Bổ Thiên Giáo tự có luyện thần chi pháp càng hoàn chỉnh huyền diệu hơn nhưng mà hoặc cần kỳ dị thể chất hoặc cần ngộ tính đỉnh tiêm.
Thanh Đế Quan Tưởng Pháp, chỉ cần thọ nguyên dài dằng dặc!
"Luyện Thể chi thuật, tiếp tục tu hành Tử Dương Kinh, dựa theo Cổ sư huynh nói, Tiên Thiên Chân Nhân tiềm lực vô tận, tạm thời không cần thay đổi."
Chu Dịch trầm ngâm một lát, xem xét thần thông bí thuật bàng môn tả đạo.
Bàng môn tả đạo cũng không phải đều là ma công tà pháp, chỉ khác biệt với Huyền Môn chính tông, như là Hư Không Độn Pháp, Tinh Thần Bí Lục đều có thể quy về Bàng Môn.
"A?"
Chu Dịch kinh ngạc lên tiếng, thấy được tên công pháp quen thuộc.
“Chân Long Cửu Biến”.
"Đáng tiếc chỉ có ngũ biến, hơn nữa ngưu hổ ưng bần đạo đã tu thành, ngưu biến tăng lực lượng, hổ biến tăng sát phạt, ưng biến tăng tốc độ, thố biến, thận biến không biết có huyền diệu gì không?"
Chu Dịch xem xét giới thiệu vắn tắt của công pháp, nói rõ tu thành thố biến có thiên phú linh mục, tu thành thận biến thì bụng sinh động thiên.
"Hai loại thì hai loại, bốn loại còn lại chậm rãi sưu tập, trong giới thiệu vắn tắt ghi chú rõ phương pháp này bắt nguồn từ Long Cung, Đông Thắng Thần Châu có ít con Chân Long, sau này sẽ có cơ hội thu hoạch được."
"Bần đạo chờ được, cùng lắm thì đợi đến mạt pháp tuyệt thế, lại kế thừa điển tịch một châu!"
Chu Dịch nói cho Hứa Chí Tiên biết bốn môn công pháp đã chọn, hỏi: "Bao lâu thì có thể lấy được toàn bộ công pháp?"
Hứa Chí Tiên nói ra: "Vãn bối hồi bẩm tông môn, sẽ từ trưởng lão Công Pháp Điện thi pháp truyền vào Đệ Tử Lệnh của sư thúc."
Chu Dịch kinh ngạc nói: "Làm như vậy sẽ không sợ khiến cho công pháp ngoại truyện?"
"Công pháp trong giáo rộng truyền tứ phương, không sợ tiết lộ."
Hứa Chí Tiên nói ra: "Sư tôn khai đàn từng nói, giáo ta trải qua mấy lần suy sụp lại quật khởi, hoàn toàn là vì nguyên nhân này, trừ phi Tu Tiên Giới không còn, chứ không thì cho dù ai cũng không diệt được Bổ Thiên Giáo!"
"Ừm, sư phụ ngươi nói rất đúng."
Chu Dịch ánh mắt lấp lóe, linh khí từ khôi phục đến cực thịnh, thời gian tính theo con số trăm vạn năm, dù cho Phản Hư Nhân Tiên cũng chết mấy chục đời.
Từ thịnh chuyển suy lại tốn trăm vạn năm, cho dù Bổ Thiên Giáo cũng khó lâu dài bất diệt, nếu như không thuận theo linh khí triều tịch dao động, thay đổi công pháp khó dễ thì đời sau sẽ thành tông môn thượng cổ.
Hứa Chí Tiên nói ra: "Sư thúc, vãn bối có một câu nói không biết có nên nói hay không?"
"Cứ nói đừng ngại."
Chu Dịch khẽ vuốt cằm, tại sao vô cớ ban cho Tử Kim Đan, không phải là muốn ngươi nói hay sao.
"Cái Đại Ngũ Hành Độn Thuật này danh xưng truyền thừa tiên giới nhưng mà trong giáo không nhiều người tu thành."
Hứa Chí Tiên nói ra: "Mỗi một hành, tu luyện không chỉ cần lĩnh hội thuộc tính cực sâu mà còn cần luyện hóa kỳ trân, thay đổi thể chất căn cơ, cho đến khi Ngũ Hành đầy đủ mới có thể độn pháp đại thành."
"Trong giáo có lão tổ tu hành, phát hiện phương pháp này sẽ thay đổi linh căn tu sĩ, ví dụ như vốn là Thiên Linh Căn, sau khi tu hành thì linh căn lại xuất hiện tạp chất..."
"Tạp chất?"
Chu Dịch nhíu lông mày lại: "Biến thành ngũ linh căn?"
"Không kém bao nhiêu đâu."
Hứa Chí Tiên nhận được chỗ tốt, cũng không giấu diếm, dù sao nó cũng không phải là bí mật trong Bổ Thiên Giáo: "Chỉ là hơi ảnh hưởng linh căn vốn có, kém tư chất trung bình ngũ linh căn."
Chu Dịch lập tức hiểu, phương pháp này cũng không thay đổi linh căn trời sinh mà là khiến cho linh căn có "tạp chất".
Trời sinh linh căn là một, Thiên Linh Căn là không chấm một, ngũ linh căn là không chấm hai, có lẽ có cách chia cao thấp.
Đại Ngũ Hành Độn Pháp chính là ngoài định mức tăng thêm giá trị Ngũ Hành, khả năng mỗi loại chỉ có không phẩy không mấy nhưng mà đối với Thiên Linh Căn thì tương đương với tư chất phụ tăng trưởng!
"Chuyện này là chuyện tốt với bần đạo!"
Chu Dịch rõ ràng là không có bất cứ linh căn gì, tu hành đến nay toàn bằng thời gian ma luyện, lật khắp lịch sử tu hành của Cửu Châu hoặc là Đông Thắng Thần Châu thì chưa hề có người không có linh căn tu thành Nguyên Anh.
Nếu như biến thành ngũ linh căn, cho dù là có một chút tạp chất thì cũng là đột phá chưa từng có!
"Sư điệt có lòng."
Chu Dịch nói ra: "Bần đạo sẽ không tu hành phương pháp này, chỉ là lần đầu tiên nghe nói tới truyền thừa tiên giới nên muốn lấy tới so sánh lĩnh hội, có lẽ có ích cho con đường tương lai."
"Ý chí của sư thúc khiến cho vãn bối kính ngưỡng vạn phần."
Hứa Chí Tiên sắc mặt ửng đỏ, tu hành hơn trăm năm, vẫn luôn cho mình là thiên kiêu, chưa từng nịnh nọt trần trụi như vậy, khom người nói ra: "Vãn bối xin phép về giáo phục mệnh."
"Ừm."
Chu Dịch bỗng nhiên nói ra: "Bần đạo chấp chưởng Thanh Vân Sơn, tọa hạ rất nhiều Thần vị trống chỗ, có muốn đến nhậm chức Sơn Thần Hà Bá hay không?"
"Chuyện này. . ."
Trên mặt Hứa Chí Tiên lộ vẻ do dự, tông môn bản bộ không thiếu tài nguyên, vốn là chướng mắt ngoại giới, nhưng mà thấy sư thúc hào hoa xa xỉ, cũng hâm mộ hắn tự do không ai quản thúc.
"Chớ nghĩ Sơn Thần Hà Bá là quan nhỏ, nhìn như không có chỗ tốt gì nhưng thực chất thì không phải vậy."
Chu Dịch nói: "Thứ nhất là bách tính hương hỏa ngưng tụ ra Nguyện Lực Châu, nhưng mà nó không phải là lợi ích lớn nhất, thứ tốt là nhiều sơn thủy khoáng mạch, ví dụ như Ô Sơn nơi bần đạo từng ở thì có một cái Huyền Tinh Linh Khoáng."
Khoáng mạch trong Đại Hằng Triều, dựa theo luật pháp thì thuộc về triều đình nhưng mà do địa phương phụ trách khai thác, nộp lên trên bao nhiêu thì theo ý bọn họ.
Nguyện Lực Châu cũng là như thế, triều đình thu lấy năm thành từ chính thần địa phương nhưng mà theo Chu Dịch hiểu rõ thì chính thần nộp lên trên ba thành đã là đại trung thần của bệ hạ.