Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 411 - Chương 411 - Hải Yêu Đột Kích

Chương 411 - Hải yêu đột kích
Chương 411 - Hải yêu đột kích

Người quá nhiều, vô biên vô tận, trên tàu Hỏa Chủng có đến hơn một tỷ người, có thể sánh với dân số của một thành thị nhỏ, suy nghĩ thì lại muôn hình vạn trạng.

Bình thường thì đủ các loại sùng bái Chu Dịch, sau khi biết được thần thức của chân quân bao phủ khắp mọi địa giới, có người thật tâm cũng có kẻ cố tình lập đền thờ thần vị, sớm tối cúng bái thăm viếng.

Bây giờ đụng phải hung thú, đối mặt với nguy hiểm của tính mạng, lại có người oán giận liên minh suy xét không chu toàn.

Đủ các loại thanh âm, tất nhiên là đều lọt vào trong tai Chu Dịch.

Từ xưa đên nay, chân quân đều thù rất dai, ghi lòng tạc dạ những kẻ nhảy nhót ăn nói lung tung kia lại, đợi sau khi đánh tan hung thú sẽ có rất nhiều thủ đoạn trừng trị.

“Đã là lập uy, thì đương nhiên phải dốc hết thực lực!”

Từ khi Mạt Pháp đến nay, Chu Dịch chưa từng có cơ hội dốc hết sức, hôm nay đối mặt với mười mấy vạn hung thú, đúng lúc thử xem thực lực đã đạt đến cảnh giới nào rồi.

Tay bắt kiếm quyết, Phân Kiếm Quang bay lên trời, phân chia thành hàng ngàn đạo kiếm quang.

Giống như thủy triều rút xuống hướng hung thú, nơi kiếm quang quét qua máu thịt tung tóe, đối mặt với uy lực của pháp bảo thời Thượng Cổ, bất kể là hung thú có tu vi Trúc Cơ hay Luyện Khí chỉ cần chạm vào là chết ngay!

Há mồm phun ra Thái Thanh thần phù, bắn ra vạn đạo thần quang, những nơi thần quang chiếu đều thì hung thú hồn phi phách tán.

Gào! Két! Rít……

Hai loại pháp bảo vừa được thi triển ra, mấy vạn hung thú bốc hơi trong nháy mắt, thế công như rồng bỗng chốc chựng lại.

Hải yêu đứng đằng sau thao tóm, lộ vẻ kinh hãi, chúng nó vốn định nhờ vào địa lợi, điều khiển đại quân hung thú vây giết chân quân Nhân tộc, biểu thị khí thế của hải tộc với Yêu tộc ở Cửu Châu.

Ai mà ngờ lại đụng phải một sát thần như vậy, chỉ hai kích đã chẻ đôi đợt tấn công.

“Phải giữ chân được hắn, triệu tập thêm nhiều hung thú!”

“Hung thú dưới đáy biển là vô tận, sức người lại có hạn, bổn vương sẽ khiến cho hắn chết vì mệt!”

“Trên thuyền có trăm vạn Nhân tộc, hắn tất nhiên sẽ tử chiến, nếu không thì khi trở lại Cửu Châu sẽ trở thành tội nhân của Nhân tộc!”

“Đây đúng là một thời cơ tốt để vây giết chân quân của Nhân tộc…”

Sau khi chúng hải yêu trao đổi với nhau, truyền tin đến cho những Yêu tộc ở những hải vực khác, để chúng nó phái hung thú dưới trướng đến đây, dùng số lượng dìm chết chân quân của Nhân tộc.

Lúc này.

Chu Dịch tách đầu óc làm ba phần, vừa thúc giục pháp bảo, nhưng tốc độ của thuyền Hỏa Chủng cũng chưa từng ngừng lại.

Phân Kiếm Quang và Thái Thanh thần phù, một trái một phải, chỉ cần hung thú tiến lại gần thuyền trong phạm vi năm dặm, ngay lập tức bị chém nát bấy.

“Quá yếu! Tiên đạo tu hành, nhất cảnh nhất trọng thiên!”

“Hung thú có tu vi dưới Kim Đan, theo như bần đạo thấy thì chẳng khác gì con kiến!”

Trong lòng Chu Dịch đang có chút tiếc nuối, nhìn về phía đằng xa, lại xuất hiện mấy đàn hung thú tiến đến, cộng lại với nhau cũng được đến ba năm vạn hung thú.

“Viện quân của Hải yêu sao? Vừa đúng lúc để bần đạo thử nghiệm pháp bảo!”

Há mồm phun Sơn Hà đỉnh ra, nó xoay tròn chuyển động biến lớn chừng trăm trượng, trông giống như một ngọn núi nhỏ trôi nổi giữa không trung.

Ầm ầm ầm……

Không cần bất kỳ kỹ năng ngự khí nào, Sơn Hà đỉnh đáp xuống chỗ của đàn hung thú đập xuống vài cái, một sức nặng khổng lồ khiến mặt biển dậy cơn sóng lớn, còn về hung thú thì đã tan xương nát thịt.

Lúc này.

Phía bên phải trước đầu tàu Hỏa Chủng lại xuất hiện hung thú vây công, trông dáng vẻ khí tức hẳn là hung thú dưới trước của hải yêu từ vùng biển khác đến.

Chu Dịch phất tay thu hồi Sơn Hà đỉnh, cổ tay áo bay ra số kiện pháp bảo, bình ấn tháp nhiều hình dáng khác nhau.

Bảo quang lấp lánh, xác của đám hung thú nhuộm đỏ mặt biển.

“Bản chất thì không sánh được với linh bảo, uy lực cũng không sánh bằng pháp bảo bản mạng, chỉ có thể dùng tạm vậy!”

Chu Dịch khẽ lắc đầu, phất tay thu hồi rất nhiều pháp bảo.

Không lâu lúc sau.

Hải yêu dường như vẫn chưa từ bỏ ý định, lại triệu tập tới mấy đàn hung thú.

Cổ tay áo Chu Dịch động đậy, lại lần nữa có rất nhiều pháp bảo khác nhau bay ra, bảo kính Như Ý, hồ lô, linh phiến vv, dễ dàng tàn sát đám hải thú đột kích.

Cứ tiếp tục như vậy.

Sau mấy đợt, đám hung thú vây công dần dần tan rả, bỏ trốn mất dạng.

Trên mặt nước trôi nổi vô số xác hung thú, trùng trùng điệp điệp như trong núi cốt biển xương, biển máu vỗ ầm ầm.

“Bần đạo mới chỉ xuất ra năm phần sức lực!”

Chu Dịch chỉ thi triển pháp bảo, pháp thể tu thành còn không chưa hiện hóa, rất nhiều đạo pháp thần thông với uy lực mạnh mẽ cũng chưa được thi triển, nói là năm phần sức lực cũng coi như đã rất khiêm tốn rồi.

“Những cái xác này cũng không thể lãng phí.”

Khi nói chuyện thì Vạn Hồn cờ bay ra từ trong động thiên, khói đen mù mịt bay ra, mấy vạn hung hồn lệ quỷ bao phủ khắp mặt biển.

Ban ngày ban mặt, nhưng duỗi tay ra lại không thể nhìn thấy năm ngón tay, hóa thành quỷ vực âm u.

Hung hồn lệ quỷ cắn nuốt tàn hồn, thi hài, không ngừng cường hóa bản thân, làm cho uy lực của Vạn Hồn cờ tăng lên.

Ước chừng nửa canh giờ.

Chu Dịch thu hồi Vạn Hồn cờ, trả lại bầu trời trong lành, rồi lại nhìn vào mặt biển, chẳng còn sót lại bất kỳ xác chết nào, cảnh tượng máu nhuộm mặt biển vô cùng đáng sợ lúc nãy dường như chỉ là mộng ảo.

“Tiếp tục đi!”

Cảnh tượng của đợt hung thú tấn công này lan tràn ra khắp giới hải yêu, khiến cho chúng không bao giờ dám tập kích Hỏa Chủng nữa.

……

Nửa năm sau.

Hỏa Chủng hào đã tiến sâu vào bên trong Đông Hả.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0