Chu Dịch giật mình nói: "Tiệt Thiên Giáo không lôi kéo được Hóa Thần trong giáo?"
"Đương nhiên, đây cũng là một trong số những nguyên nhân đó."
Đan Hà Tử nói ra: "Nguyên nhân chân chính là Hóa Thần đấu pháp, động một tí vỡ nát ngàn dặm, đánh mấy ngày mấy đêm thì hủy diệt một nước. Khi đó chuyện phong thần chưa thành thì Đông Thắng Thần Châu hóa thành tuyệt địa trước."
"Thế là Phản Hư lão tổ định ra quy củ, chỉ cho dưới Hóa Thần thay thầy xuất thủ!"
"Thì ra là thế."
Chu Dịch giật mình, trước đó còn lo lắng chuyện phong thần, Phản Hư Nhân Tiên đấu pháp chém giết đánh sập Đông Thắng Thần Châu, hiện tại xem ra phía trên đã có cân nhắc.
Đông Thắng Thần Châu diện tích lớn gấp hai ba lần Cửu Châu, năm đó Tiêu Thiết Trụ và Nguyên Anh còn sót lại đấu pháp mười ngày mười đêm, bức bọn họ tự bạo, một trong số Cửu Châu là Xích Châu hóa thành sa mạc tuyệt địa.
Cho nên, Nguyên Anh Đạo Quân đã được tính là tầng lớp cấp cao trong Tu Tiên Giới.
"Tu Tiên Giới thay đổi không phải chuyện một sớm một chiều, Hương Hỏa Phong Thần chỉ lộ phong thanh thôi, minh tranh ám đấu đằng sau đó, không biết bao nhiêu năm mới có kết quả."
Đan Hà Tử dặn dò: "Trong lúc này, ngươi nhớ kỹ dò xét Tiệt Thiên Giáo, cho dù thu hoạch được tin tức phong thần hay là mượn cơ hội diệt trừ ma đầu đều được tính là công lao."
Chu Dịch khom người nói ra: "Sư huynh yên tâm, ta chắc chắn dốc hết toàn lực."
Đan Hà Tử khẽ vuốt cằm, thân hình hóa thành khói xanh tiêu tán không thấy, chỉ còn lại một giọng nói truyền đến.
"Nhớ kỹ đúng hạn đưa Nguyện Lực Châu!"
Trong điện chỉ còn lại Chu Dịch và Cổ Tiêu, hai người đối mặt một lát, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào.
"Tiêu Nhi, sau này hai ta các giao các hữu, ngươi gọi ta sư thúc, ta bảo ngươi sư huynh..."
"..."
Cổ Tiêu như nghẹn ở cổ họng, dựa theo quy củ của Bổ Thiên Giáo, nếu như Chu Dịch bái vào môn hạ sư tổ thì nhất định phải gọi là sư thúc.
Trong giáo cũng có không ít ví dụ như vậy, trước đây ít năm có tổ sư thu một đứa bé là chân truyền, Cổ Tiêu đường đường là Nguyên Anh Đạo Quân nhưng cũng phải khom người thi lễ với tu sĩ Luyện Khí, gọi là Tiểu sư thúc.
"Ha ha, chỉ đùa một chút, sư huynh đừng coi là thật."
Chu Dịch nói ra: "Kết giao sư huynh trước, bái sư sau, cho dù sau này phi thăng thành tiên thì cũng phải tôn xưng một tiếng Cổ sư huynh!"
"Ừm ừm, đúng là nên như vậy."
Gương mặt lạnh lùng của Cổ Tiêu trở nên nhu hòa rất nhiều, bây giờ hồi tưởng lại, Chu sư đệ nhìn như tham tài nhưng thật ra thì chỗ tốt đều chia ra, gánh tiếng xấu thay cho các sư huynh, bây giờ bái vào môn hạ Nhân Tiên cũng không có chút kiêu căng đắc ý nào.
Quả nhiên là người tốt, diệu nhân!
Về phần chỉ là háo sắc, tiên hiền có câu thực sắc tính dã, Chu sư đệ không dối trá, tính tình thật!
Chu Dịch nhắm hai mắt lại, nếu như không đề cập tới sư thúc, gọi nhau sư huynh đệ thì có thể nói là khiến cho Cổ Tiêu chiếm tiện nghi, chợt nhớ tới một chuyện hỏi.
"Sư huynh, Bách Nhãn Ma Quân đó có phải là nữ tu bàng môn?"
"Không, là nam."
Cổ Tiêu nói ra: "Nghe đồn tà ma đó tu thành một môn thần thông bàng môn, sườn sinh trăm mắt, có thể bắn ra Mê Hồn Thần Quang, người trúng đều mù mắt thần loạn, cơ bắp tê mỏi, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm!"
Chu Dịch không khỏi rùng mình một cái, liên thanh nói ra: "Ma đầu như thế nhất định phải nhanh chóng chém giết!"
"Sư đệ yên tâm, ngươi không sở trường đấu pháp chém giết, chuyện này giao cho sư huynh làm, đến lúc đó gọi Bùi sư huynh, Linh Minh sư huynh, An sư huynh."
Cổ Tiêu chế nhạo: "Bùi sư huynh là môn hạ đại đệ tử của sư bá, hắn và Chu sư đệ là đường đường chính chính đồng môn một mạch, bây giờ kém bối phận, đến lúc đó gặp mặt thì sẽ thú vị!"
"Làm phiền sư huynh."
Chu Dịch chắp tay nói: "Chờ ma đầu đó bị bắt, chắc chắn ta sẽ nói tốt cho mấy vị sư huynh trước mặt sư tôn."
"Đa tạ đa tạ!"
Trên mặt Cổ Tiêu lộ ra vẻ vui mừng, cơ hội có thể lộ mặt trước mặt Nhân Tiên không nhiều, cười nói: "Trước đó nghe nói sư đệ dựng lên một pho tượng thần Hoàng Ngưu ở Thanh Vân Sơn, sau này cũng lập một pho tượng ở Thành Hoàng Miếu."
Chuyện tốt như vậy, đương nhiên Chu Dịch sẽ không từ chối.
Thanh Vân Sơn, Vĩnh Ninh Phủ, Tất Ngô Sơn, địa giới ba khu cộng lại, Ngưu Nhi cũng có thể sớm ngày trùng sinh trở về!
Vượt mức đạt thành mục đích lần này, Chu Dịch bái biệt.
"Sư đệ lập tức trở về chuẩn bị, bày ra thiên la địa võng, khi ma đầu đó sắp đến thì sẽ lấy cớ phẩm tửu mời mấy vị sư huynh đi Thanh Vân Sơn!"
Dứt lời, hóa thành độn quang rời đi.
Rời khỏi Vĩnh Ninh Phủ, sau đó Chu Dịch lại lượn quanh một vòng lớn, tại sao hình dạng đi kinh đô.
Kinh đô Đại Hằng có không ít cửa hàng công pháp, cũng có bí thị xử lý tang vật, gần như đều có thể tìm được các loại công pháp ở đây.
"Sau này sẽ xuất hiện ở trước mặt Nhân Tiên, phải chuẩn bị sớm, tu hành công pháp thay đổi cốt linh!"
Cùng loại với cốt linh lai lịch, không thi pháp ngay mặt điều tra thì hoàn toàn không nhìn ra trị số cụ thể. Nếu có thể tính được tuổi tác của người khác ở khoảng cách cách xa vạn dặm thì không phải là Nhân Tiên mà là thần tiên!
Lão tổ Tiệt Thiên Giáo tinh thông thuật số, bói toán lai lịch của Chu Dịch cũng không biết được vấn đề tuổi tác.
"Còn có một chuyện..."
"Ấn Quang La Hán nguyện thu ta làm đệ tử, đường đường là Phản Hư thì chắc chắn là miệng vàng lời ngọc, có nên đi Phật giáo một lần hay không, bái thêm một sư phụ?"
"Tiệt Thiên chân truyền, đương nhiên cũng là môn hạ Nhân Tiên, đến lúc đó bần đạo có ba vị sư tôn Phản Hư, lại thân kiêm chức vị quan trọng của tam giáo..."