Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 387 - Chương 387 - Danh Tiếng Võ Thánh (3)

Chương 387 - Danh tiếng Võ Thánh (3)
Chương 387 - Danh tiếng Võ Thánh (3)

Chu Dịch lấy ra rất nhiều trận bàn từ trong động thiên, cân nhắc phải bố trí trận pháp lôi kiếp như thế nào, để khiến cho người ta vừa nhìn vào thì sẽ thấy giống Tiểu Tứ Cửu thiên kiếp như đúc.

“Còn phải tìm kiếm địa điểm phù hợp nữa chứ……”

“Bạch Vân Phong vừa đẹp, mượn sức mạnh của lôi kiếp mở địa cung năm xưa ra!”

“Địa cung do một tông môn thời Thượng Cổ để lại, bên trong có dược viên, đan dược thì sẽ rất hợp tình hợp lý nhỉ?”

……

Khánh thành.

Nằm ở cực Nam của liên minh, chống chọi với sự xâm lấn của hung thú mười sáu năm.

Trong thành sớm đã không còn dân thường, chỉ có tinh binh bách chiến cùng quân đội vừa mới đến mà thôi.

Hôm nay.

Tiếng còi báo hiệu vang lên chói tai.

Tất cả binh lính đều xông về phía phía tường thành, nguyên nhân của tiếng báo động toàn thành chỉ có một chính là hung thú đến.

Hơn mười doanh trại quân đội ở thành Đông thành Tây cũng nhận được cảnh báo, những boong ke xây dựng từ chục năm trước nối liền thành một hàng, như những sợi xích sắt Bắc ngang sông, chờ đợi cơn sóng hung thú đến cuốn qua, có thể chống chọi được cho đến khi con sóng kia rút đi, hoặc là đồng quy vu tận cùng hung thú.

Trên bầu trời hung thú đã bắt đầu xuất hiện trong tầm thăm dò của radar, vô số hung thú với những hình thù kỳ quái, tụ tập trên trời giống như mây đen.

Vèo vèo vèo……

Những chiếc chiến cơ cất cánh, đan chen với nhau tạo thành một mạng lưới hỏa lực, không ngừng bắn nát những con hung thú đang bay lượn.

Trên mặt đất hoả tiễn đồng loạt bắn ra, bầu trời bừng lên từng đợt pháo hoa.

Máu thịt rơi xuống như mưa, nhưng nếu so sánh với vùng mây đen kia thì chỉ có thể xua tan đi vài đám mây nhỏ, còn chẳng thể nhìn xuyên qua đám mây đen kia để thấy được ánh sáng mặt trời.

Mặc cho chiến cơ, hoả tiễn bắn phá, vẫn không thể nhìn thấy hung thú dừng tiến công, mây đen khổng lồ nhanh chóng tiếp cận thành trì.

Trên tường thành.

Kim Lão Cửu dùng kính viễn vọng, quan sát trận chiến trên vòm trời, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Đợt tấn công này không bình thường.”

“Cửu ca, có thể giải thích được không?”

Người đang nói chuyện là một tân binh tên Lý Hải, mới đến tiền tuyến được hai năm, bình thường chỉ thấy những đợt tấn công của hung thú với quy mô nhỏ, lúc này hắn lại kích động đến mức tay phát run.

“Số lượng, khí thế!”

Kim Lão Cửu là người ở Khánh thành, sống sót sau bốn đợt tấn công của hung thú, nói rồi móc ra một mặt dây chuyền có hình thù kỳ dị từ trong lòng ngực, nắm trong lòng bàn tay lẩm bẩm.

Lý Hải thắc mắc nói: “Cửu ca còn tin vào thần sao?”

Thời mạt thế, hung thú tàn sát bừa bãi, tín ngưỡng đã sụp đổ từ lâu, bây giờ người ta chỉ tin vào vũ khí, vũ lực.

“Kim thần phù hộ, vượt qua được bốn lần tử kiếp.”

Kim Lão Cửu nói: “Hôm nay ta phải trở về với vòng tay của Kim thần rồi, đợi đến khi đến được Thần quốc, sẽ trình báo những chuyện ở thế gian với Kim thần, ngài chắc chắn sẽ giáng thần ân xuống để huỷ diệt hung thú!”

“Kim thần…… Hình như là một vị thần, được tôn thờ bởi liên minh tín ngưỡng bị hung thú hủy diệt.”

Lý Hải lắc đầu nói: “Nếu là thật sự có thần, vậy thì khi liên minh tín ngưỡng kia bị huỷ diệt, tại sao lại không nhìn thấy Kim thần xuất hiện?”

“Có thể là do bọn họ không đủ thành kính, hoặc là do Kim thần đang ngủ say!”

Kim Lão Cửu không phản bác hoặc là phẫn nộ với thắc mắc của Lý Hả, Thần quốc đã bị diệt vong hơn hai trăm năm, trên đời đã chẳng còn được mấy tín đồ nữa rồi.

Lúc này.

Từng tiếng hoan hô vọng đến từ trận địa, nghe tiếng hô nào là Võ Thánh, hiệu trưởng gì gì đó.

Những áp lực, tuyệt vọng ban đầu chỉ trong một thoáng đã trở thành hư không, khí thế như rồng, rất nhiều binh lính xông ra khỏi chiến hào, ôm súng máy trong tay bắn phá tạch tạch tạch lên vòm trời.

Dáng vẻ như vậy, dường như đang kích thích cho hung thú tấn công đến đây!

“Sao lại thế này?”

Kim Lão Cửu cầm kính viễn vọng, quan sát cục diện trên bầu trời , phát hiện hung thú đã bắt đầu lui lại.

“Một khi hung thú trỗi dậy, thì chưa bao giờ lùi bước, cho dù có chết sạch, thì trong mắt đám yêu thú kia cũng chỉ là sự hao tổn về quân số mà thôi!”

Lý Hải hưng phấn, hò hét nói: “Cửu ca, di động, mau xem di động!”

Kim Lão Cửu lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy mấy chục tin tức đang chớp nháy, nhấp vào bất kỳ cái nào thì đều hiểu dược tiền căn hậu quả.

“Chúng ta có Kim Đan chân quân?”

“Võ Thánh, là Võ Thánh!”

Lý Hải hét khàn cả giọng, nói: “Nhân tộc có Võ Thánh, đám hung thú kia chỉ nghe thấy tên, đã sợ tới mức tè ra quần. Cửu ca, năm đó ta đã từng giao lưu võ đạo với Tiêu Võ Thánh đấy!”

“Ngươi sao?”

Kim Lão Cửu nhíu mày, nói một câu không dễ nghe thì phần lớn những kẻ ở tiền tuyến chiến đấu cùng hung thú đều là quân thế mạng của Nhân tộc.

Tuổi tác đã hơn ba mươi, tư chất võ đạo kém, làm sao lại có tư cách giao lưu cùng Võ Thánh chứ?

Lý Hải cười ha ha nói: “Cửu ca không tin chứ gì, mười năm trước Tiêu Võ Thánh giảng võ ở quảng trường Tiên Kinh, lúc ấy ta ở ngay dưới đài, mấy lần gật đầu tỏ vẻ tán đồng!”

“……”

Hai mắt Kim Lão Cửu trắng dã, lười nghe thằng nhãi này khoác lác, treo mặt dây chuyền Kim thần lên tường thành, ba quỳ chín lạy theo tục lệ tổ truyền.

“Đa tạ Kim thần phù hộ!”

Lý Hải đã coi Tiêu Võ Thánh như thần tượng cả đời của hắn, không nhịn được mà phản bác nói: “Thần quốc cũng đã bị huỷ diệt hai trăm năm, Tiêu Võ Thánh có liên quan gì đến Kim thần được chứ?”

Kim Lão Cửu cẩn thận cất mặt dây chuyền đi, vẻ mặt thành kính nói.

“Tất nhiên là do Kim thần ra tay tương trợ, Tiêu Võ Thánh mới có thể có thể tấn chức!”

Mùa hè, năm Liên Minh thứ một trăm chín mươi bảy.

Tiêu Hồng đột phá Võ Thánh, thiên địa chúc phúc.

Hôm sau.

Trăm vạn hung thú Nam Cương nghe tiếng mà lui, danh tiếng của Võ Thánh uy chấn Yêu tộc, đời sau gọi là thời cơ để Nhân tộc quật khởi.

……

Nam Cương.

Vực Thiên Hồ.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0