Một tia ấn ký thuật pháp rơi vào người Tiêu Nhiên, nếu thật sự là một lão quái vật nào đó hồi sinh quay lại, Chu Dịch sẽ âm thầm quan sát thực lực đối phương, rồi mới quyết định có ra tay trấn sát hay không.
……
Rạng sáng.
Cả dãy phố Trạng Nguyên đen như mực, chỉ còn lại có hiệu cầm đồ Hửu Gian là sáng đèn.
Ngọn nến trước cửa bốc lên mùi thơm lạ lùng, người sống thì không ngửi thấy được, nhưng nó lại hấp dẫn âm hồn quỷ vật.
Một chiếc xe taxi đậu trước cửa, tít tít tít ấn còi ra hiệu là đã đến nơi, cửa xe của hàng ghế phía sau mở ra, mười mấy người cả già trẻ lớn bé chui ra khỏi xe.
Bởi vì có quá nhiều người bước ra, không cẩn thận chen lấn làm rớt mất cánh cửa xe, một tiếng két vang lên, cửa xe rơi xuống mặt đất biến thành giấy vàng mã bay lơ lửng.
Tài xế đau lòng thét to: “Cẩn thận một chút có được không, muốn sửa xe cần không ít hồn lực, phải thu thêm tiền xe hôm nay, mỗi người đưa cho ta cắn thêm một ngụm!”
Chúng quỷ lười để ý đến tài xế, bay lơ lửng chui vào trong hiệu cầm đồ.
Chu Dịch nhìn một phòng đầy bóng người, khí tức thuần khiết không mang theo sự hung ác, cười nói: “Hôm nay cùng đến cả đây, là vì đã quyết định xong rồi sao?”
“Chúng ta được đạo trường truyền thụ ngưng hồn pháp, miễn cưỡng duy trì được quỷ thể, không bị chấp niệm, sát khí ăn mòn, mới không hóa thành hung hồn lệ quỷ.”
Một lão giả mặc áo dài đứng ở đầu là Lục Nguyên, lúc sinh thời là giáo sư đại học Tiên kinh, học trò trải khắp thiên hạ, khom người nói: “Mấy ngày này cũng đã từ biệt người nhà, chẳng còn bất kỳ sự lưu luyến nào với dương gian nữa.”
Chu Dịch nói: “Cần phải định hồn khế, sau này nếu như thay đổi, thì chỉ cần một suy nghĩ của bần đạo, thì các ngươi sẽ bị hồn phi phách tán.”
Đám quỷ vật này đều được lựa chọn tỉ mỉ, kỹ càng, không phải là người bị hàm oan mà hóa thành quỷ, lúc sinh thời tích lũy rất nhiều công đức, lại không muốn tan biến như bụi trần, vì thế nên mới truyền thụ cho chúng công pháp cơ bản của Thiên Quỷ Tông.
Chúng quỷ khom người nói: “Tất cả đều do đạo trưởng phân phó.”
Chu Dịch tay bắt pháp quyết, linh quang rơi vào trong cơ thể chúng quỷ, hóa thành cấm chế hồn khế.
“Vào trong thôi, sẽ có người dạy cho các ngươi tu hành!”
Giọng nói vừa phát ra, quả cầu thủy tinh đặt ở góc bàn lấp lánh linh quang, hút hết chúng quỷ vào bên trong.
Bên trong Côn Luân động thiên cũng là ban đêm, một vầng trăng đang treo trên bầu trời, sao trời tỏa sáng lấp lánh nhưng không hề di chuyển, giống như một bức tranh treo trên bầu trời.
Lục Nguyên cảm ứng được luồng linh khí nồng đậm đến cực điểm, không nhịn được mà hít sâu một hơi, quỷ thể hư ảo hiện rõ hơn.
“Kia kia kia là……”
Âm hồn đang nói chuyện chính là tài xế taxi - Thạch Hoàng, chỉ tay vào một cây cổ thụ thông thiên trồng ở trung tâm, giọng nói đầy kinh hãi run rẩy.
Lục Nguyên lẩm bẩm nói: “Kiến Mộc, dài trăm thước không nhánh, lá xanh thân tím…… Đây là Côn Luân tiên cảnh trong truyền thuyết!”
Chúng quỷ lập tức hoàn hồn, nhìn về phía cây Kiến Mộc ở trung tâm của động thiên, xác nhận mọi thứ giống như đúc trong truyền thuyết.
Lúc này.
Bên trong đạo quan vọng ra quát mắng, nghe giọng thì dường như là một đứa con nít.
“Lên đi! Xông lên! Chiêu cuối! Support cứu ta, đồ phế vật &#¥@……”</AUIViR></p>
Rồi sau đó là một loạt tiếng chửi bậy thô tục bất kham, chúng quỷ nghe thấy đều tỉnh cả người, chỉ nhìn thấy một đạo đồng cao ba thước cầm di động, hùng hùng hổ hổ bước ra từ đạo quan.
Internet chính là một nơi đầy hỗn tạp, tin tức hỗn tạp khiến cho người trưởng thành sớm.
Tấm lòng son mà nhóc con Linh Sâm duy trì ngàn năm, sau khi nó có được điện thoại di động, chỉ mới hai năm mà đạo tâm vỡ nát, quên mất mộng tưởng thành tiên.
“Tu tiên làm gì vui bằng game chứ?”
Nhưng vì thiên phú game quá kém, linh trí của nó thấp hơn lão Lục một cách rõ ràng, cho dù thao tác có linh hoạt thì cũng chỉ là tay mơ mà thôi.
Nhóc con Linh Sâm không hề quan tâm đến chuyện này, nó chơi game không để bụng thắng thua, chỉ cần có thể mắng chửi cho toàn bộ đồng đội tắt mic hết, đó mới chính là thắng lợi về tinh thần.
Bởi vì chơi game không nạp tiền, đồng đội không thể chửi thắng được nhóc con Linh Sâm, nên đã bắt đầu châm chọc nó nghèo túng.
Mãi cho đến một hôm nghe thấy một đồng đội nam dại gái, vội vàng tặng cho nó skin đôi, nhóc con Linh Sâm như được mở ra một phương trời mới.
Nhóc con Linh Sâm biến thành tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, mặc cung trang hoa lệ tôn quý, giọng nói, hình ảnh đầy tiên khí phiêu diêu, gọi vài tiếng tiểu ca ca đầy ngọt ngào, đám đồng đội trên mạng nghe vào một cái thì xương cốt đều nhũn ra, nhóc con Linh Sâm càng dễ dàng có được càng nhiều loại skin.
Sau khi Chu Dịch phát hiện ra việc này thì đã lạnh giọng trách cứ, chớ thấy việc ác nhỏ mà làm, cấm nó sử dụng thuật pháp lừa người!
Nhóc con Linh Sâm nhanh chóng thay đổi cách thức, download phần mềm video, rồi tải lên mấy video nhảy múa, hơn nữa còn lưu trong tài khoản của trò chơi, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn đã vô số điểm trò chơi dùng cũng không hết.
“Phàm nhân thật sự quá ngu xuẩn, cho dù khoa học kỹ thuật có phát triển đến mức nào, thì trong lòng vẫn cứ nghĩ đến những chuyện như vậy!”
Nhóc con Linh Sâm quét mắt nhìn chúng quỷ, nói: “Tiên trưởng đã đưa các ngươi đến đây, sau này sứ mệnh vĩ đại cứu vớt nhân loại, giao cho các ngươi!”
Chúng quỷ lập tức trở nên nghiêm túc, cũng không dám thật sự đi coi thường Côn Luân tiên cảnh chỉ bởi vì di động, trò chơi.
Trong truyền thuyết, nơi tiên nhân tu hành, kẻ đứng sau màn thúc đẩy thay đổi triều đại ở Cửu Châu, thế nhân miêu tả nơi này vô cùng nghiêm túc và trang trọng, mây mù lượn lờ chỉ là suy đoán mà thôi.
Ai quy định rằng tiên nhân không thể chơi game, đây mới là thật sự không hề câu nệ thế tục, tùy tâm sở dục.
Cường giả hành sự, dù cho có quái dị ra sao, sẽ luôn có người giúp ngươi bổ sung kiến thức, giải thích cụ thể cho ngươi hiểu!