện không bị giám sát nhỉ?”

Dạo gần đây hắn đều suy nghĩ đến vấn đề này, mỗi lần dùng internet để liên lạc, đều cảm ứng được cảm giác bị giám sát mà không thể giải thích được.

Có lẽ chuyện này không phải là cố ý, nhưng lại đủ khiến cho lòng người sinh cảnh giác.

Chu Dịch muốn thông qua trận pháp cấm chế, che giấu hết tất cả các dấu vết, biến bản thân hắn trở thành một người tàng hình không để lại dấu vết trên internet.

“Trước mắt có hai biện pháp đơn giản, sử dụng cấm chế thay đổi điện thoại di động thành pháp khí, để cho người ta không thể nào định vị được vị trí của mình, hoặc là đến thăm quan một số công ty, tán gẫu một chút với ông chủ của công ty nhỉ.”

Đúng lúc này.

Có khách hàng bước vào trong cửa hàng.

Tuổi còn trẻ, trên lưng là túi sách, nhìn dáng vẻ trông như là một học sinh.

“Hiệu cầm đồ sao?”

Mặt Thôi Vũ lộ vẻ nghi hoặc, không biết tại sao lại tiến vào trong này, nếu như đã đi vào trong thì cũng hỏi một câu: “Ông chủ, ngài có mua đồ cổ không?”

“Đương nhiên là có.”

Chu Dịch chỉ tấm biển bên cạnh, nói: “Tiệm của ta thu mua tất cả, những vật cổ càng thần bí không dễ giám định thì giá càng cao!”

Thôi Vũ không hiểu rõ ý của câu này, lấy ra một cái hộp từ trong túi xách, mở ra bên trong là một thanh đoản kiếm.

“Năm ngoái đào được từ trong công trường, không ít người giám định nói là nó là hàng mỹ nghệ hiện đại, nhưng mà ta thực sự không dám lừa gạt, lúc ấy đào được không ít đồ vật, nghe nói là có bảy tám trăm năm lịch sử!”

Luật pháp Đại Chu quy định, những ngôi mộ cổ được phát hiện trên đất tư nhân thì thuộc sở hữu của các cá nhân.

Ví dụ như đống đồ cổ đào được từ trong công trường, Đó là tài sản riêng của chủ đất, nhưng hầu hết đều bị công nhân xây dựng chia chát với nhau.

Chu Dịch mang bao tay lên, làm bộ làm tịch quan sát một lát, thật ra thì thần thức sớm đã đảo qua, phát hiện hoa văn bên trong đoản kiếm tương tự như cấm chế, nhưng vì năm rộng tháng dài nên đã mất đi tác dụng.

Xẹt!

Nhẹ nhàng chém một nhát lên mặt bàn quầy bằng gỗ đặc ruột, góc bàn xẹt một cái mất đi một miếng.

“Thứ này ta mua, muốn bán bao nhiêu tiền?”

“Năm mươi vạn!”

“Được.”

Chu Dịch thực dứt khoát chuyển khoản, tiền tài của thế gian làm sao có thể so sánh với một thứ đã từng là pháp bảo.

Thôi Vũ lập tức cảm thấy bản thân hắn bị hố nặng, nhưng mà cũng không có hối hận, nhận tiền xong đang định rời đi.

Chu Dịch bấm đốt ngón tay, cười nói: “Bần đạo thấy đường số vận của ngươi chưa tận, sau này nếu có được vật gì thì cứ mang đến đây xem thử, tiền không là vấn đề!”

Thôi Vũ cười nói: “Lão bản còn biết xem tướng nữa sao?”

“Chỉ biết chút chút thôi. Cư sĩ sắp khổ nạn vì tình, cẩn thận kẻo tổn hao tiền tài!”

Chu Dịch không giảng giải tỉ mỉ nữa, nếu như tin thì là cơ duyên, không tin thì là duyên không phận, nhận được một pháp bảo phi kiếm cũng coi như là khai trương đại cát.

Phi kiếm được thu vào trong Côn Luân động thiên, tiếp tục nghiên cứu di động.

Sau khi suy ngẫm, Chu Dịch tính toán tạm thời che giấu địa chỉ thật của mình, bình thường khi gọi nghe điện thoại lưu ý hơn một chút là được.

Ngón tay lấp lánh linh quang, từng đạo trận pháp cấm chế khắc vào bên trong di động, dựa theo truyền âm luyện chế, pháp khí hình chiếu, liên tục sửa đổi điện thoại. Trận pháp cấm chế càng gần với Thiên Đạo tự nhiên, có thể dễ dàng bao quát từ trên xuống dưới, từ A đến Z, và các chức năng khác thì trở nên mạnh mẽ hơn..

Mấy ngày sau.

Chu Dịch thúc giục pháp lực, tự động khởi động sử dụng điện thoại.

“Cải tạo bước đầu đã hoàn thành, sau này sẽ chẳng có ai có thể phát hiện được vị trí cụ thể của bần đạo nữa, sau này từ từ sửa đổi, dần dần biến chiếc điện thoại này thành một pháp khí thông tin triệt để!”

Tít tít tít!

Vừa mới khởi động máy thì tin tức đã nhảy ra, mấy chục tin tức liên tiếp.

……

Tuyên An thành.

Ký túc xá đơn vị, phòng số 306.

Bên trong phòng có đặt một chiếc thùng gỗ lớn, bên trong đó hơn phân nửa là nước ấm, Tiêu Nhiên khoanh chân ngồi trong nước.

Hừ! Ha!

Khi hít thở thì ngũ tạng lục phủ rung động, dẫn dắt cho dược vật thư giãn gân cốt cơ bắp.

Sau hơn nửa canh giờ, nước thuốc màu xanh biếc dần dần trở nên trong suốt, chỉ còn sót lại bả thuốc chìm nổi trong nước.

Ào!

Tiêu Nhiên rời khỏi mặt nước, cơ ngực cơ bụng nhô lên, da thịt ánh lên màu đồng, có sự thay đổi rất lớn, khác xa so với một người đàn ông không chí cầu tiến của nửa năm trước.

“Khác xa đám đạo sĩ lừa tiền kia, đây mới là võ đạo là chân chính!”

“Bạch chân quân rốt cuộc là ai? Truyền thừa quý giá như vậy, mà lại để mặc nó trên mạng cho người ta download sao?”

Tiêu Nhiên có suy nghĩ cả trăm lần cũng không đoán ra, mới luyện võ chưa được hai tháng, mà sức lực của hắn đã mạnh hơn không chỉ năm phần, được cường hóa toàn diện kể cả về mặt tốc độ, phòng ngự thậm chí là cả tứ chi.

Mặc xong quần áo, mở di động lên, vui mừng khi phát hiện Bạch chân quân đã trả lời tin nhắn.

Bạch chân quân, viết: “Tiểu Tiêu Tử tìm bần đạo có chuyện gì?”

Từ sau khi Tiêu Nhiên phát hiện được sự huyền diệu của thang thuốc bổ, đã chủ động kết bạn với Chu Dịch, năn nỉ ỉ ôi được thêm một môn pháp quyết có tên là Thôn Thiên Công, có thể khiến cho dược hiệu được hấp thu nhanh hơn.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0