Khi đó, Chu Dịch đã thay đổi thân phận, rồi lại hành tẩu thế gian, ai có thể ngờ được đường đường là chủ nhân của Côn Luân mà lại là một giảng viên trường đại học.
“Nếu Yêu tộc có Kim Đan Yêu Vương, bất kể là có bình thường hay không, còn cần phải suy xét kỹ hơn!”
Chu Dịch tiếp tục phân phó nói: “Năm đó mười tám quỷ vật đến Côn Luân tu hành, năm trăm năm đã qua đi, chúng nó đã thân tử đạo tiêu, nhưng có thể còn lưu lại thế lực Qủy đạo, hai ngươi đi thăm dò thử xem.”
Quỷ thì thân cận với Nhân tộc hơn là Yêu tộc, có thể lôi kéo làm đồng minh.
Huống hồ nguồn gốc truyền thừa của những quỷ vật kia là từ Côn Luân, đồng nghĩa với việc đã thiếu nợ Chu Dịch, theo lý thì nên báo đáp hoàn trả!
Trước khi đi, Chu Dịch lấy ống thăm, thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật bói quẻ cho hai đồng tử.
Linh thăm rơi xuống đất.
Bắn lên ánh sáng loá mắt.
Yêu Thánh!
“Thăm Thượng Thượng đại cát!”
Suy nghĩ của Chu Dịch thay đổi thật nhanh, trên đời này những chuyện có liên quan đến Yêu Thánh thì chỉ có Tứ Yêu thánh điện năm đó mà thôi.
“Nếu đúng là chuyện này, phải chăng là đám Quy thừa tướng sắp xuất hiện rồi không?”
Trước khi đám Quy thừa tướng bế quan cũng đã có tu vi Trúc Cơ, lại có được truyền thừa của Yêu Thánh, ít nhất cũng sẽ có được chiến lực của Kim Đan, nếu là có thể nhờ vào thân phận của chúng để nhất thống Yêu tộc, trở thành Yêu Hoàng của tân thời đại.
“Yêu Hoàng là linh sủng của bần đạo, vậy thì nguy cơ của Nhân tộc lập tức sẽ biến mất!”
……
Nội dung bài giảng thứ hai của Chu Dịch nhanh chóng được truyền bá rộng rãi, kết quả lại mang đến những lời khen chê không đồng nhất.
Đặc biệt là nội dung tu tiên vì cầu trường sinh, khiến cho bá tánh bình thường cảm thấy phản cảm, cho rằng “Đường chân nhân” quá cao cao tại thượng, không đặt sự hưng suy của Nhân tộc lên hàng đầu.
“Đức hạnh như vậy, có tư cách gì mà làm giảng viên chứ?”
“Nếu như ai ai cũng đều như thế, vậy thì Nhân tộc còn cứu được nữa không?”
“Đường chân nhân nên đến tiền tuyến, xem thử cảnh tượng hung thú tàn sát bừa bãi, rồi ngẫm lại lời nói hành động của chính mình……”
Đây mới chỉ là những lời bình luận tương đối ôn hòa, còn đám anh hùng bàn phím nóng nảy thì đã chụp cái mũ kẻ bán nước lên đầu Đường chân nhân cho rằng hắn chính là gian tế của Yêu tộc phái để hủy diệt Nhân tộc!
Còn có một số lời khen ngợi không nhiều lắm, mà đều là về nguồn gốc của khí huyết, đến ngay cả Độn Pháp và Phù pháp đều bị chửi rủa là “Chủ nghĩa chạy trốn”!
Chu Dịch chẳng quan tâm đến chuyện này, không ai có thể chi phối sự đánh giá của thiên hạ chứ đừng nói đến việc kiểm soát việc khen hay chê, mình chỉ cần làm tốt việc của bản thân là được, không cần quan tâm đến ý kiến của người khác.
Trăm ngàn năm sau, Chu Dịch vẫn cứ sống trên đời.
Những người bình luận đúng sai kia, cỏ trên mộ họ đã mọc cao quá ba trượng rồi, không biết có còn con cháu hoá vàng mã tế bái cho nữa hay không.
“Bắt Đường chân nhân thì có liên quan gì đến Chu Dịch có quan hệ gì?”
Chu Dịch đang ngâm mình trong thư viện tìm đọc những tài liệu có liên quan đến nguyên lý, công thức, quy trình bào chế thuốc, rồi bắt đầu luyện chế từ loại thuốc thử số 0, thử thăm dò tân thuật.
Mỗi một thời đại, vì những nguyên cớ này hay nguyên cớ khác mà đều sẽ sinh ra những con đường tu hành độc đáo riêng.
Ví dụ như Tiên đạo, vu thuật thời Thượng Cổ và Tu Tiên giới được xưng là Thượng Cổ ở thời hiện đại, vô số năm sau tân thuật với những loại thuốc này cũng sẽ được xưng là cổ pháp.
Chu Dịch không có thành kiến với bất kỳ pháp môn nào, sống trong dòng sông dài của lịch sử, hắc chắn phải trải qua sự thăng trầm của các phương pháp khác nhau, tất cả những gì mà ta cần làm là học hỏi và ghi chép..
“Bất kể loại pháp môn tu hành nào đều không dễ gì mà có được, phải được thử nghiệm bởi vô số người dần dần mới hoàn thiện, không đáng bị diệt vong trong quá trình thay đổi kỷ nguyên.”
“Bần đạo sống lâu, đáng lý phải gìn giữ pháp môn, tương lai truyền lại cho những người phù hợp, lại lần nữa khiến nó trở nên rực rỡ hào quang!”
“Ngàn vạn năm sau trôi qua, bần đạo sẽ nhìn lại, có lẽ Tiên đạo chỉ là một trong ba ngàn đại đạo mà thôi!”
Côn Luân tiên cảnh.
Sáng sớm.
Ánh sáng mặt trời vừa mới xuất hiện.
Chu Dịch ngồi khoanh chân, mây tía quanh quẩn, sức mạnh trong thân thể tăng lên theo từng luồng.
Tu luyện Tử Dương kinh hơn một ngàn năm, đã đạt tới cảnh giới đại thành từ lâu, luyện thành một thân thể “Tiên Thiên chân nhân” trong truyền thuyết.
Sau khi luyện thành đã từng thử nghiệm qua, không cần thi triển Chân Long Cửu Biến, chỉ riêng thân thể cũng đã có thể đỡ được pháp bảo, còn thân thể Tiên Thiên chân nhân có tính đối kháng cực mạnh đối với thuật pháp thần thông.
“Tương tự như pháp thể, nhưng lại phát triển tăng trưởng toàn diện hơn pháp thể, chẳng trách không ít điển tịch có ghi chép lại công pháp Tu Tiên giới là bản giản lược truyền thừa của đại giáo phái thời Thượng Cổ!”
Hiện giờ Chu Dịch đã tu thành Thái Huyền pháp thể, Tinh Thần pháp thể, ba tầng chồng lên nhau, đến cuối cùng thì hắn vẫn không biết được mình mạnh mẽ đến mức độ nào.
Thêm vào đó là am hiểu vô số bí thuật tiên ma, trong lúc đấu pháp khi có thể phát hiện được lai lịch thần thông của kẻ địch, thi triển những thuật pháp khắc chế chống lại, có thể có thêm được năm phần khả năng chiến thắng.
Rồi lại dựa vào cảnh giới Kim Đan mà lấn át tu vi Trúc Cơ, có thể có thêm được năm phần khả năng chiến thắng.
“Nếu là như vậy, chỉ cần Yêu tộc không có cường giả Kim Đan cảnh, thì cho dù có gặp phải khí vận chi tử, bần đạo cũng có thể chắc chắn được an toàn!”
Từ xưa đến nay Chu Dịch đều tính đến chuyện thua trước rồi mới liệu chuyện thắng.