Quạt Thần Hỏa vừa xuất hiện, quạt nhẹ một cái, một luồng lửa bảy màu bao bọc lấy thân thể của Tiêu Hồng, bắt đầu trợ giúp hắn tôi luyện huyết mạch.
“Thế mà lại là hậu nhân của Tiêu Nhiên, thế sự biến ảo, bần đạo cũng không tiên đoán được!”
Chu Dịch khẽ lắc đầu, đã là con cháu của cố nhân, tất nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn, lấy ra một sợi kim quang từ trong Côn Luân động thiên.
Kim quang có hình dáng như một sợi tóc, như một vật còn sống quấn quanh lòng bàn tay.
Năm đó sau khi Hổ Hoàng hồn phi phách tán, Chu Dịch thi triển bí thuật của Quỷ Vương tông, thu lấy một sợi căn nguyên Nguyên Anh.
“Huyết mạch hổ có cánh tương động với Hổ Hoàng, quá hời cho thằng nhãi nhà ngươi rồi đấy!”
Chu Dịch vẫy tay, kim quang lặng yên không một tiếng động chui vào trong cơ thể Tiêu Hồng, dung nhập vào trong thần hồn của hắn.
Căn nguyên Nguyên Anh thuần khiết, cho dù chỉ là một sợi, thì cũng có tác dụng vô cùng lớn cho Tiêu Hồng.
Thần hồn Tiêu Hồng nhanh chóng lớn mạnh, bắt đầu khôi phục lại sự tỉnh táo sau sự hung lệ, càng huyền diệu hơn chính là bản chất thần hồn đã xảy ra biến hóa, từ thần hồn của người dần dần biến hóa thành một con hổ có cánh đầu người.
Sau khi thần hồn biến hóa, huyết mạch hung lệ bạo ngược vốn có của hổ yêu chỉ một thoáng đã trở nên nghe lời ngoan ngoãn.
“Có cao nhân âm thầm tương trợ?”
Tiêu Hồng cũng không quan tâm được đến chuyện ai đã giúp đỡ mình, dưới sức trấn áp của thần hồn, nhanh chóng dung hợp huyết mạch.
Tiếng hổ gầm hung lệ đau đớn biến mất, những tu sĩ vây xem chung quanh, tuy rằng không rõ nguyên do trong chuyện này, nhưng là có thể cảm nhận được khí tức của Tiêu Hồng trở lại bình thường.
“Tình trạng như vậy, chẳng lẽ là sắp dung hợp thành công rồi sao?”
“Yêu tộc chưa có tiền lệ thử nghiệm thành công loại thuốc số 2, Nhân tộc sắp tiến thêm một bước rồi sao”
“Vốn dĩ đã sắp thất bại rồi, bỗng nhiên thành công, vẫn cảm thấy có yếu tố bất ngờ trong chuyện này!”
“Ông trời tương trợ, đây là vinh hạnh của Nhân tộc!”
“……”
Trong những lời bàn tán còn chưa cả cảm xúc kích động và hưng phấn.
Sử dụng thành công loại thuốc số 2, theo lý mà nói thì có thể có được thực lực tương đương với tu vi Kim Đan, đủ để bảo vệ cho sự tồn tại của Nhân tộc.
Huyết mạch dung hợp từ giữa trưa cho đến ban đêm, Tiêu Hồng rốt cuộc cũng hoàn toàn lột xác thành công, biến thành một con hổ trắng nửa người trên vẫn là người, nửa người dưới là bốn chân với rằm đen, phần lưng có thêm đôi cánh.
Gào --
Một tiếng thét dài.
Tiêu Hồng ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ thấy trên bầu trời trống không bỗng nhiêu xuất hiện mây đen, tiếng sấm sét vang lên không dứt bên tai.
“Tiểu Tứ Cửu thiên kiếp? Lão phu tu hành tân thuật, vậy mà cũng cần độ kiếp hay sao!”
Tiêu Hồng cầm quạt Thần Hỏa trong tay, dưới bốn chân xuất hiện mây bay lên trời, trực tiếp bay về phía đám mây đen kia, không hề sợ hãi chút nào.
Trên một nơi khác trên bầu trời.
Chu Dịch không lo lắng Tiêu Hồng, được pháp bảo trấn tông nhận chủ, nếu còn không độ được thiên kiếp, thì đúng là quá phí phạm căn nguyên Nguyên Anh.
“Khí tức có thể sánh với Kim Đan, nhưng cách thức điều khiển linh khí, dường như có chút quen mắt……”
“Pháp thể!”
Chu Dịch nhìn Tiêu Hồng đang bị sét đánh, giật mình bừng tỉnh, phương thức chiến đầu của đối phương tương tự như của Yêu tộc, nhưng lại có thể thông qua thiên phú, huyết mạch điều khiển linh khí, thì lại có chút tương tự với Tinh Thần pháp thể.
Hồi lâu sau đó.
Nửa người Tiêu Hồng bị đánh cho cháy đen, hữu kinh vô hiểm vượt qua được lôi kiếp, chờ đợi lễ tẩy rửa của thiên địa như ghi chép trong điển tịch.
Ong!
Thiên địa đột nhiên vang lên những thanh âm huyền diệu, giống như tiếng trống chiều chuông sớm, đập thẳng vào tâm thần mọi người.
Chu Dịch và mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, trong thanh âm truyền đến rất nhiều tin tức, trong đó tin tức quan trọng nhất chính là, Tiêu Hồng chính là Kim Đan chân quân đầu tiên của thời đại mới!
Có lẽ không nên gọi là Kim Đan, có lẽ cũng có cùng ý nghĩa như vậy.
Thiên địa sẽ giáng xuống phúc lành đặc biệt, để khích lệ tu sĩ hậu bối, nêu theo tấm gương của Tiêu Hồng, nỗ lực tu hành!
Thanh âm vừa kết thúc.
Một luồng ánh sáng bảy màu bỗng nhiên xuất hiện, ẩn chứa sự huyền diệu của âm dương ngũ hành, trực tiếp rót vào trong cơ thể Tiêu Hồng, vết thương được tạo ra bởi lôi kiếp khỏi hẵn với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, khí tức hung lệ bạo ngược chậm rãi tan biến.
Tiêu Hồng cảm giác sống lưng ngứa ngáy, hai cánh trên lưng được thần quang chiếu rọi, lại không ngừng thu nhỏ lại cho đến khi biến mất.
“Đây là…… Sự tiến hóa của Huyết mạch sao!”
Đôi cánh trên lưng đột nhiên biến mất, Tiêu Hồng hoàn toàn biến thành con người với thân hổ, cầm trong tay quạt Thần Hỏa, bốn chân đứng trên không, tất cả những người nhìn thấy dáng vẻ của hắn, từ trong đáy lòng bỗng nhiên sinh ra cảm ứng.
Bạch Hổ giáng thế!
“???”
Vẻ mặt Chu Dịch lúc này vô cùng đặc sắc, hận không thể hiện hóa thân hình, chỉ vào ông trời quát mắng vài tiếng.
“Sớm biết Kết Đan có lợi như vậy, bần đạo đã làm từ lâu rồi!”
Thập Vạn Đại Sơn.
Trong một ngọn núi hoang không tên nằm ở phía Đông Nam.
Vào thời khắc khi Tiêu Hồng độ kiếp thành công, ngọn núi nứt đôi, một cung điện có hình dáng một con rùa khổng lồ hiện ra.
Ngọn núi vỡ nát khiến cho vô số hung thú kinh sợ.
Con yêu quái gấu đen chiếm cứ nơi đây, điều khiển yêu vân dài hơn mười trượng, đứng từ xa quan sát cung điện.
“Chẳng lẽ là di tích Thượng Cổ hiện thế?”
Con yêu quái gấu đen lấy di động, chụp mấy tấm ảnh của cung điện, gởi vào trong group chat có tên là “Quần sơn chi chủ” .
Đây là group chat của Yêu tộc, địa bàn của chúng phần lớn nằm ở khu vực Đông Nam của Thập Vạn Đại Sơn, nếu như xa hơn nữa thì không nhận được tín hiệu.
“Phát hiện di tích Thượng Cổ, có vị đồng đạo nào muốn cùng đến thăm dò không?”