Mai rùa màu xanh biếc che ở phía sau, thi trảo đánh lên trên đó, chẳng thể tạo ra được chút chấn động nào.
“Hảo bảo bối!”
Kim Thi xuất thân từ Ma đạo, kinh nghiệm đấu pháp chém giết phong phú đến cực điểm, lập tức đoán được Chu Dịch cố ý không né tránh, không chút do dự lại lần nữa thúc giục thiên phú.
“Muộn rồi.”
Chu Dịch hừ lạnh một tiếng, đồng thời một tấm bảo kính bắn ra định hồn thần quang, trực tiếp nhiễu loạn thần hồn linh thi.
Chỉ một pháp bảo nho nhỏ tất nhiên không thể vây khốn Thiên Quân, nhưng mà trong cơ thể linh thi chỉ có một sợi ý niệm của Kim Thi, định hồn thần quang đủ để khiến cho nó do dự nháy mắt.
Ngàn vạn đạo kiếm quang lướt qua người linh thi, trong nháy mắt nó đã hóa thành bộ xương trắng xóa, hồn hỏa trước trán tắt lịm.
Một sợi thần hồn ý niệm bám vào trong cơ thể linh thi đang muốn thi pháp trốn đi, định hồn thần quang lại lần nữa phủ xuống, mắt thấy sắp rơi vào tay Chu Dịch, ngang nhiên dẫn động bí thuật hồn phi phách tán.
Đấu pháp chỉ mới hai ba hiệp, dường như kéo dài rất lâu rồi.
Chu Dịch xác định Kim Thi đã không còn ở đây, không nhịn được thở ra một hơi, cho dù có lòng tin với thực lực của chính mình, nhưng khi đấu pháp với Thượng Cổ ma quân, trong lòng vẫn thấp thỏm.
“Tung hoành Cửu Châu ngàn năm, không còn cẩn trọng như ngày xưa, hôm nay hành sự có chút bất cẩn!”
Cho dù đấu pháp thắng một bậc, cũng không thể nào không thể che đậy được sai lầm, để cho Kim Thi dẫn tới nơi đây, nếu bố trí mấy trăm tầng trận pháp, phỏng chừng trong thời gian ngắn hắn ta cũng không trốn thoát được.
Từ khi Mạt Pháp bắt đầu đến nay, Chu Dịch trở thành vô địch trong Cửu Châu, hành sự lỗ mãn hơn thời Thượng Cổ nhiều.
Đây là bản tính của con người, hôm nay gặp phải kiếp nạn này, như là một đòn cảnh tỉnh.
“Nhớ kỹ việc này, sau này phải tỉnh táo lên, bây giờ việc đầu tiên cần phải làm là……”
Chu Dịch phất tay nhiếp tới vài sợi khí tức, không thể chặn được thần hồn ý niệm của Kim Thi, nhưng mà nó tự sát cũng sẽ lưu lại khí tức.
Rồi sau đó chui xuống nền đất của vực Chính Dương, hiến tế khí tức cho quỷ thần, bắt đầu thi triển Hắc Vu chú thuật.
“Cho dù khả năng không cao, bần đạo cũng muốn thử xem, nếu có thể dùng vạn năm đổi lấy một năm của Kim Thi, đại kiếp nạn tự động tiêu tán!”
Tượng quỷ thần với bôn khuôn mặt và tám cánh tay, hai mắt đỏ đậm, sau khi thưởng thức cả trăm vạn năm tuổi thọ, tượng điêu khắc bằng chất liệu mộc âm linh dần dần lột xác thành màu sắc huyết nhục.
Cánh tay đen nhánh phát ra ánh sáng quỷ dị, chạm vào thì có xúc cảm trơn trượt, giống như ác quỷ thật sự đến từ địa ngục.
……
Thiên Thi tông.
Bên ngoài điện, cốt long xoay quanh thét dài, trong điện trống không chỉ có Kim Thi.
Tất cả linh thi đều đang chém giết ở bên ngoài, khuếch trương số lượng của đại quân thi yêu, vì trường sinh đại đạo chinh phạt Cửu Châu của Kim Thi.
Kim Thi không cần chạy đến tiền tuyến tuần tra, muốn biết tình huống cụ thể, có thể trực tiếp dùng ý niệm sưu hồn.
Bỗng nhiên.
Kim Thi mở hai mắt, trong thần hồn xuất hiện thêm không ít ký ức, đó là cảnh tượng khi đối thoại và đấu pháp với Chu Dịch.
Bí thuật ký thác của Thiên Thi tông trông thì có vẻ như đấu pháp với người ở cách xa ngàn vạn dặm, nhưng cũng không phải là không có khuyết tật, khi dòng ý niệm kia chưa trở về hoặc là bị tan biến, cũng không thể biết được cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Trong cơ thể của tất cả linh thi dưới trướng Kim Thi đều có ý niệm của hắn, để có thể khống chế hành động của chúng nó mọi lúc.
Cái gọi là tất cả sinh linh ở Cửu Châu đều hóa thành tộc thi yêu, thật ra đây chỉ là tuyệt đối trung thành với Kim Thi, hình thành một tộc đàn như ong mật. Phục tùng tuyệt đối, phụ thuộc tuyệt đối, và cung phụng tuyệt đối!
“Đường chân quân kia là Kiếm Huyền sao?”
Kim Thi trầm ngâm một lát, lại lắc đầu.
“Kiếm Huyền kia trông thì giống tu sĩ Chính đạo, nhưng năm xưa vì đột phá cảnh giới, lén lút tàn hại không ít đồng môn. Sau này khi có địa vị cao, ngược lại giả vờ từ bi, làm ra vẻ yêu quý hậu bối!”
“Đường chân quân này có thể hy sinh tuổi thọ vì Nhân tộc, Kiếm Huyền tuyệt đối không thể làm được!”
Người hiểu ngươi nhất trên đời tất nhiên là kẻ thù, Kim Thi và Kiếm Huyền đấu đá hơn một ngàn năm, đã vô cùng hiểu rõ về nhau, hận không thể điều tra cho ra khi còn nhỏ đối phương đã đái dầm bao nhiêu lần nữa kìa.
“Chẳng lẽ là một vị Nguyên Anh nào đó, cũng không đúng……”
Kim Thi lắc đầu, thông qua trí nhớ phán đoán độn tốc của Chu Dịch, còn nhanh hơn cả Nguyên Anh vài phần.
“Thần thông độn pháp như vậy, kiếm quyết diệu pháp như vậy, nếu như không tu đạo ngàn năm thì không thể làm được, cho nên ít nhất là Hóa Thần chuyển thế mới có thể tu thành!”
“Chẳng lẽ Cửu Châu còn có Hóa Thần nằm ngoài hai đạo Chính Ma sao?”
Kim Thi không buông tha bất kỳ chi tiết nào, ví dụ như là giọng điệu nét mặt của Chu Dịch, thói quen thi pháp, một lòng tra xét rốt cuộc là ai của kiếp trước, mới có thể bố trí sát chiêu được.
Nếu thật sự là Hóa Thần chuyển thế, thì phải tìm hiểu bố cục mục tiêu rõ ràng, mới có thể giết được đối phương!
Vào lúc này.
Từng sợi hắc khí bỗng dưng xuất hiện.
Trong đại điện ma vân cuồn cuộn, những sợi hắc khí kia cũng không gây chú ý, nhưng mà chúng nó dường như là có linh tính, bay lượn một lát trên không trung rồi muốn chui vào trong cơ thể của Kim Thi.
“Đây là…… Hắc vu chú thuật?”
Kim Thi có kiến thức rộng rãi, lập tức nhận ra lai lịch của hắc khí.
“Trò vặt vãnh, cũng dám thi triển trước mặt bổn tọa!”
Âm sát ma khí xuất ra khỏi cơ thể, hóa thành ma quang quét qua đám sương đen, trong nháy mắt càng quét sạch sẽ, không để cho bất kỳ sợ nào dung nhập vào trong cơ thể.