Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 637 - Chương 637 - Chấn Động Thiên Đình

Chương 637 - Chấn động Thiên Đình
Chương 637 - Chấn động Thiên Đình

Tiền giả không kiêng nể gì cả, có thể vừa giết Âm Dương, nhưng sau một lát ý thức của hắn đã nhập vào cơ thể đệ tử, giết chết tất cả kẻ thù của hắn.

Hãm Không lắc đầu: “Chân Ma che chở thì thế nào? Người Thiên Đình có nhiều chân thần Phản Hư, dễ dàng bắt hết chúng ta trở lại, lẽ nào có thực lực phá vỡ trận pháp trốn thoát khỏi Thiên Đình?”

Trận pháp bao phủ Thiên Đình tương đối chặt chẽ, do chính thần Công bộ không ngừng gia cố, ngàn năm nay không biết đã bao phủ nặng tới mức nào.

Âm Dương cười lạnh nói: “Bất luận thế nào, cũng phải chiến đấu, chúng ta trước hết hãy đem thả hết phạm nhân vô kỳ hạn ra, số lượng chỉ có mười hoặc tám vạn, đủ để Thiên Đình hỗn loạn rồi.”

Lúc này.

Một đạo thân ảnh đi đến tầng ngục thứ mười tám, Ngưu hiệu úy đang cùng ti ngục đi kiểm tra định kỳ.

“Các ngươi…”

Ngưu hiệu úy đang định mắng, tên gia hỏa nào giám đột nhập vào Thiên lao mà chưa được phép, thì hắn ta bất ngờ nhận ra danh tính của một số yêu quỷ, đánh ha ha quay đầu rời đi.

“Hôm nay uống rượu có chút say, quay về ngủ một lát.”

“Hừ!”

Vô Vọng quỷ thần cười lạnh một tiếng, thổi khí vào Ngưu hiệu úy và những người khác, từng người ánh mắt đờ đẫn ngã xuống đất.

Yêu thần Long tọc nói: “Thời gian không còn nhiều, chia nhau hành động.”

Đám người khẽ gật đầu, hóa thành những đạo quang bay ra khỏi Thiên lao, giải thoát tất cả đệ tử ma giáo, yêu tộc, những phạm nhân tội ác tày trời đang bị giam giữ.

Trận pháp của Thiên lao rất khó phá vỡ, nhưng có thể dùng thần thức điều khiển lính canh ngục, để bọn họ mở cửa Thiên lao.

Rất nhanh.

Hàng vạn yêu ma quỷ quái hội tụ ở tầng một Thiên lao, trong ngục toàn bộ chính thần và lính canh ngục đều ngất xỉu.

“Tiếp theo phải làm thế nào?”

“Chẳng lẽ cứ mơ hồ mà xông ra ngoài, vậy chính thần Thiên Đình một bạt tai sẽ đánh chết!”

Đúng lúc này.

Một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng từ phía đông truyền đến, đầu tiên là ma khí bay lên tụ thành mây trên bầu trời, lại có vô lượng Phật quang ngưng tụ thành ngàn trượng kim thân.

Hãm Không kinh hãi nói: “Đây là Ma Đạo Nhân Tiên?”

“Không chỉ thế, Phật Ma một thể…”

Âm Dương đã sống hai ngàn năm, trải qua rất nhiều chuyện, hai mắt sáng ngời nhìn kim thân Phật môn.

“Cấp cường giả thế này, Thiên Đình cũng không ngăn được, chúng ta theo hắn cùng rời đi!”

….

Thiên Trì.

Nước hồ lấp lánh.

Thiên Đế ngự tọa ven hồ, gấp một cây trúc linh, pháp lực tụ thành dây câu cá thả xuống nước.

Tứ Phương Đế Quân ngồi ở hai bên trái phải, lần lượt đại diện cho Tam giáo và những người khác, Lăng Tiêu điện phía trước là nơi xử lý các công việc triều chính, Thiên Trì phía sau mới là nơi quyết định hướng đi tương lai của Thiên Đình.

Chuyện nhỏ mở họp lớn, chuyện lớn mở họp nhỏ.

Từ lúc Tôn Trường Sinh tiến vào lò luyện đan, bốn vị Đế Quân càng nắm chặt tay nhau liên thủ.

Sau khi Bắc Phương Đế Quân thành chân thần, kế thừa danh hiệu Thánh Dương, mặt mang lo lắng nói: “Bệ hạ, thần cảm thấy chuyện này quá mạo hiểm.”

“Ái khanh không cần lo lắng cho Thiên Sư, Nhân Tiên không phải dễ chứng như vậy.”

Thiên Đế nói: “Thiên Sư dung hợp Xá Lợi, nhiều nhất là có căn cơ nhân tiên, còn phải tu hành mấy trăm năm. Đến lúc đó mấy người nhớ nhung tình cảm cũ, âm thầm lưu tay, đừng đánh chết!”

Thánh Dương lắc đầu: “Thầm không phải là lo lắng cho Thiên Sư, cho dù hắn có thành Nhân Tiên, cho dù sau lưng có Phật giáo, giả thần Thiên Đình, thế nào cũng không lại được với trời.”

“Thần lo lắng là hai ngàn năm một kiếp, chẳng phải là quá bi thảm sao?”

Thánh Dương chân thần không thuộc Tam giáo, người ủng hộ hắn cũng là chính thần ngoài Tam giáo, cho nên Tôn Trường Sinh vào lò luyện đan, mới biết Thiên Đế đã bắt tay liên hợp với Tam giáo để thúc đẩy đại kiếp, giảm bớt chuyện áp lực cho giới tu tiên.

Trong đại kiếp, người chết nhiều nhất chắc chắn là tu sĩ không có căn cơ.

Đệ tử Tam giáo có thể sa ngã, nhưng không thể làm tổn hại đến căn cơ của Tiên tộc, ngược lại có thể loại bỏ tạp chất giữ lại tinh hoa.

“Vô Lượng Thiên Đạo!”

Hoa Dương Tử tuyên một tiếng hiệu: “Đạo hữu, đây là một nhất cử vô lại, hy sinh cái nhỏ để bảo vệ cái lớn, cũng là duy trì hòa bình cho Đông Thắng Thần Châu!”

Thánh Dương thần liếc mắt nhìn hai vị Đế Quân còn lại, toàn bộ đều trầm mặc không nói, rõ ràng là ủng hộ Hoa Dương Tử.

Nội bộ Tam giáo đang chiến đấu quyết liệt, nhưng khi đối với bên ngoài vẫn sẽ bảo vệ vị trí của Tiên tộc.

Thiên Đế xoa dịu tình hình nói: “Do sức mạnh của hương hỏa ngày càng mỏng, trăm năm qua trên Thiên Đình không có chân thần mới, điều này đã gây ra rất nhiều oán khí trong lòng chân thần.”

“Nếu cứ tiếp tục như vậy, không cần đợi đến đại kiếp tiếp theo, Thiên Đình sẽ tự sụp đổ.”

“Cho nên trước tiên tiến hành một lần đại kiếp, xem xem hiệu quả thế nào, lại quyết định xem hai ngàn năm nữa có nên thúc đẩy tiếp hay không!”

Nói đến đây, Thánh Dương cũng không thể cự tuyệt.

“Cứ chiếu theo lời bệ hạ nói.”

Thiên Đế khẽ gật đầu, hắn phong thần đã ngàn năm, Thiên Đình sớm đã hình thành thế cân bằng ổn định, hắn chỉ cần ở giữa làm trung gian, có thể để Đông Thắng Thần Châu thuận theo ý mình.

Bõm!

Cần câu rung lên, Thiên Đế vung nhẹ, câu được con cá vàng dài ba tấc.

“Con cá này có duyên với trẫm!”

Thiên Đế triệu tập Thiên binh đang chờ ở bên cạnh, phân phó: “Đưa đến đạo viện, thỉnh viện chủ đích thân tụng kinh điểm hóa, tương lai có thể trở thành chính thần của Thiên Đình.”

Thiên nhãn ánh lên vẻ ghen tị, hắn đã đứng gác mấy chục năm, còn không bằng một con cá vừa cắn câu.

“A Di Đà Phật! Bệ hạ từ bi, công đức vô lượng.”

Phật môn Đế Quân Tế Thiện tuyên một tiếng Phật hiệu, nói: “Hôm nay còn một việc khác cần phải định, khi đại kiếp xảy ra, sẽ cử chính thần nào đi đấu pháp với Thiên Sư?”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0