Chu Dịch nhún nhún vai, nói: “Có khi nào người sở hữu Man Ngưu Biến, vì muốn có tài nguyên mà bán nó đi khắp nơi không?”
“Làm sao có thể, công pháp Thượng Cổ trân quý vô cùng, ai lại mang đi bán chứ?”
Lưu Viêm tấm tắc nói: “Nếu đúng là như thế, người nọ có thể coi như là công đức vô lượng, vậy mà lại trở thành ông tổ của tân thuật.”
Chu Dịch nói: “Chưa chắc, nếu như Man Ngưu Biến không được tiếp tục truyền thừa, có lẽ đã không có loại thuốc số 0, vậy thì đã không có nạn hung thú?”
“Lời này sai rồi!”
Lưu Viêm liên tục lắc đầu, nói: “Nạn hung thú không phải là do công pháp, cũng như năm xưa khi hung thú huỷ diệt cả tám châu, Vân Châu nguy cơ trùng trùng, mà lại còn có không ít người mắng chửi Côn Luân tiên cảnh, đúng là mất trí.”
Chu Dịch lập tức cảm thấy hứng thú, nói: “Côn Luân thúc đẩy khoa học kỹ thuật, chẳng lẽ không phải là cội nguồn của đại kiếp nạn hay sao?”
“Kiếp nạn hung thú xuất phát từ lòng tham của Nhân tộc, ảo tưởng chạm và lĩnh vực mà mình khó có thể khống chế được, Côn Luân chỉ xuất hiện đúng thời điểm đó mà thôi.”
Lưu Viêm nói: “Hủy diệt Nhân tộc là do Nhân tộc tự làm, có liên quan gì đến Côn Luân và công pháp chứ, nhân tố quyết định là con người. Nếu như tu sĩ ma đạo diệt thế, phải chăng sẽ mắng chửi người sáng lập ra Tiên đạo chứ?”
“Cực đúng!”
Chu Dịch vỗ tay tán thưởng, nhìn Lưu Viêm vô cùng vừa mắt, bấm đốt ngón tay nói.
“Đạo hữu khí vận đang thịnh, chớ do dự thêm nữa, bảy ngày sau chính là thời cơ tốt nhất để đột phá cảnh giới!”
“Đa tạ chân nhân chỉ điểm.”
Mặt Lưu Viêm lộ vẻ vui mừng, Trúc Cơ chân nhân cũng coi như là lãnh đạo trong liên minh rồi, với sự trợ giúp của bí thuật, pháp khí đấu pháp chém giết còn vượt xa những người đã sử dụng loại thuốc số một nữa.
……
Trong hội trường.
Sinh viên ngồi đầy trên những chiếc Đệm Hương Bồ, còn có không ít người đứng nghe giảng bài.
Ngoài cửa còn có những sinh viên không giành được chỗ ngồi, nên phải đứng ngoài hành lang nghe giảng, dù sao thì cũng tai thính mắt tinh không đến nỗi nghe nhầm.
Dưới sự truyền bá rộng rãi trong đại học Võ Đạo, thì băng ghi hình bài giảng của Chu Dịch đã được truyền khắp liên minh.
Tất cả những tu sĩ Cổ Tu sau khi xem băng ghi hình thì đều tán thưởng không thôi, bao gồm những Trúc Cơ chân nhân có tiếng tăm lừng lẫy, lại càng cảm nhận được sự uyên bác của “Đường chân nhân”, nhưng khi xem đi xem lại nhiều lần thì cũng có được những lĩnh ngộ mới.
Đoạn ghi hình trả lời những câu hỏi của sinh viên lại càng khiến cho đám Cổ Tu kinh ngạc không thôi.
Những tu sĩ Cổ Tu đã được công nhận thân phận, liên tục lên tiếng phát biểu trên những diễn đàn trên mạng, tuyên bố rằng lĩnh ngộ về Tiên đạo của Đường chân nhân đã có thể sánh bằng chân quân!
Đây là một trong những ưu thế của tu tiên thời hiện đại!
Đến giờ học.
keng!
Cố Thần gõ khánh ngọc một tiếng, thanh âm huyền diệu lan tỏa, trong phòng học lập tức trở nên yên tĩnh.
Vì có được chức vụ là lớp trưởng và chưởng quản pháp bảo khánh ngọc, Cố Thần vẫn cứ ngồi ở vị trí chính giữa của bàn đầu tiên, đã có sinh viên lén lút gọi hắn là đại đệ tử dưới trướng của Đường chân nhân.
Chu Dịch đột nhiên xuất hiện trong phòng học, ánh mắt nhìn xuống số sinh viên gấp ba bốn lần trước kia, cười nói.
“Khóa học cổ pháp của bần đạo, hôm nay những bạn học đến nghe giảng, dường như có không ít sinh viên tu hành tân thuật nhỉ.”
Một sinh viên ngồi xếp bằng trên đệm Hương Bồ ở hàng thứ nhất bên trái, đứng lên khom người nói: “Bái kiến Đường chân nhân, vãn bối nghe ngài giảng khinh công, cũng đã lĩnh ngộ được rất nhiều, mạo muội đến đây nghe giảng bài.”
Quản lý môn học của đại học Võ Đạo rất thoải mái, cũng không bắt buộc phải học môn học nào, mà sinh viên tự lựa chọn môn học dựa theo sở thích cá nhân và thiên phú.
Chu Dịch hơi gật đầu: “Võ đạo à, bần đạo vừa hay cũng có hiểu được chút ít, hôm nay sẽ giảng thêm về nguồn gốc của khí huyết vậy.”
Rồi sau đó bắt đầu giảng giảng về Độn Pháp cùng Phù pháp, làm sao để dung hợp một cách hoàn hảo, phát huy được tác dụng lớn nhất giữa chúng, để giúp thúc đẩy việc chạy trốn giữ mạng!
“Sau nhiều năm thử nghiệm, bần đạo thi triển cùng lúc Khinh Thân phù, Kim Cương phù và Ngũ Khí phù, có thể gượng ép thi triển ngũ hành Độn thuật……”
“Mê Tung phù, Phân Thân phù, Loạn Thần phù phối hợp với Thổ Độn thuật, khi đối mặt với Trúc Cơ chân nhân cũng có thể chạy trốn……”
Một canh giờ trôi qua rất nhanh.
Những gì Chu Dịch giảng dạy đều là phương pháp để bảo vệ tánh mạng, không chỉ là những lĩnh ngộ của riêng mình hắn, mà đa số đều có nguồn gốc từ những ghi chép trong đạo tạng.
Những tu sĩ trong Tu Tiên giới giỏi chạy trốn, nhiều gấp trăm ngàn lần so với những tu sĩ đấu pháp vô song!
Sinh viên Cổ Tu nghe như say như dại, sinh viên tân thuật cũng bị thu hút, liên tục nhớ lại việc trước kia ra ngoài chém giết hung thú, có lẽ không nên lỗ mãng như vậy, hoàn toàn có thể sử dụng những cách thức như hạ độc, đặt bẫy, đánh lén……
Gặp phải những hung thú mà mình đánh không lại, cũng có cách để chạy trốn.
“Tiếp theo sẽ giảng một chút về nguồn gốc của khí huyết, có liên quan đến Yêu tộc ở Thập Vạn Đại Sơn, năm đó……”
Chu Dịch từ từ giảng giải, tất cả những gì mà hắn nói đều là những trải nghiệm của bản thân, ý chí thần hồn của Kim Đan chân quân thoáng hiện lên, trước mắt sinh viên hiện lên một quá trình lập nghiệp đầy gian khổ của Tiên Hiền.
Hiện giờ hung thú tàn sát bừa bãi, giống như cảnh ngộ của Tiên Hiền!
Ước chừng sau nửa canh giờ, rốt cuộc cũng đã giảng xong phương pháp ngưng tụ huyết đan, trong phòng yên tĩnh một lúc lâu sau đó tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Tất cả các sinh viên đứng dậy, khom người thi lễ và hét lên.
“Xin ghi tạc lời dạy của chân nhân, chúng ta chắc chắc sẽ đánh đuổi hung thú, chấn hưng Nhân tộc!”
“……”