Tiêu Nhiên được thoát khỏi nguy hiểm sinh tử, dằn xuống sự nghi ngờ trong lòng, vội vàng tiến lên khom người thi lễ.
“Bái kiến lão sư.”
“Linh đồng trời sinh, tư chất không tồi.”
Chu Dịch làm bộ làm tịch gật đầu, không để ý tới Huyết Vân Tử quỳ xuống đất xin tha, khống chế Thái Thanh thần phù đánh cho hắn hồn phi phách tán, phất tay bắt lấy vài sợi tàn hồn tra xét.
“Vậy mà lại có lai lịch như vậy!”
Năm đó trước khi tổ mạnh bị đứt vỡ, thì Huyết Ma tử cũng không huyết tế tất cả đệ tử trong tông môn, mà truyền thụ phương pháp tự phong ấn cho Huyết Vân Tử, sai hắn đến Bắc Hải tránh kiếp.
Huyết Vân Tử thi pháp đoạt xá của Vạn Cổ chân quân, lại bắt đi không ít phàm nhân tán tu ở Bắc Hải, huyết tế rồi tự mình phong ấn trong ngàn năm.
Nửa năm trước Huyết Vân Tử phá phong ấn chui ra, sau khi đoạt xá hồi sinh thì dùng cổ thuật giết người luyện công, bị cục điều tra đuổi giết, hôm nay tu thành huyết ảnh thần thông đang chuẩn bị đại sát tứ phương.
Chu Dịch biết được ngọn nguồn, không nhịn được mà tặc lưỡi ngạc nhiên .
“Ma đạo tàn nhẫn độc ác, còn biết để lại mấy nhóc con, Nguyên Linh Thiên Quân thì lại giết sạch Nhất Khí tông!”
Chu Dịch liếc mắt nhìn camera quan sát, phất tay bắt lấy Tiêu Nhiên, Thái Thanh thần phù bắn ra linh quang.
“Đi rồi!”
Tiêu Nhiên vội vàng nói: “Thầy, xin hãy mang theo Lý Triều.”
“Hạt giống hộ pháp không tệ.”
Chu Dịch hơi gật đầu, linh quang bao vây ba người, chui xuống dưới nền đất biến mất không thấy đâu.
Nói thì chậm, nhưng lại diễn ra nhanh.
Trận đấu pháp trong chớp mắt thắng bại đã định, những chiến sĩ của cục điều tra bên trong cao ốc còn chưa kịp hoàn hồn, bên tai đã truyền đến mệnh lệnh của cấp trên, ký tên vào thỏa thuận bảo mật như trong giao kèo từ trước.
Triều đình phát hiện âm hồn đã được ba năm, không tránh khỏi việc phát sinh những biến động, nhưng vẫn cứ khống chế tin tức một cách gắt gao.
Bởi vì hung hồn lệ quỷ xuất hiện khắp nơi, người bị hại ngày càng nhiều, dù cho trên mạng đã ồn ào huyên náo, không thể nào xóa hết được tin đồn, thì tin tức truyền thông chính thống vẫn là vạn sự thái bình.
Thứ duy nhất thay đổi chính là chính phủ nhiều lần nhắc nhở bá tánh.
Trời tối bớt ra ngoài!
Một số người cho rằng triều đình làm như vậy cản trở đến hoạt động chạy bộ ban đêm của họ, có thể là thực sự như vậy hoặc cố tình làm vậy để thu hút người xem trên mạng, tự mình đi chứng minh hoạt động chạy đêm tốt cho sức khỏe!
Đối diện với cục diện rối ren này, triều đình cũng lười quan tâm đến những loại người này.
Dù sao thì cũng chẳng đến mấy ngày, bọn họ cũng sẽ chẳng còn cơ hội nói chuyện nữa, hung hồn lệ quỷ cũng chẳng quan tâm đến tự do, chỉ biết tác động vật lý khiến người ta câm miệng!
Trung tâm chỉ huy tác chiến.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nếu như tiến hành hoạt động công kích hủy diệt trong thành thị, xong việc thì chẳng ai có thể thoát khỏi bị truy cứu trách nhiệm.
Đồng thời lại sinh lòng nghi ngờ, “Nguyên Linh Thiên Quân” là ai, ma đầu nghe thấy tên tuổi này lại sợ tới mức chết khiếp, tất nhiên có lai lịch khó lường.
Triều đình điều tra tin tức của một người, chỉ cần một gương mặt, thì tổ tông mười tám đời cũng có thể điều tra ra được.
Phân thân đội lốt thân phận Nguyên Linh Thiên Quân mà hành động, cũng không cố tình giấu giếm, rất nhanh tin tức về thân phận của hắn đã xuất hiện trước mặt của quan chỉ huy.
“Đúng là Từ lão, chẳng trách nhìn rất quen. Danh hào là Thiên Quân, vốn xuất phát từ Đạo giáo, có nghĩa là thần minh……”
Quan chỉ huy lật xem tư liệu một cách sơ bộ, hỏi: “Từ lão tôn thờ Đạo giáo sao?”
Đạo giáo là quốc giáo ở Đại Chu, tín đồ đạt đến con số trăm triệu người, từ xưa đến nay hoàng thất đều sẽ tiến hành nghi thức sách phong chân nhân cho mỗi đời chủ nhân mới của Bạch Vân Quan.
“Từ lão nhiều lần công khai biểu hiện rằng hắn là người không tín ngưỡng, không sợ Quỷ Thần!”
Trợ thủ chỉ vào một tin tức trong tư liệu, nói: “Mười ngày trước, vốn dĩ bệnh tình đã nguy kịch, thậm chí đã chuẩn bị sẵn linh đường, bỗng nhiên tuyên bố với bên ngoài rằng bệnh tình chuyển biến tốt đẹp.”
Quan chỉ huy phân phó nói: “Hỏi thăm bác sĩ điều trị cho hắn, điều tra rõ tình hình thực tế trong phòng bệnh.”
Trợ thủ lại lấy ra một chồng tư liệu, nói: “Đây là tư liệu của hung thủ, hắn vốn là một người bình thường, tính tình hoạt bát, là một người thiện lương. Nửa năm trước đột nhiên thay đổi tính tình, giết chết cha mẹ vợ con, tu hành ma công!”
Quan chỉ huy nhíu mày: “Ý của ngươi là?”
“Lúc ấy chuyên gia phỏng đoán, thứ nhất là vì ma công quỷ dị, người tu hành tất nhiên đã nhập ma.”
Trợ thủ nói: “Thứ hai là đoạt xá trong truyền thuyết, lúc ấy cho rằng là lệ quỷ, hiện tại xem ra rất có thể không phải……”
Quan chỉ huy tán thưởng gật đầu, hắn cũng nghĩ đến phỏng đoán tương tự, chỉ là chuyện này mang lại hậu quả quá mức khủng bố, với thân phận của hắn không thể dễ dàng nói ra được.
“Tiếp tục nói.”
“Bình thường ta hay đọc thoại bản trên mạng, trong đó thường xuyên xuất hiện tình tiết, chính là người nào đó là tiên nhân ma đầu chuyển thế.”
Trợ thủ nói: “Có khi nào Từ lão và hung thủ kia cũng là trường hợp như vậy, trùng hợp là ma đầu lại biết được uy danh của tiên nhân, bởi vậy sinh ra sợ hãi?”
“Có lý.”
Quan chỉ huy nói: “Ghi chép lại những phỏng đoán của ngươi thành báo cáo, kể cả tình hình tác chiến chi tiết và cụ thể ngày hôm nay, gởi về cho tổng bộ của cục điều tra.”
Trợ thủ nghe vậy thì mừng rỡ, vội vàng khom người lĩnh mệnh.
“Đa tạ đại nhân!”
……
Tiên kinh.
Nam thành.
Trong tổng bộ cục điều tra.
Phòng họp.
Màn hình lớn trên tường đang dừng lại ở hình ảnh “Từ lão” khống chế Thái Thanh thần phù.
Cục trưởng xoa xoa huyệt Thái Dương giảm bớt cơn đau đầu, cho dù khí huyết võ đạo tu đến Ngưng Kiếu, nhưng bảy ngày liên tục không được ngủ thì sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Lãnh thổ Đại Chu quá rộng lớn, cho dù mỗi một thành thị mỗi ngày chỉ xuất hiện một vụ án lệ quỷ hại người, thì những báo cáo cần xử lý có thể chất đầy bàn làm việc của cục điều tra.