Chuyện lệ quỷ hại người đang nằm trong giai đoạn bảo mật, không hề có chế tài pháp luật tương ứng, hành động của chiến sĩ thuộc cục điều tra cần phải được sự phê chuẩn của nhiều tần thuộc tổng bộ.
Nội Các không thể không tiêu diệt lệ quỷ, lại phải khống chế quyền hạn của cục điều tra, đề phòng xảy ra chuyện quyền lực khuếch trương không giới hạn.
“Nói nghe thử, chuyện này nên xử lý như thế nào?”
Cục phó ngồi bên tay trái nói: “Chúng ta có nên mời Từ lão về đây đàm phán không, dù sao thì Từ lão cũng nằm trong biên chế, nhận trợ cấp đặc thù, hơn nữa người nhà cũng ở kinh thành.”
“Dựa theo suy luận của hung thủ, Từ lão có còn nhận ra người nhà hay không, rất khó mà bảo đảm được.”
Lập tức có người phản đối, nói: “Nếu như đàm phán kết thúc không vui vẻ, với thực lực mà Từ lão đã biểu hiện ra, Không ai có thể gánh chịu nổi hậu quả gây ra đâu!”
“Cũng không thể nói như vậy, Từ lão còn nhận ra đồ đệ của mình, hiển nhiên không phải ma đầu!”
“Vị đồ đệ kia lại là linh đồng trời sinh, là truyền nhân tốt nhất cho tông môn, dựa theo ghi chép trong điển tịch Phật Đạo, còn quan trọng hơn nhiều so với huyết mạch thân tình!”
“……”
Trong phòng họp mồm năm miệng mười, nảy sinh một cuộc thảo luận sôi nổi chung quanh việc có nên liên lạc với “Từ lão”hay không.
Bang!
Một tiếng đập bàn vang lên, trên chiếc bàn bằng gỗ xuất hiện năm dấu tay, phòng họp lập tức yên tĩnh, lần lượt nhìn về phía cục trưởng.
“Ha ha! Một đám biết mà giả vờ hồ đồ?”
Cục trưởng vốn là cao thủ hàng đầu trong quân, tính tình dữ dằn, cực kỳ trung thành với triều đình, cho nên mới có được sự tín nhiệm của Nội Các, hùng hổ mắng nhiếc: “Mấu chốt của vấn đề này là có gặp Từ lão hay không sao?”
“Mấu chốt là công pháp tu tiên !”
Mọi người liên tục cúi đầu không dám nói năng gì, công pháp có can hệ quá rộng, chỉ cần dính dáng vào thì dễ dàng tan xương nát thịt.
Cục trưởng tiếp tục nói: “Từ lão có là người hay là quỷ cũng không sao cả, nhưng mà đương nhiên là hắn coi trọng truyền thừa tông môn, thà bị bại lộ thân phận cũng phải cứu đệ tử, thì tương lai nhất định hắn sẽ khai tông lập phái truyền thụ công pháp!”
Phó cục trưởng nói: “Có thể dùng danh nghĩa của triều đình, vì sự bình an của bá tánh, để khiến cho Từ lão tạm thời không truyền bá công pháp hay không?”
“Dựa theo những ghi chép trong điển tịch Phật Đạo, người tu tiên không hề quan tâm đến thế tục, hòa bình hay là chiến loạn.”
Cục trưởng lạnh lùng nói: “Cho dù lần này Từ lão có đồng ý như vậy, nếu như lại xuất hiện những tiên nhân ma đầu nào khác, các ngươi cũng phải đến thương lượng với từng người hay sao?”
Mọi người nghe vậy thì lắc đầu, hạn chế việc truyền thụ công pháp, đương nhiên là chuyện không thể lâu dài được.
Triều đình lục soát tìm kiếm điển tịch Phật Đạo, đã biên soạn ra được mấy bộ công pháp tu tiên cơ bản, thậm chí đã bắt đầu bồi dưỡng tu sĩ, nhưng vì bị ràng buộc bởi linh căn, nên hiệu quả tổng thể mang lại cực thấp.
Trong quân thật ra có không ít chiến sĩ có linh căn thượng đẳng, Nội Các lại mượn cớ công pháp chưa hoàn thiện, tạm thời không đồng ý tu hành trong quân.
Nguyên nhân căn bản là vì việc này liên quan đến chuyện phân chia lại quyền lực.
Từ xa xưa đã có lệnh cấm luyện võ!
Sức mạnh mà người tu tiên khống chế lớn hơn gấp trăm lần so với người luyện võ, sau khi tu hành thành công thì đừng nói đến chuyện tuân thủ luật pháp, đến lúc đó trong triều đình, rốt cuộc ai mới là người có quyền quyết định thì còn chưa biết được.
Nếu như tất cả mọi người có thể tu tiên, trái lại triều đình sẽ không lo lắng, sức mạnh cường đại thì sẽ tự kiềm chế lẫn nhau, kết quả xấu nhất cũng là sẽ xuất hiện một giai cấp mới mà thôi.
Nhưng linh căn lại hoàn toàn là ngẫu nhiên, khiến cho triều đình không biết phải làm sao, không dám để cho công pháp được truyền bá rộng rãi.
“Ta cũng đã xem qua vài môn công pháp tiên đạo, dựa theo kết luận mà viện nghiên cứu đưa ra, chủ yếu vẫn là hấp thụ linh khí.”
Ánh mắt của cục trưởng đảo qua mọi người, giọng nói lại có chút u ám lạnh băng.
“Thời thế đổi thay, hiện tại không phải là thời cổ đại, chúng ta không cần nhất nhất phải học theo công pháp Tiên đạo. Sử dụng những biện pháp của khoa học kỹ thuật, cưỡng ép để linh khí dung nhập vào nhân thể, có lẽ có thể loại bỏ được sự hạn chế của linh căn!”
“Viện nghiên cứu đã thành công cưỡng ép dung nhập hạt linh khí vào trong cơ thể của chuột bạch, khiến sức mạnh của chuột bạch đã tăng trưởng đáng kể!”
“Hiện tại vẫn còn thiếu một số chiến sĩ đầy lòng nhân ái, đồng ý thử công pháp kiểu mới, à, phải nói là người thử thuốc mới chính xác……”
Chiến sĩ đầy lòng nhân ái?
Vậy chẳng phải là người thay thế chuột bạch hay sao!
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cục trưởng đúng là đồ vũ phu mọi rợ, ấy vậy mà lại có thể chuyển hướng cuộc nói chuyện.
Phó cục trưởng nói: “Mới đó mà đã tiến hành thực nghiệm trên cơ thể người, có phải là có chút gấp gáp hay không?”
“Tình hình ngoài tầm kiểm soát!”
Cục trưởng lắc đầu nói: “Các ngươi hẳn hiểu rõ nhất, những vụ án quỷ vật hại người càng ngày càng nhiều, hung hồn lệ quỷ cũng càng ngày càng khó đối phó, triều đình cần phải có đủ sức mạnh để đối chọi.”
Hung hồn lệ quỷ tương tự như ma tu, nào thèm quan tâm đến chuyện thần trí, pháp lực bị hỗn loạn, thông qua việc cắn nuốt tinh khí huyết nhục để có thể lớn mạnh một cách nhanh chóng.
Tốc độ tu hành Võ đạo và Tiên đạo hoàn toàn không thể so sánh được với quỷ vật, triều đình cũng không tin tưởng những tu sĩ và võ giả cường đại, tự do, thứ duy nhất có thể khống chế chân chính và đáng tin chính là khoa học kỹ thuật.
Phó cục trưởng nói: “Việc này có thể thương lượng với phòng tuần bộ, trong nhà giam có không ít tử tù.”
“Từ lâu đã không còn đủ dùng!”
Cục trưởng nói: “Trước mắt đã có một phần kết quả nghiên cứu, công pháp kiểu mới phù hợp với những Võ giả, hoặc có thể nói là phù hợp với những người có thân thể cường tráng, xác suất thử nghiệm thành công càng cao hơn.”