Hiện giờ Nhân tộc co cụm vào một góc, chỉ có Yêu tộc ở Vân Châu phụ trách việc vây công mà thôi, còn những châu lục khác thì đã trở thành thiên hạ của hung thú từ lâu, và chúng đã bắt đầu sát phạt tấn công lẫn nhau.
Dù sao thì Yêu tộc không hề giống với Nhân tộc, rất nhiều tộc đàn chỉ vì đồ ăn mà trở thành thù địch với nhau, vào giai đoạn Nhân tộc hưng thịnh thì còn có thể đồng tâm hiệp lực, nhưng sắp nhất thống Cửu Châu, thì trong nội bộ lại tự sụp đổ.
Giảng viên này lo lắng tin tức Tiêu Hồng trở thành Kim Đan, sẽ khiến cho Yêu tộc lại một lần nữa đứng chung một chiến tuyến.
“Sợ hãi cũng không có tác dụng gì đâu!”
“Bất kể là lão phu có đạt đến tu vi Kim Đan hay không, thì nếu như Nhân tộc muốn quật khởi, tất nhiên sẽ phải đối mặt với tất cả Yêu tộc!”
Tiêu Hồng nói: “Nếu như đám yêu kia đến xâm lược, đúng lúc lão phu sẽ cho chúng nếm thử sức mạnh của Kim Đan chân quân!”
“Cẩn tuân mệnh lệnh hiệu trưởng!”
Mọi giảng viên khom người lĩnh mệnh, trước kia Tiêu Hồng vốn chính là cường giả hàng đầu của Nhân tộc, hiện giờ có được sự công nhận của thiên địa, danh vọng còn hơn cả liên minh nữa.
Trúc Cơ chân nhân còn có thể được coi như phàm nhân, vũ khí của khoa học kỹ thuật có thể uy hiếp đến tánh mạng của hắn.
Nhưng Kim Đan chân quân đã hoàn toàn không phải là người!
Chu Dịch nhắc nhở nói: “Hiệu trưởng, ngài tu hành Tân Thuật, vẫn tiếp tục sử dụng danh hiệu ‘Kim Đan chân quân’ sao?”
“Chuyện này đúng là một vấn đề……”
Tiêu Hồng trầm ngâm một lát, nói: “Dùng thuốc để tấn chức, không hề giống với cổ pháp, lão phu cũng không sống thọ như chân quân, nên đổi một danh hiệu khác, các ngươi có ý tưởng gì không?”
Đám giảng viên nghe vậy thì đột nhiên cảm thấy hưng phấn, đặt tên cho cảnh giới của Tân Thuật, đúng là vinh quang vô thượng.
Một khi được công nhận thì sau này những người tu hành Tân Thuật, chắc chắn sẽ nhớ đến tên tuổi của họ!
“Đã sử dụng loại thuốc số 2, chi bằng lấy tên là ‘nhị giai’, có ý nghĩa là giai cấp, phẩm vị?”
“Nghe cũng không tồi, bắt đầu từ số 0, rồi sau đó mỗi khi đột phá một cảnh giới thì lại thêm một cấp bậc!”
“Không ổn không ổn, nghe cứ như là một trò chơi vậy, chi bằng sử dụng đặc điểm của huyết mạch để phân biệt, ví dụ như Ngưng Huyết, Hóa Hình, Chân Linh……”
“……”
Mọi người chín người mười ý, lý luận vô cùng thuyết phục.
“Trước khi sử dụng thuốc thì đã luyện võ, sau khi dung hợp thuốc, thì vẫn cần luyện võ để mạnh mẽ hơn, tôi rèn khí huyết, áp chế phản phệ lên huyết mạch, chi bằng cứ phát triển dựa trên cảnh giới võ đạo!”
Chu Dịch nói: “Trong sách cổ thì Tiên Thiên, Ngưng Khiếu được xưng là tông sư, tương ứng với loại thuốc số 0, còn bắt đầu từ loại thuốc số 1, số 2 thì gọi là đại tông sư rồi Võ Thánh, sau này người dùng loại thuốc số 3 thì gọi là Võ Thần.”
“Nghe cũng không tồi, không quên đi cổ pháp, lại tiếp bước truyền thống, mở đường cho tương lai!”
Tiêu Hồng là phàm thể của thế gian, không có bất kỳ loại linh căn nào, tu hành cho đến nay thì căn cơ nằm ở võ đạo.
Dùng võ để đặt tên, đúng với tâm ý của hắn!
Mọi người nghe Tiêu Hồng nói như thế, cũng gật đầu tán đồng, sôi nổi khom người thi lễ.
“Chúc mừng hiệu trưởng, trở thành Võ Thánh đầu tiên của Nhân tộc!”
“Nhân tộc hưng thịnh từ đây, con cháu muôn đời sẽ ca tụng danh tiếng của Võ Thánh!”
“……”
Chu Dịch phát hiện những kẻ nịnh hót hay nhất, lại chính là đám vũ phu mọi rợ tu hành Tân Thuật, ngược lại đám Cổ Tu bình thường thì miệng lưỡi sắc bén, biện luận nhạy bén, thì lại không thể thốt nên những lời có cánh như vậy.
Hôm nay tu sĩ cổ pháp đã thua hai lần!
Tiêu Hồng đạp trên hư không rời đi, các giảng viên dựa theo sự sắp xếp của hắn, tuyên truyền khắp nơi.
Rất nhanh.
Đại học Võ Đạo đã biến thành một mảnh vui vẻ, tất cả các sinh viên, công nhân viên chức ngửa mặt lên trời hoan hô, cái loại vui sướng phát ra từ nội tâm, không kìm được nước mắt, chỉ có thể giải tỏa bằng cách thét lên!
Từ khi bọn họ sinh ra đã phải đối mặt với nguy cơ vong tộc diệt chủng, sống những ngày tháng lo lắng hãi hùng.
Phần lớn tất cả mọi người đều có thân nhân, bằng hữu chết trong miệng của hung thú, địa phận của Nhân tộc mỗi năm đều bị thu nhỏ lại, cái cảm giác tuyệt vọng đối tương lai, dường như đã đè nặng lên con người hai ba mươi năm nay rồi!
Tiêu Hồng giống như ánh bình minh, khiến cho mọi người nhìn thấy được một tia hy vọng.
Hiện giờ danh tiếng của Tiêu Hồng đang bùng nổ, chi cần hiệu triệu một tiếng, vô số Nhân tộc sẵn sàng nghe lệnh hắn, cho dù có xông vào tiền tuyến cũng không hề nghĩ ngợi!
Chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủn.
Những từ như Lôi kiếp, Võ Thánh, Kim Đan, Tiêu Hồng, đều nằm trong bảng hot search.
Có được vô số lời nhắn, lời chúc mừng của hàng vạn người gởi đến “Tiêu Võ Thánh” đồng thời, họ lại sinh ra niềm tin tưởng khổng lồ vào sự trỗi dậy một lần nữa của Nhân tộc.
Chỉ có đa số tu sĩ Cổ Tu đều tỏ vẻ trầm mặc, cũng không phải là bất mãn với Tiêu Hồng, mà là nảy sinh hoài nghi về đạo đồ của chính mình, có lẽ dược tề Tân Thuật mới là “Chính đạo” của thời đại mới.
Cổ Tu vốn dĩ trời sinh kiêu ngạo, Tân Thuật lại sinh ra đám vũ phu mọi rợ, chỉ biết đấu pháp chém giết, không hề làm bất cứ việc gì có ích.
Trong lòng bọn họ đều cho rằng, trong tương lai linh khí trở nên nồng đậm hơn, Nhân tộc tất nhiên sẽ coi trọng tiên đạo nhất!
Nhưng Tiêu Hồng lại đi trước một bước đạt đến Võ Thánh, lại được thiên địa ban phước……
“Bần đạo nên cho những đồng đạo này chút niềm tin, phòng hờ tiên đạo lại thất truyền, dù sao thì so với dược tề không ổn định kia, thì hệ thống tiên đạo hoàn chỉnh hơn nhiều. Nhân tộc đi bằng hai chân, có hay không có linh căn đều có thể tu hành, như vậy có thể trường thịnh không suy tàn!”