“Chuyến này đi vào khu vực nằm sâu cách Đông Hải hơn mười vạn dặm, đi đi về về cũng phải mất đến ba bốn năm, trong một số đệ tử của bần đạo có lẽ sẽ có người sẵn sàng thử Kết Đan.”
Chu Dịch lấy một túi trữ vật từ trong cổ tay áo , nói: “Trong này có mấy loại linh vật, nếu như người nào bằng lòng động lôi kiếp, đạo hữu hãy đưa cho người đó hai loại.”
Từ khi thời Mạt Pháp bắt đầu cho đến nay, linh vật Kết Đan trưởng thành rất nhiều, cho dù không có nhiều như linh sâm ngàn năm, thì cũng dư sức cung cấp cho bảy đệ tử của hắn.
Hiện giờ dánh sách đệ tử của Chu Dịch đã được lấp đầy, coi trọng tâm tính, khí vận, dự định sẽ trợ giúp bọn họ ngưng kết Kim Đan.
Kim Đan duy nhất của Nhân tộc, cái danh nghĩa này quá nặng nề, quá mệt mỏi, có được người kế nghiệp thì Chu Dịch cũng có thể tọa hóa sớm một chút.
“Đạo hữu yên tâm, lão phu nhất định sẽ dốc lòng tương trợ!”
Tiêu Hồng giết chóc vô số hung thú Yêu tộc, sát khí gần như là ngưng tụ thành thực chất, có thể nói là một hung thần nhất thế, lúc này nghe thấy lời nhắn gửi, trong lòng xúc động nhịn không được hai mắt rưng rưng.
Trong mắt Tiêu Hồng, Chu Dịch là một thánh nhân thà rằng hy sinh tuổi thọ, cũng muốn tiên đoán con đường tương lai cho Nhân tộc!
Chuyến này đến Đông Hải nếu như gặp hung thú tấn công, tuyệt đối sẽ không trốn tránh một mình như lời hắn nói, mà sẽ dốc hết sức có chết trận cũng phải bảo hộ Nhân tộc.
“Bảy tên đệ tử không nên thân kia của bần đạo, giao cho Tiêu đạo hữu trông coi, nếu có kẻ tâm tính thay đổi phản bội Nhân tộc, cứ việc giết không tha!”
“Tiêu đạo hữu tọa trấn Cửu Châu, cũng phải cẩn thận vạn phần!”
Chu Dịch được người ta nhờ vả gởi gắm nhiều lần, từ lâu cũng đã có thể bắt chước giống như vậy, vẻ mặt nghiêm nghị như thể một đi không trở lại.
Nửa tháng sau.
Ong ong ong……
Tiếng nổ máy của tàu Hỏa Chủng truyền khắp mười dặm, chậm rãi rời khỏi cảng biển.
Tất cả những hành khách trên thuyền, đều chen chúc trên boong tàu nhìn ra xa, ghi tạc hình ảnh trước mắt vào trong đáy lòng.
Rất nhiều người mang theo đất đai của Cửu Châu, biết đâu đời này còn có thể trở về, sẽ trao nắm đất quê hương này cho các thế hệ mai sau, để luôn nhớ đến cội nguồn huyết mạch của mình.
Trời xanh một màu.
Bao la bát ngát.
Thuyền Hỏa Chủng theo gió vượt sóng, chạy thẳng về hướng Đông.
Thân thuyền được làm bằng tinh thiết dày vài thước, được gia cố bởi vô số tầng trận pháp cấm chế, cho dù bất kỳ hung thú dưới biển nào tấn công, cũng sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Phòng điều khiển dưới đáy thuyền.
Chu Dịch sử dụng pháp lực cực lớn đển thúc giục trận pháp, bởi vì không quan tâm đến chuyện hao tổn linh tinh, nên tốc độ di chuyển nhanh hơi vài lần so với dự tính của liên minh.
Chỉ dựa vào những linh vật mà liên minh gom góp được, thì phải tính toán tỉ mỉ, tối ưu hóa việc sử dụng mới có thể đi được đến chỗ sâu trong Đông Hải.
“Tốc độ di chuyển nhanh, hung thú rất khó tập kết với quy mô lớn, cũng giảm bớt nguy hiểm trong hành trình!”
Linh khí bên trong Côn Luân động thiên nồng đậm, dễ dàng có thể ngưng tụ được một lượng lớn linh tinh, Chu Dịch tiêu sài không chút do dự, đợi cho đến khi đi vào sâu trong biển còn sẽ mở ra một lối mở của động thiên.
Linh khí bao phủ toàn bộ thuyền Hỏa Chủng, có thể khiến cho trận pháp cấm chế vận hành ổn định, đề phòng liên tục xảy ra sự cố mà còn phải bảo trì nữa.
Thể tích và tải trọng, cũng như những cấm chế gia cố ... Của tàu Hỏa Chủng tuyệt đối không thể mất đi hiệu lực, nếu không thì thân thuyền sẽ vỡ vụn tan rã.
Đi được hơn mười ngày.
Đã đi vào sâu vạn dặm bên trong Đông Hải.
Hôm nay.
Trời yên biển lặng, trên mặt biển lặng yên không một gợn sóng.
Chu Dịch bỗng nhiên mở hai mắt, trong phạm vi thần thức bao phủ, ở bốn mươi dặm về phía trước có đến hơn mười vạn hung thú hội tụ với nau.
“Hung thú mai phục trước? Chắc chắn là có hải yêu mật báo!”
Hải yêu rất ít khi gây chuyện với Nhân tộc, nhưng chiến tranh giữa các chủng tộc, thì chúng cũng sẽ không mặc kệ cho Hỏa Chủng bình an di chuyển.
Một khoảng cách ngắn như vậy thì tránh cũng không thể tránh được, chi bằng nhân cơ hội này lập uy, khiến cho đám hải yêu khiếp sợ, sau này sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái.
Suy nghĩ đến đây, thân hình Chu Dịch chớp động xuất hiện trên đỉnh thuyền, giọng nói bao phủ toàn bộ tàu Hỏa Chủng.
“Bần đạo Đường Huyền, phía trước có hung thú tập kích, mọi người trở về khoang của mình! Quân sĩ trên tàu ổn định đội ngũ, trước khi đại chiến kết thúc, cấm bất kỳ kẻ nào lãng vãng bên ngoài!”
Nhắc nhở liên tục mấy lần, giọng nói còn chưa kết thúc, phía trước đã mơ hồ nhìn thấy hung thú.
Chỉ thấy phía cuối đường chân trời, hiện lên một đường cong màu xanh đen, liên tục tiến đến gần mới nhìn được rõ ràng, hung thú trên biển xấu xí quái dị, có ba đầu sáu tay, đầu thú đuôi cá, có con thì có vỏ giáp xác, cái miệng khổng lồ với hàm răng sắc nhọn, gào thét rồi phun ra độc dược.
Đám hung thú đang nổi trên mặt nước chỉ là một phần nhỏ, số lượng hung thú dưới đáy biển còn nhiều hơn, tầng tầng lớp lớp tụ họp với nhau thành một bóng đen khổng lồ.
Nhân tộc trên thuyền nhìn thấy đám hung thú này, không kìm lòng dược mà run rẩy sợ hãi, khác với chiến đấu cùng hung thú trên đất liền, một chiếc thuyền cô độc giữa đại dương mênh mông không hề có bất kỳ đường lui nào.
“Cầu cho Đường chân quân có thể ngăn cản hung thú!”
“Đường chân quân chưa bao giờ đến tiền tuyến, mà lại thích dùng chú thuật trừng phạt phàm nhân, phải chăng thực lực kém cõi?”
“Chúng ta là hi vọng của Nhân tộc, đáng lý nên để cho Tiêu Võ Thánh đi theo bảo vệ!”
“Nói cẩn thận nói cẩn thận!”
“……”