Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 492 - Chương 492 - Dẫn Sói Vào Nhà

Chương 492 - Dẫn sói vào nhà
Chương 492 - Dẫn sói vào nhà

"Như thế thì tốt."

Hồng Vân Thiền Sư thở phào nhẹ nhõm, vừa cười vừa nói: "Sơn Thần đó trừ phi nổi điên nếu không thì cũng không dám tự mình đánh đến tận cửa, đại khái là sẽ tìm một con rối làm thế thân, chúng ta chỉ cần đón đỡ là được."

"Thiền Sư nói rất có lý."

Mọi người liên tục tán thành, cảm thấy may mắn khi gia nhập dưới trướng Long Cung.

Đại Hằng triều đình kinh sát, đại kế đã gần hai mươi năm, chính thần ở kinh đô bị thanh tẩy mấy lần, so với năm đó thì có thể nói là thịnh trị thanh minh, triều đình tăng thuế phú Nguyện Lực Châu gấp mấy lần.

Triều đình lấy được lợi ích thì bước kế tiếp chắc chắn chính là xử lý dã thần.

Nhưng mà dã thần không giống với chính thần, bối cảnh phức tạp, liên lụy sâu xa, triều đình cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thăm dò lẫn nhau, ngươi tới ta đi.

Cho đến bây giờ mà vẫn chưa có chỗ châu phủ nào bắt đầu quét sạch dã thần.

Đúng lúc này.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn từ bên ngoài truyền đến, Long Cung chấn động, gạch ngói vụn rơi xuống, bàn ngã.

"Chuyện gì xảy ra?"

Trên mặt Ngao Huyền lộ ra vẻ giận dữ, đang sai tả hữu đi dò xét thì thấy tưởng quân cua lộn nhào vào trong điện.

"Không xong!"

"Đại vương, bên ngoài có một đạo sĩ tới tự xưng là Vân Thông Hà Bá được triều đình sắc phong, tướng quân tôm chỉ nói chuyện với hắn một câu nhưng không ngờ rằng lại bị hắn dùng máy đạo lôi đình đánh cho hôi phi yên diệt."

Tướng quân cua lắp bắp nói hiển nhiên là đã bị dọa sợ gần chết.

Ngao Huyền nhíu mày, liếc mắt nhìn bọn người Hồng Vân Thiền Sư, trong lòng đã có suy đoán, tiếng quát hỏi.

"Chỉ một đạo nhân?"

Tướng quân cua liên tục gật đầu: "Chỉ một."

"Hừ! Chỉ là một tiểu đạo sĩ nho nhỏ mà cũng dám chạy đến Long Cung ta giương oai?"

Ngao Huyền lập tức yên lòng, quả nhiên giống như Thiền Sư đoán trước, nói: "Nhanh đi gọi ba ngàn Thủy yêu, bốn vị đạo hữu không ngại theo bản vương cùng nhau chiếu cố cái gọi là Vân Thông Hà Bá đó chứ?"

"Được!"

Mọi người đồng ý, theo Ngao Huyền xuất cung.

Một lát sau.

Mặt nước Vân Thông Hà khuấy động, sau đó sinh ra từng cái vòng xoáy rồi mấy ngàn Thủy yêu giết ra.

Trống trận cùng vang lên, tiếng la đại chấn.

Ngang ——

Tiếng Long khiếu vang lên, chỉ thấy chín con Hắc Giao lôi kéo chiến xa bay từ dưới đáy nước ra.

Phong Hổ Long Vân.

Trong nháy mắt khi Hắc Giao hiện thân, mây đen kéo tới đầy trời, sấm rền vang, chỉ trong giây lát mưa to như trút nước.

Ngao Huyền đứng trên đầu Long Xa, người khoác áo bào tím, chắp tay sau lưng, khuôn mặt lạnh lùng, giương mắt nhìn về phía trước, trong mưa bụi mông lung có một bóng dáng mặc đạo bào màu xanh đen đứng lơ lửng trên không quát lớn.

"Tiểu bối ở đâu ra, dám đến Long Cung của bản vương giương oai?"

"Chỉ là dã thần, phô trương cũng không nhỏ!"

Đạo sĩ chính là Uông Hồng, trong tay xuất hiện một quyển Hoàng Sách, nói ra: "Ta chính là Vân Thông Hà Bá được Thanh Vân Sơn Thần sắc phong, hôm nay đến đây nhậm chức, tất cả tinh quái trong sông đều thuộc về dưới trướng của bản thần!"

"Ha ha ha!"

Ngao Huyền dường như nghe được truyện tiếu lâm, cười to vài tiếng sau đó chế nhạo: "Bản vương cũng là tinh quái trong Vân Thông Hà, nếu như ngươi có gan thì hãy ra lệnh thử xem bản vương có nghe lệnh của ngươi hay không?"

Uông Hồng chính khí ngưng thần, cất cao giọng nói: "Ngao Huyền, chỉ là Xà yêu, nhìn thấy bản thần còn không quỳ xuống?"

Ngao Huyền nao nao, thẹn quá thành giận nói: "Thật can đảm! Bản vương sẽ rút hồn đoạt phách ngươi..."

Còn chưa có nói xong thì lại nghe Uông Hồng nói.

"Vân Thông Hà Xà yêu Ngao Huyền, chống lại mệnh lệnh của Hà Bá, lại tuyên bố tập sát chính thần của triều đình, theo luật Đại Hằng, đáng chém!"

Trong lúc nói chuyện.

Bọn người Ngao Huyền còn chưa kịp phản ứng thì nhìn thấy một cái pháp bảo hình ấn tỷ từ trong ống tay áo của Uông Hồng bay ra sau đó quay tròn hóa thành lớn như một ngọn núi, mang theo vô lượng lượng Huyền Hoàng Thần Quang ầm vang đập tới.

"Pháp bảo này..."

Ngao Huyền sắc mặt kinh hãi, bảo vật này uy thế tuyệt đối không phải Kim Đan có thể có được, há mồm phun ra một đôi sừng rồng ngăn cản, đồng thời thân hình lui nhanh mấy trăm trượng.

Ầm ầm...

Ấn tỉ rơi xuống, Hắc Giao phát ra tiếng kêu thảm, nổ tung trên không tạo thành chín đóa hoa máu.

Huyền Hoàng Thần Quang giống như là gợn sóng tỏa ra xung quanh, phàm là Thủy yêu đụng vào nó thì nhục thân sẽ bị vặn vẹo cắt thành vài đoạn trong nháy mắt, chỉ một kích thì đã giết chết hơn trăm.

"Đáng chết! Linh Bảo!"

Ngao Huyền ngửa mặt lên trời thét dài, hóa thành trăm trượng Hắc Long, giận dữ hét: "Bốn vị đạo hữu đồng loạt ra tay, cái thằng này chỉ là Kim Đan sơ kỳ, không khởi động được mấy lần."

"Đồng loạt ra tay."

Bọn người Hồng Vân Thiền Sư bọn người hoặc thi triển pháp bảo hoặc hiển hóa Yêu Vương chân thân, kết thành trận thế vây khốn Uông Hồng ở trong đó.

"Lấy nhiều đánh ít?"

Uông Hồng đỉnh đầu treo Kim Chung pháp bảo hộ thân, chắp tay với xung quanh nói: "Xin chư vị sư huynh sư tỷ trợ sư đệ một chút sức lực, chém giết phản tặc làm loạn!"

"Tiểu sư đệ chớ có khách khí."

"Chỉ là vài con yêu ma, tiện tay là có thể đánh giết!"

"Hắc Long này không tệ, bần đạo luyện chế Chấn Thiên Cổ, đang cần một tấm da thú tốt nhất!"

Liên tiếp bảy tám giọng nói vang lên, sau đó nhìn thấy mười bóng dáng hiện ra vây bọn người Ngao Huyền vào chính giữa.

Uông Hồng lại lấy một lá cờ đen từ trong ống tay áo ra sau đó nhẹ nhàng lay động mấy lần, hơn vạn hắc giáp tu sĩ từ bên trong đó bay ra, từng người chân đạp mây đen, âm phong trận trận, tất cả đều là quỷ tu Trúc Cơ.

"Đây là..."

Hồng Vân Thiền Sư kiến thức rộng rãi, thấy rõ chữ triện trên mặt cờ, sợ hãi nói: "Âm binh dưới trướng Vĩnh Ninh Thành Hoàng!"

Thành Hoàng Miếu chấp chưởng trật tự Âm Ti, phụ trách đuổi bắt âm hồn lệ quỷ không muốn đi vào luân hồi miễn cho tai họa đến bách tính phàm tục. Trực tiếp giết quá mức lãng phí, đa số đều bị xóa ký ức bỏ sau đó luyện thành âm binh, giao cho quan lại, Âm sai của Miếu điều khiển.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0