"Dùng cái này so sánh, Bổ Thiên môn nhân biết điều hơn nhiều."
Chu Dịch trầm ngâm một lát, đưa tin cho Bạch Tùy Tâm, Đan Hà Tử, bởi vì tình huống đặc biệt, sẻ chia Nguyện Lực Châu trễ một năm.
Nguyên Anh Đạo Quân vừa bế quan chính là mười năm tám năm, muộn một năm cũng cũng chỉ như một cái chớp mắt, rất nhanh, Bạch Tùy Tâm đưa tin hỏi thăm không biết có cần hắn hỗ trợ hay không, Chu Dịch đáp lại là tự mình có thể xử lý tốt.
Đan Hà Tử chưa đáp lại, có lẽ là đang bế quan tu hành.
Sau một tháng.
Ngu Sơn dưới trướng Tất Ngô Sơn, một gia tộc tu chân họ La chuyển đến.
Tộc nhân hơn hai ngàn người, nhìn dáng vẻ như là cả tộc di chuyển đến đây, những tu sĩ xung quanh nhau nha suy đoán là bọn họ trêu chọc kẻ địch mạnh.
La gia có bốn tên Trúc Cơ chân nhân, thực lực cũng không tính là hàng đầu ở trong phạm vi Ngu Sơn.
Kết quả sau nửa tháng, La gia cầm chứng cứ phạm tội của Sơn Thần Ngu Sơn mà bọn họ điều tra ra được leo lên Tất Ngô Sơn cáo trạng.
Rất nhanh.
Ngu Sơn đổi Sơn Thần, do tộc trưởng La gia đảm nhiệm.
Cho dù có tu sĩ không phục nhưng nhìn thấy đầu lâu của Yêu Vương đang treo ở trên cửa Sơn Thần Miếu thì bọn họ cũng không dám có tâm tư gì khác.
Vốn cho rằng chuyện đến đây là kết thúc nhưng nào biết được đó chỉ mới là bắt đầu mà thôi, chỉ trong vòng nửa năm sau, mười sáu chỗ sông núi thủy mạch dưới trướng Tất Ngô Sơn có khoảng chừng mười bốn chỗ đổi người.
Cảnh nội tu sĩ sao lại không biết được những gia tộc tu tiên không biết lai lịch này chắc chắn là cùng một hệ với Tất Ngô Sơn Thần!
Chém giết tội thần đoạt được linh vật, Nguyện Lực Châu, tất cả đều được nộp lên cho Sơn Thần Miếu.
Chu Dịch sắp tán tu, tinh quái, sắc phong Sơn Thần Hà Bá, sau đó cực ít quản lý mọi chuyện, có thể nói một khi bọn họ nắm được đại quyền trong tay, nói là câu cá cũng được, nói là thăm dò cũng được, cuối cùng chỉ có hai người đạo tâm kiên nghị.
Sơn Thần Miếu.
Chu Dịch đưa tin cho Bạch Tùy Tâm, mời đến Tất Ngô Sơn dự tiệc.
Cái thằng này không biết là có chức vị gì ở Tiệt Thiên Giáo, có lẽ là lưu lãng tứ xứ, mới nửa canh giờ thì độn quang đã rơi vào cửa miếu.
Quen thuộc tiến vào hậu viện, trên mặt Bạch Tùy Tâm lộ vẻ vui mừng mà hỏi.
"Sư đệ, Nguyện Lực Châu đã chia xong sao?"
"Sư huynh nói không sai."
Chu Dịch lấy túi trữ vật ra ném qua, nói ra: "Trước đó bần đạo xem sai, lại phong một đám khốn kiếp, dám lén lút tham ô. Đây là sáu thành trong đó, phiền sư huynh giao cho lão tổ trong giáo."
Nói là sáu thành thực ra là sáu thành của bảy thành, phải chi cho Đan Hà Tử sư huynh trước.
Bên nào thân bên nào xa, Chu Dịch phân rất rõ ràng.
Vốn kế hoạch là sẽ chia cho Thiết Quan Tiên, kết quả Đan Hà Tử sư huynh khuyên, chỉ là một chút vật phàm tục thì sư tôn sẽ không để vào mắt, tương lai nếu như có công đức kim châu hoặc là kỳ trân dị bảo thì mới cho sư tôn cũng được.
Chu Dịch nghe nói như thế thì trong lòng cũng có kế hoạch.
Côn Lôn Động Thiên có không ít điển tịch bản đơn của Cửu Châu Đại Lục, tìm một cơ hội vùi sâu vào trong phần mộ của tu sĩ nào đó, qua mấy chục năm lại đi đào, xem như lễ vật đưa cho Thiết Quan Tiên.
Bạch Tùy Tâm dùng thần thức đảo qua, trọn vẹn ba ngàn sáu trăm Nguyện Lực Châu, chỉnh tề xếp chồng chất bên trong túi trữ vật, lập tức cười đến hai mắt híp lại.
"Sư đệ, con số này cũng quá nhiều, tất cả đều là do ngươi vất vả..."
"Sư huynh không cần phải khách khí, mặc dù bần đạo tham tài háo sắc nhưng là người giữ chữ tín. Huống hồ cũng là sư đệ chiếm tiện nghi, bái vào môn hạ Nhân Tiên lão tổ, đó vốn là cơ duyên mà ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới."
Chu Dịch nói đến đây, nhắc nhở: "Sư huynh, trong này có ba thành thuộc về lão tổ trong giáo, ngươi phải cẩn thận."
Bạch Tùy Tâm vỗ ngực nói ra: "Sư đệ yên tâm, cho nhiều sư huynh có gan to bằng trời như thế nào đi nữa thì cũng không dám đụng tới đồ của lão tổ, một khi bị bấm ngón tay tính toán ra được thì há không phải là sẽ hồn phi phách tán hay sao?"
Chu Dịch mặt ngoài quay đầu xưng phải, thật ra thì trong lòng lại xác định là cái tên Bạch Tùy Tâm này sẽ tham ô, cái thằng này da mặt chỉ mỏng hơn mình mà thôi.
"Sư huynh, còn có một chuyện cần thương lượng."
"Sư đệ cứ việc nói."
Bạch Tùy Tâm đang vui vẻ, nghĩ đến sau này cứ mỗi mười năm là sẽ có ba ngàn Nguyện Lực Châu, cho dù mình dùng nó để đổi lấy linh vật đan dược thì đều có thể nói là trợ giúp lớn.
"Mặc dù ta bái vào dưới trướng Nhân Tiên, nhưng mà tư chất hạn chế, cũng không được sư tôn coi trọng."
Chu Dịch nói ra: "Như thế thì khó mà dò xét được tin tức tuyệt mật trong giáo, chuyện này còn cần giáo ta ủng hộ, sư tôn đó của ta thích nhất là trảm yêu trừ ma, không biết có thể cho mấy tên ma đầu tới để cho ta giết nữa hay không."
"Chuyện này. . ."
Bạch Tùy Tâm nhíu mày, nói ra: "Sư đệ, ma đầu thuộc về đệ tử Ma giáo, cũng chỉ có số ít được giáo ta bao che, cũng không thể tùy ý giết."
"Vậy sư đệ lại nghĩ những biện pháp khác."
Chu Dịch bất đắc dĩ nói: "Vốn muốn nhanh chóng thu hoạch được sự tin cậy của sư tôn, dò xét được tin tức tuyệt mật cho giáo ta, bây giờ xem ra chỉ có thể chậm rãi chờ."
Bạch Tùy Tâm trấn an: "Sư đệ sốt ruột lập công, sư huynh có thể hiểu được, nhưng mà những chuyện này phải mưu đồ lâu dài, miễn cho Bổ Thiên Giáo hoài nghi sư đệ, một khi như vậy thì có thể nói là công dã tràng!"
"Sư huynh dạy bảo đúng lắm."
Chu Dịch bỗng nhiên chuyển lời nói: "Sư huynh cách Hóa Thần còn xa lắm không?"