Chu Dịch nghe thấy tiếng hô, từ từ tỉnh lại khỏi dòng hồi ức, trầm mặc một lúc lâu, chậm rãi nói: “Kiểm tra bài tập!”
Cố Thần như người bị mắc xương cá, nhưng không thể không kìm lại sự kích động, lấy ra một chồng bài tập từ trong ngăn kéo.
Đây là yêu cầu riêng của Chu Dịch, bài tập phải được viết tay, lý do là vì chữ viết chứa đựng tinh khí thần của con người.
Đồng thời yêu cầu sinh viên phải giữ gìn bài tập cẩn thận, tương lai nếu như tấn chức chân nhân, chân quân, thì lại xem lại chí hướng mà mình đã viết năm đó, có thể cũng cố được đạo tâm, quét sạch tâm ma.
Chu Dịch bắt đầu từ trên xuống dưới, lật bài đầu tiên.
“Vì sự tồn tại của Nhân tộc mà tu tiên!”, bấm đốt ngón tay, đúng là tâm ý của người này.
Những bài ở phía sau đa phần đều là như thế, mục đích tu tiên là đánh đuổi hung thú, hoặc là chấn hưng Nhân tộc, sinh ra trong thời đại mà hung thú tàn sát bừa bãi, đây chính là sứ mệnh của tất cả mọi người.
Xếp sau đó chính là muốn trở nên mạnh mẽ, nguyên nhân cũng là chống lại hung thú.
“Không tồi!”
Chu Dịch nhìn sinh viên, hơi gật đầu, phất tay bày ra mấy lọ đan dược ngay trên bàn của lớp trưởng, nói: “Mấy hôm nay, bần đạo luyện được mấy lò đan dược, sau khi tan học phát cho mọi người.”
Rồi lại lấy ra một tập bài tập trong số đó, bên trong viết: Tu tiên cầu trường sinh!
“Bạn Hàn Triều.”
Chu Dịch nhìn về phía một sinh viên có tướng mạo bình thường ngồi trong góc phòng học, tu sĩ đa phần đều là trai xinh gái đẹp, dáng vẻ như hắn cũng co như là xấu xí, nói: “Tại sao lại cứ muốn trường sinh?”
“Bẩm chân nhân, đây là bản tâm của học trò.”
Hàn Triều khom người thi lễ, không dám giấu giếm bất kỳ điều gì, nói: “Nghe Thầy giảng bài, tuy không đề cập tới hai chữ ‘trường sinh’, nhưng mà lời nói hành động, thuật pháp thần thông đều là tu hành vì trường sinh!”
“Hay lắm!”
Chu Dịch vẫy vẫy tay, xác của con chuột yêu đáp xuống trước mặt Hàn Triều, nói: “Bài tập lần này, ngươi đứng đầu.”
Hàn Triều liên tục cảm tạ, có được tài nguyên này có thể khiến tu vi tăng lên nhanh chóng, sau khi Luyện Khí viên mãn thì có thể thử đột phá tu vi Trúc Cơ một lần.
“Tu tiên vấn đạo, vốn chính là vì trường sinh.”
Chu Dịch chậm rãi nói: “Lần đầu tiên bần đạo nhìn thấy các ngươi thì đã phát hiện lệ khí quá nặng, không giống Tiên đạo mà như là ma đạo. Nếu cứ tu hành như vậy, tương lai sẽ không có hi vọng đột phá Trúc Cơ, thậm chí sẽ hóa thành ma đầu!”
Sinh viên nghe được lời răn dạy, thần sắc biến hóa, có khó chịu, có bất đắc dĩ.
“Thầy, không phải chúng ta không biết tu tâm, nhưng vì tình thế như lửa, chỉ đành phải cố tu hành thêm chút pháp lực, lúc lên chiến trường có thể giết thêm được mấy con hung thú.”
Cố Thần đứng dậy nói: “Trên chiến trường thân tử đạo tiêu, làm gì còn có cơ hội để tẩu hỏa nhập ma?”
Chu Dịch tất nhiên là hiểu được đạo lý này, nhưng mà tu đạo không thể tách khỏi tu tâm, tâm hồn cường đại thì đạo tâm sẽ thuần khiết, nó sẽ bổ trợ cho tốc độ tu hành, lúc đấu pháp, có thể khống chế pháp lực nhuần nhuyễn như cánh tay mình.
Việc này chỉ nói cho sinh viên nghe thôi thì cũng vô dụng, phải để cho bọn họ tự mình lĩnh ngộ.
“Bần đạo đã chọn ra năm mươi quyển Đạo kinh, đều là tinh hoa của những Tiên Hiền, đã gởi vào trong email của các ngươi. Lớp trưởng chưởng quản khánh ngọc, mỗi ngày phải đốc thúc mọi người, niệm kinh coi như làm bài tập buổi sáng!”
Trong quá trình hiện đại hoá tu tiên, sáng sớm đọc đạo kinh đã bị hủy bỏ từ lâu rồi, đa số đều cho rằng thời gian dùng để đọc Đạo kinh không bằng dùng để đả tọa luyện khí.
Cố Thần khom người nói: “Cẩn tuân lời dạy của thầy.”
“Mọi người là tinh anh của Nhân tộc, độc nhất vô nhị, nhiệm vụ chính bây giờ chính là dốc lòng tu hành, tranh thủ ngày sau đắc chứng Kim Đan. Nếu có một người đắc chứng Kim Đan, thì còn có tác dụng lớn hơn gấp trăm lần so với chém giết trên chiến trường!”
Chu Dịch nói: “Còn về phần hung thú tàn sát bừa bãi, các ngươi cũng chẳng thể giúp được gì, đại kiếp nạn đến thì sẽ có cao nhân chống đỡ!”
Bọn sinh viên đưa mắt nhìn nhau, không rõ nguyên do, trong đó có người nhịn không được dò hỏi.
“Chân nhân, cao nhân là ai?”
“Côn Luân!”
……
Côn Luân tiên cảnh.
Đạo quan.
Chu Dịch ngồi xếp bằng trên đệm Hương Bồ, nhìn về phía hai đạo đồng đứng đằng trước.
Một đồng tử mặc áo tím, một đồng nữ mặc áo đỏ, do dây nho và cây táo biến hóa thành, bản thể của chúng được linh khí uẩn dưỡng ngàn năm, sớm đã đạt đến tu vi Trúc Cơ viên mãn.
Khuyết điểm duy nhất chính là lôi kiếp, không được thiên địa tôi luyện, khó có thể trở thành Yêu Vương.
“Bần đạo giao cho các ngươi một nhiệm vụ, dùng thân phận của thụ yêu đê trà trộn vào tầng lớp lãnh đạo của Yêu tộc.”
Chu Dịch lấy ra hai phi kiếm từ cổ tay áo, là pháp khí đã được khôi phục đến đỉnh cấp, một xanh một tím, phù hợp với thuộc tính của hai đồng tử.
“Mục tiêu hàng đầu chính là tra xét trong Yêu tộc có Kim Đan Yêu Vương hay không, tiếp theo chính là thăm dò rõ ràng hành tung của Yêu tộc, rồi để lại dấu hiệu, bần đạo sẽ đến bái phỏng từng kẻ một.”
“Cẩn tuân pháp chỉ của tiên trưởng.”
Đồng tử áo tím có đạo hào là Thanh Phong, khom người tiếp nhận Tử Vân kiếm, trời sinh nó vốn dĩ nghiêm túc ít nói.
Đồng nữ áo đỏ có đạo hào là Minh Nguyệt, đưa Thiên Thanh kiếm vào trong cơ thể, hỏi: “Nếu như không có Kim Đan Yêu Vương, tiên trưởng có dự tính động thủ không?”
“Vô Lượng Thiên Tôn!”
Vẻ mặt Chu Dịch đầy thương xót, nói: “Yêu tộc hiện giờ đã lạc lối, bần đạo đại khai sát giới, cũng là vì cải chính tận gốc Yêu tộc mà thôi!”
Sau khi động thủ sẽ bị bại lộ chuyện tu vi của hắn không đúng với thời đại này, có khiến cho đám lão quái nghi ngờ hay không, hoàn toàn có thể đổ hết cho Côn Luân tiên cảnh, lời nói dối bịa đặt hơn một ngàn nay đã thành thần thoại chính thống!
Sau khi đám lão quái kia hồi sinh, nghe nói đến việc này, có khi vì để cầu trường sinh mà sẽ tìm kiếm tung tích của Côn Luân khắp nơi.