
Hắc vu chú thuật đã từng thông dụng một thời gian ở Cửu Châu, Kim Thi từng dùng nó chú sát không ít thiên kiêu Chính đạo, đương nhiên là ép bách đệ tử của mình, tự nguyện hy sinh tuổi thọ để đấu với Chính đạo.
Giết địch một trăm, tự tổn hại một ngàn.
Trong mắt của lãnh đạo trong Ma đạo thì phương thức này ngược lại là chuyện tốt, dùng mấy hậu bối để đổi lấy mấy thiên kiêu Chính đạo.
Rồi sau này Chính đạo có phương phá giải, hắc vu chú thuật không còn hữu dụng nữa, lãng phí vô ích tuổi thọ của đệ tử, khí thế Ma đạo giảm đi không ít.
Kim Thi vô cùng tiếc hận về chuyện này, còn lĩnh ngộ loại chú thuật này hơn cả trăm năm, nhưng mà Tiên đạo khác Vu thuật một trời một vực, cũng không thể sáng tạo ra chú thuật mới được.
Bấm đốt ngón tay, lập tức tìm được ngọn nguồn của chú thuật.
“Lại lãng phí tuổi thọ vô ích để thi triển chú thuật, hành động này không giống với tình tình của đồng đạo thời Thượng Cổ, chẳng lẽ thật sự không phải là đoạt xá sao?”
Cho dù không tính thời gian tự phong ấn, Kim Thi cũng đã sống hơn hai ngàn năm, trong thời gian này gặp qua vô số thiên kiêu vực dậy rồi lại ngã xuống, không ít thiên kiêu chết trong tay hắn, tất nhiên là đã từng gặp nhiều kẻ kỳ lạ.
Ví dụ như ký ức thức tỉnh, chí bảo tùy thân, xuất thân phi phàm, kỳ ngôn quái ngữ……
“Cho dù có ký ức thức tỉnh thì cũng chỉ là những ký ức vụn vặt mà thôi, lĩnh ngộ thuật pháp nhanh hơn người bình thường một chút. Nhưng mà không có căn nguyên thần hồn cao cấp tuyệt đối không thể phá bỏ được ràng buộc của thiên địa, chứng đạo Kim Đan được!”
“Hay là trên đời này thực sự có luân hồi?”
“Hắc vu chú quả nhiên không có hiệu quả với lão ma đầu!”
Chu Dịch đã sớm đoán được chuyện này, nhưng cũng không khỏi thất vọng, nói với tế đàn quỷ thần.
“Nhà ngươi nuốt của bần đạo nhiều tuổi thọ như vậy, cũng mọc ra không ít chỗ huyền dị, chẳng lẽ cũng chỉ là cái mẽ bên ngoài sao?”
Đồng tử của tượng quỷ thần hiện lên sắc u sâm, dường như đang trả lời hắn, ẩn ẩn phát ra suy nghĩ có khát vọng, tham lam, muốn Chu Dịch hiến tế thêm nhiều tuổi thọ.
“Trong điển tịch có ghi lại, Cửu Châu không có Tiên Thiên linh vật, phần lớn linh bảo trấn tông đều được luyện thành từ linh bảo quyết!”
“Ví dụ như là bên trong quạt Thần Hỏa dung nhập vô số linh hỏa tấn chức, Phân Kiếm Quang lại dung nhập kiếm khí mấy ngàn năm, Bồ Đề bảo châu dung phật quang, Thái Thanh thần phù dung pháp lực……”
“Tế đàn này dung nhập hàng tỉ tuổi thọ rồi, có khi nào đi ngược với Tiên Thiên, lột xác trở thành một thứ tượng tự như là ma bảo vô thượng?”
Chu Dịch trầm ngâm hồi lâu, thu tế đàn quỷ thần vào cổ tay áo.
Một pháp bảo luyện thành nhờ cắn nuốt tuổi thọ, đến ngay cả tác dụng của nó là gì thì cũng không rõ ràng lắm, còn thua xa Sơn Hà đỉnh được tế luyện từ khi bắt đầu tu hành nữa.
Chuyện ở đây xong rồi, nhắn với Diêm nguyên soái một câu, rồi hóa thành độn quang rời đi.
Hai ngày sau.
Tiên Kinh.
Đại học Võ Đạo.
Chu Dịch trở lại văn phòng, lập tức gởi tin cho bảy đệ tử.
Hôm trước bọn họ đã nhận được tin tức, từ khắp nơi trong liên minh chạy về Tiên Kinh, sau khi nhận được tin của sư tôn thì lập tức đi vào.
“Bái kiến sư tôn!”
Đệ tử xếp thành một hàng, đại đệ tử Kim Cửu Tiêu dẫn đầu, tiểu đệ tử Chung Cương xếp ở cuối hàng.
Tuổi tác của bảy người chênh lệch khác nhau, sắp hàng theo vị trí nhập môn trước sau, ngoài Kim Cửu Tiêu, Hàn Triều hơn hai mươi tuổi ra, những người khác đều đã trên bốn mươi tuổi, trong đó ngũ đệ tử Lý Văn lớn nhất với bảy mươi sáu tuổi.
Tu vi ngược lại không chênh lệch quá nhiều, đều đã là Trúc Cơ viên mãn.
“Hôm qua bần đạo đã gặp mặt Thượng Cổ ma quân, giao lưu một phen, biết được không ít bí mật.”
Chu Dịch cũng không gạt đệ tử, nói thẳng: “Hiện giờ nồng độ linh khí trong thiên địa không đủ nhiều, trừ phi là người có được đại cơ duyên, nếu không thì khó có thể đột phá thành Kim Đan!”
Cái gọi là đại cơ duyên cũng không nhất định là Nguyên Anh, Hóa Thần căn nguyên, có thể là vô thượng chí bảo, Tiên Thiên linh vật vv,
Tác dụng của chúng còn huyền diệu hơn cả căn nguyên kiếp trước.
Chúng đệ tử nghe vậy, trong mắt hiện lên vẻ nặng nề, lần lượt nhìn về phía đại sư huynh.
Quan hệ giữa Kim Cửu Tiêu và sư tôn là thân thiết nhất, nghe đồn tổ tiên còn quen biết với nhau, hỏi: “Không biết khi nào mới có thể Kết Đan?”
“Vi sư cũng không rõ ràng lắm, nhanh thì mười năm tám năm sau, chậm thì hai ba trăm năm, thời gian cụ thể cần phải quan sát sự biến hóa của thiên địa!”
Chu Dịch không rõ lắm tại sao Kim Thi lại phán đoán như vậy, nhưng mà ma đầu có thể khẳng định như thế, nhất định là có căn cứ.
Lý Văn lớn tuổi nhất, khom người thi lễ rồi hỏi: “Xin hỏi sư tôn, đại cơ duyên như thế nào mới có thể hỗ trợ Kết Đan?”
“Ví dụ như vô thượng chí bảo, Tiên Thiên linh vật, những di sản của kiếp trước, Thượng Cổ truyền thừa vv, đều có thể trợ lực ngưng tụ Kim Đan……”
Chu Dịch nói: “Cơ duyên thiên định, nếu không phải là người có được khí vận tốt thì khó được!”
Hàn Triều nghe vậy vội vàng khom người cúi đầu, tâm trạng lo lắng lập tức buông lỏng, hắn có được đĩa ngọc - Một chí bảo vô thượng, lại có mấy túi trữ vật đày xác hung thú, khi độ kiếp thì liên tục hiến tế, tất nhiên sẽ lĩnh ngộ được bí thuật để Ngưng Đan!
Những đệ tử khác cũng không hề hết vọng, tạm thời chưa bàn đến chuyện thiên địa sẽ thay đổi trong mười năm tám năm, cho dù hai ba trăm năm sau cũng sẽ không ảnh hưởng đến đạo tâm.
Trừ hai người Kim, Hàn ra, năm người đệ tử còn lại được bái sư là nhờ vào việc giết chóc sống sót từ trong núi thây biển máu mà ra.