Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 455 - Chương 455 - Thờ Phụng Hương Hỏa

Chương 455 - Thờ phụng hương hỏa
Chương 455 - Thờ phụng hương hỏa

.

“Tiền bối, đây là Sơn Ngô thuộc nước Đông Tnắng Thần Châu.”

“Châu gì?”

“Đông Thắng Thần Châu!”

Đông Thắng Thần Châu!

Chu Dịch hỏi đi hỏi lại, xác định không nghe lầm, sắp sửa quay đầu trốn chui như chuột theo quán tính.

“Trước có Phúc Lăng Sơn, sau có Đông Thắng Thần Châu, nơi này thật sự đại giới thần phật đầy trời, yêu thần khắp nơi, bần đạo chỉ là một Kim Đan nho nhỏ, chẳng phải là tự tìm cái chết hay sao?”

Cửu Châu có nguy hiểm như thế nào đi nữa, cũng chỉ có Kim Thi ma quân, thi tiên hài cốt.

Cùng lắm thì trốn trong Côn Luân động thiên, đợi cho đến mấy vạn năm sau, Kim Thi sẽ thọ tẫn đạo tiêu, hoặc là phi thăng Tiên giới.

Chu Dịch sẽ chui ra thu thập tàn cục, dương dương tự đắc, khi dễ hậu bối, vừa nhẹ nhàng lại vui sướng.

“Lão trượng, Đông Thắng Thần Châu này có thần tiên hay không?”

Lão giả gật đầu nói: “Đương nhiên là có thần tiên!”

Trong lòng Chu Dịch càng thêm lạnh lẽo, không nhịn được được hỏi: “Vậy có Đại Đường? Tề Thiên Đại Thánh? Hay là Thiên Đình Địa Phủ không?”

“Này……”

Lão giả gãi gãi đầu, nói: “Ta cũng chỉ là một người đánh cá, kiến thức nông cạn, chưa bao giờ nghe nói đến những cái tên kia.”

Chu Dịch thở phào nhẹ nhõm, diện tích Đông Thắng Thần Châu rộng lớn bao la, có lẽ chưa từng nghe đến những thứ như Đại Đường Đại Thánh gì đó, cũng có thể là chưa đến lúc đó, nhưng mà Thiên Đình Địa Phủ vẫn sẽ lưu truyền cho hậu thế.

Thần thức đảo qua lão giả, pháp lực hồn hậu, công chính bình hòa, tất nhiên là Huyền môn chính tông.

Tu vi Luyện Khí kỳ đúng thật là không cao, như trong phàm tục cũng được coi như là một Tiên Thiên tông sư nhất lưu, nhưng chỉ là một người đánh cá, nhìn dáng vẻ, khí chất cũng không giống ẩn sĩ dưới hồng trần!

Chu Dịch lại hỏi: “Lão trượng pháp lực huyền diệu, tu hành ở tiên sơn nào vậy?”

“Không dám giấu tiền bối, phương pháp Luyện Khí này là ta vô tình nghe được.”

Lão giả giải thích nói: “Chừng mười năm trước, ta đốn củi trong núi, trong lúc vô tình nghe được tiên nhân giảng kinh, nhớ kỹ đôi câu vài lời trong lòng có lĩnh ngộ, lúc nhàn hạ thì tu hành được vài phần pháp lực.”

Chu Dịch hơi gật đầu, nói: “Tu hành không theo hệ thống, tự động tu luyện, mười năm thì có để đạt đến Luyện Khí hậu kỳ, được gọi là thiên phú thượng đẳng, vì sao không đi cầu tiên vấn đạo cầu trường sinh?”

“Trong nhà còn có mẹ già, con trẻ, làm sao mà bỏ đi được?”

Khi lão giả nhắc đến người nhà, mặt lộ ý cười, nói: “Thường nghe nói tu tiên trường sinh, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy, thay vì cầu thứ vô căn cứ kia, không bằng niềm vui phụng dưỡng mẹ già ngậm kẹo đùa cháu!”

“Đúng thật là như thế.”

Chu Dịch thấy nhiều kẻ vì cầu tiên vấn đạo, không màng đến tính thân bỏ gia bỏ nghiệp, hao hết tuổi thọ nhưng lại chẳng thu hoạch được gì.

Trước khi lâm chung hoàn toàn tỉnh ngộ, về đến nhà đối diện với nấm mồ của cha mẹ, con cháu xa lạ xa cách, thật đúng là công dã tràng.

“Lão trượng có biết được lai lịch tiên nhân không, bần đạo muốn đến bái phỏng.”

“Ta tu thành pháp lực, đốn củi nhanh hơn, đánh cá được nhiều hơn, tất nhiên đều là do tiên nhân truyền pháp, nên đã trở về nơi được nghe kinh mà bái lạy.”

Lão giả nói: “May mắn gặp được tuần sơn tướng quân, mới vừa rồi biết được người giảng kinh chính là Tất Ngô sơn thần, từ đó về sau sáng tối mỗi ngày ta đều dâng hương thờ phụng, không dám lơ là.”

“Tất Ngô sơn thần!”

Chu Dịch trầm tư một lát, vẫn quyết định đi thám thính thử, không có thiên đình địa phủ, thần phật khắp nơi, mức độ nguy hiểm sẽ thấp đi.

“Đa tạ lão trượng.”

Dứt lời thu hồi ô bồng thuyền, dưới chân sinh mây bay lên không trung.

Lão giả nhìn thấy phương pháp đằng vân giá vũ, nhưng không hề có bất kỳ sự hâm mộ nào, bỗng nhiên một miếng ngọc bội từ trên trời rơi vào trong tay.

Thử dùng thần thức pháp lực tra xét, bên trong ghi lại hơn hai mươi loại thuật pháp ngũ hành căn bản.

Lão giả chăm chỉ tu hành pháp lực trong thời gian dài, chưa bao giờ có được truyền thừa thuật pháp, nhưng vì có thiên phú dị bẩm, chỉ cần lĩnh ngộ một lát là có thể thi triển một môn pháp thuật có tên gọi là Thủy Long quyết.

Tay bắt pháp quyết, mặt biển ào ào xuất hiện một con rồng bằng nước cao đến một trượng, cuốn mấy chục con cá rơi vào trong thuyền.

“Đánh cá như vậy đúng là rất nhẹ nhàng, nhưng mà lại thiếu mất nhiều niềm vui.”

Lão giả khẽ vuốt tay áo, thu hồi ngọc bội, tiếp tục khua mái chèo cất tiếng hát vang.

“Thế nhân đều nói thần tiên hảo……”

……

Núi Sơn Ngô.

Cỏ cây thưa thớt, đá núi san sát.

Kéo dài mấy ngàn dặm, một nửa dải núi kéo dài đến biển Đông Hải.

Chu Dịch bắt pháp quyết ẩn thân, đứng cách đó mấy chục dặm quan sát nơi xa, nhìn thấy trong núi có một động phủ.

Nói là động phủ thật ra thì giống như một cái miếu thờ.

Thềm đá uốn lượn bắt đầu từ dưới chân núi nối thẳng đến cổng lớn, có hai người khoác áo lông chim rực rỡ đang tiếp đón tín đồ.

Trước điện có thờ một tượng long thần đầu chim cao đến mấy trượng, hương hỏa lượn lờ, nghiêm trang cung kính.

Sau điện mây mù bao phủ, mông lung không thể nhìn rõ.

Chu Dịch đang định thi triển linh mục thần thông, nhìn xuyên qua trận pháp cấm chế, cảm ứng được một luồng thần thức mạnh mẽ quét tới từ sau điện.

“Yêu khí thật mạnh, Sơn Thần là Yêu Hoàng!”

Suy nghĩ đến đây, trên lưng mọc ra hai cánh, trực tiếp thi triển Nhiên Huyết độn pháp bỏ trốn mất dạng.

Nửa tháng sau.

Một hơi độn ra xa hơn một vạn dặm, đi qua mấy chục con sông dãy núi, Chu Dịch nhìn thấy rất nhiều miếu thờ có tạo hình kỳ dị.

Những tượng thời trong miếu có thần có yêu, tu vi Trúc Cơ Kim Đan không giống nhau, nhưng lại không nhìn thấy tu sĩ có tu vi Nguyên Anh.

“Vùng đất này rất có thể là chỉ trùng tên, như vậy thì cũng bớt đi nhiều phiền phức, khỏi phải trốn về Cửu Châu. Trước tiên đến phàm tục lăn lộn vài năm đã, tìm hiểu rõ ràng Đông Thắng Thần Châu, rồi lại tìm kiếm tu hành chi đạo!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0