Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 476 - Chương 476 - Vân Thông Hà Bá (3)

Chương 476 - Vân Thông hà bá (3)
Chương 476 - Vân Thông hà bá (3)

“Tất cả những gì xảy ra trong quá khứ cứ để nó trôi qua, chỉ điều tra những hành vi phạm tội bắt đầu từ sau năm Nguyên Đỉnh thứ tám mươi lăm.”

Hồng Vân thiền sư nói: “Bệ hạ chiêu mộ tu sĩ khắp nơi, thành lập Khám Hạch tư, chỉ mới hai năm mà đã chém chết bốn vị chính thần trung tam phẩm, mười hai vị hạ tam phẩm!”

“Hiện giờ chính thần trong triều đình, cứ nghe đến ba chữ ‘Khám Hạch tư’, thì gần như là bỏ trốn mất dạng!”

“Bệ hạ thật sự đã đoán đúng được tâm tư của đám chính thần, cái gọi là chuyện cũ sẽ bỏ qua, thật ra thì có mấy ai có thể nhịn được mà không phạm sai?”

Chu Dịch đã có những hiểu biết nhất định về Đại Hằng hoàng triều, cùng với quá trình luyện hóa Nguyện Lực châu đầy khó khăn, về cơ bản thì đã có kết luận rằng bất kể chính thần dã thần, hoặc nhiều hoặc ít đều đã từng thi pháp sử dụng tà pháp.

Những kẻ ngay thẳng lấy được hương hỏa nguyện lực trong quá khứ, thật sự là quá ít ỏi.

Tạo bừa ra một hồi thiên tai nhân họa, có thể có thu hoạch hơn cả mấy chục năm, không có mấy chính thần có thể nhẫn nhịn được.

Còn về phần thiên tai xảy ra quá thường xuyên khiến cho dân cư thưa thớt, nguyện lực bá tánh ít ỏi, thần tiên căn bản là không thèm quan tâm. Cho dù biết được nếu như thật lòng quan tâm đến bá tánh, dân cư thịnh vượng, hương hỏa nguyện lực cũng sẽ hưng thịnh, cũng ít có thần tiên có thể làm được điều này.

Ngàn con chim trong rừng không bằng một con chim trong tay, nhanh chóng thu hoạch Nguyện Lực châu đột phá cảnh giới mới là thượng sách!

Mấy năm gần đây Chu Dịch dốc lòng quan tâm đến bá tánh Ô Sơn, nên ít quan tâm đến những tin tức bên ngoài huyện Lâm Dương, lại hỏi: “Bần đạo nghe nói, hoàng tộc và tông môn cùng cai trị Đại Hằng, vậy thì sao tông môn lại cho phép bệ hạ tùy ý làm bậy?”

Không đợi Hồng Vân thiền sư trả lời, Ngao Huyền âm thầm nói.

“Lão tổ trong tộc truyền tin, Đại Hằng Thái Tổ có lẽ đã vượt qua Cửu Cửu thiên kiếp, trở thành nhân tiên……”

“Tê!”

Lang yêu cùng hổ yêu hít một hơi, chúng nó không có bối cảnh chỗ dựa, làm sao mà biết được những bí mật như vậy.

“Nhân tiên!”

Chu Dịch suy tư một lát, lập tức hiểu ra mục đích mà Ngao Huyền tổ chức yến hội, nói: “Long Vương đang lo lắng, sau khi bệ hạ quét sạch chính thần, sẽ ra tay quét sạch dã thần sao?”

“Dựa vào tính tính của bệ hạ, đây là chuyện tất nhiên.”

Ngao Huyền nói: “Chính thần có vơ vét tín ngưỡng như thế nào đi nữa, ít nhất thì ngoài sáng không có trở ngại, đám sơn dã chi thần tiêu dao tự tại như chúng ta, khi làm việc thì tùy ý bừa bãi, ởtrong mắt bệ hạ thì càng nên giết!”

Bên ngoài thì Chu Dịch tỏ ra lo lắn, thật ra đã bắt đầu lên kế hoạch trốn chạy, đổi nơi khác chiếm núi làm thần.

Chung quanh Ô Sơn dân cư thưa thớt, thu hoạch quá ít hương hỏa nguyện lực, vốn dĩ không phải là một vị trí tốt, không đáng vì chuyện này mà rơi vào biến loạn của triều đình Đại Hằng.

Bắt đầu từ triều đại trước, dã thần đã cắm rễ ở núi non sông ngoài, còn lâu đời hơ cả lịch sử của triều đại Đại Hằng. Cho dù bệ hạ có được sự ủng hộ của Thái Tổ, cũng khó có thể chiếm được bao nhiêu lợi ích, hai bên tất nhiên sẽ xuất hiện một hồi đấu pháp chém giết.

Thay vì liều mạng, không bằng lên núi ngồi nhìn hổ đấu.

Đợi đến khi hai bên giải quyết xong với nhau, trong lãnh thổ Đại Hằng tất nhiên sẽ thiếu rất nhiều thần vị, đến khi đó lại trở về chiếm vị trí!

Lang Yêu ánh mắt lấp lóe, không biết đang nghĩ thế nào.

Hồng Vân Thiền Sư mặt mày từ bi, tốc độ lần tràng hạt nhanh hơn mấy lần.

Hổ Yêu tính tình táo bạo nhất, không kịp chờ đợi hỏi: "Như vậy đại thế chi tranh há là chúng ta có thể lẫn vào, Long Vương có phương pháp tị kiếp hay không?"

"Tất nhiên là có."

Ánh mắt Ngao Huyền dừng lại trên người Chu Dịch một chút, chỉ có vị Sơn Thần mới xuất hiện này có khí tức pháp lực quá mức công chính thuần hòa, không mò ra được nội tình như thế nào.

Huyền Môn chính tông quá ít xuất hiện bên trong dã thần!

"Đông Thắng Thần Châu bao la cỡ nào, Phản Hư Nhân Tiên cũng không thể nói là vô địch được. Tổ tiên của bản vương Thương Thủy Chân Long hoặc là tổ sư của Hồng Vân Thiền Sư Hắc Thiên La Hán đều không sợ Đại Hằng Thái Tổ!"

"Đây vẫn chỉ là ở bên trong Thanh Vân Phủ, Đại Hằng Thập Lục Phủ có bao nhiêu Sơn Thần Hà Bá, có liên quan rất nhiều đến Phản Hư lão tổ."

"Tính cũng không biết rõ được, Đại Hằng có mạnh như thế nào đi nữa thì cũng không dám làm quá cứng ở Đông Thắng Thần Châu!"

"Vậy chúng ta còn phải sợ triều đình nữa hay sao?"

Hổ Yêu rót rượu, nói ra: "Không bằng mời Chân Long, La Hán đến Đại Hằng, cùng nhau đánh tới kinh đô, chiếm điểu vị của hắn, Ngao đạo hữu làm Hoàng đế, Thiền Sư làm quốc sư!"

"A Di Đà Phật!"

Hồng Vân Thiền Sư nhất thời không rõ được Hổ Yêu là ngốc thật hay là giả ngu, niệm Phật một tiếng, sau đó nói ra: "Chúng ta là vãn bối, không được phép nói bừa về Phản Hư lão tổ, tồn tại như thế chỉ cách tiên nhân có một bước nói không chừng sẽ có thần thông cảm ứng."

Hổ Yêu hùng hùng hổ hổ vài câu, giống như là muốn phản lại triều đình thật.

Chu Dịch thấy thú vị, yến hội hôm nay đại khái là Ngao Huyền, Hồng Vân liên thủ mở ra, nguyên nhân cụ thể thì không biết được, Hổ Yêu Lang Yêu nhìn như ủng hộ nhưng hẳn là trong lòng cũng muốn chạy trốn.

Cái gọi là chỗ dựa Chân Long La Hán, chỉ nghe thôi thì được.

Ngao Huyền cách huyết mạch Chân Long không biết bao xa, tìm hiểu ngược dòng mười mấy đời cũng chưa chắc có thể dính líu tới.

Hồng Vân Thiền Sư cũng như thế, không biết tại sao lại học được mấy phần công pháp của Hắc Thiên La Hán, sau đó tự xưng đồ tử đồ tôn.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0