Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 642 - Chương 642 - Đạp Nát Lăng Tiêu (3)

Chương 642 - Đạp nát Lăng Tiêu (3)
Chương 642 - Đạp nát Lăng Tiêu (3)

Minh Chân Tử thở dài một tiếng, mắt nhìn chằm chằm huyết hải và lục rộng đồng thười nổ tung, nhưng không thể làm gì được.

Bùm!

Âm thanh chấn động, pháp lực thất tôn nhân tiên nổ tung, đây là điều chưa từng xảy ra ở Đông Thắng Thần Châu.

Pháp lực cường đại lan rộng ra tứ phương tám hướng, thiên khung hoàn toàn biến thành màu đen không thấy đáy, không gian vạn dặm trực tiếp bị tiêu diệt, gió mạnh từ hư không tràn vào phàm trần.

Trận pháp che phủ Thiên Đình được cho là nhân tiên khó phá vỡ, lúc này chỉ tồn tạo được vài hơi rồi cũng sụp đổ.

Tận mắt chứng kiến hậu quả quét qua mọi hướng, sức mạnh này có thể quét qua toàn bộ Thần Châu, hàng vạn sinh linh sẽ bị tiêu diệt, chỉ có những tu sĩ với pháp lực cao cường mới có thể miễn cưỡng sốt sót.

“Định!”

Một giọng nói uy nghiêm truyền đến, thần lực hương hỏa vô tận bao trùm dư âm vụ nổ.

Oanh oanh...

Những tiếng gầm gừ liên tục vang lên, thần lực hương hỏa nhanh chóng tiêu tán, mắt thường cũng thấy sắp không chống đỡ nổi, hàng chục đạo thân ảnh xuất hiện.

Người đứng đầu không ai khác chính là nhân tiên của Tam giáo, còn lại là những chân thần pháp lực yếu hơn.

“Khụ, khụ, khụ...”

Thọ Sơn Công ho kịch liệt, phun ra mấy ngụm huyết vàng, nói: “Cùng nhau ra tay, nếu như Thần Châu sụp đổ, bần đạo có thể phi thăng rời khỏi, các ngươi nhất định sẽ chết tại chỗ!”

Lúc này.

Trong Thiên Đình đổ nát, chỉ còn lại một cung điện hoàn chỉnh.

Điện Lăng Tiêu.

Tôn Trường Sinh hiển hóa thân hình, đẩy cửa tiến vào, nhìn về Thiên Đế đang ngồi trên ghế rồng.

Quan sát hồi lâu, Thiên Đế chậm rãi nói.

“Ngươi đã đi quá xa rồi!”

“Đấu pháp với nhân tiên, sao có thể thu tay được?”

Tôn Trường Sinh nhún vai, nói.

“Nhưng kết quả cũng không tệ, ba lão gia hỏa kia bị thương nặng, nóng lòng bồi dưỡng nhân tiên mới, nhất định phi thăng tiên giới rồi!”

Thiên Đế trầm mặc hồi lâu, yếu ớt hỏi.

“Sư Tôn của ngươi là ai?”

Tôn Trường Sinh treo hai từ Sư Tôn ở cửa miệng, nhưng lại không bao giờ tiết lộ tên tuổi cũng như đạo hiệu, khiến Thiên Đình không thể tìm ra.

Hiện tại kiếp trước của hắn đã tiết lộ là Ma Giáo thần thông Huyết Ma Tử, tình cờ học được Tam giáo thần thông!

Tôn Trường Sinh hỏi ngược lại: “Bệ hạ lại là ai?”

Nhậm chức ở Thiên Đình không lâu, Thiên Đế thần hóa tìm đến cửa, xác định Tôn Trường Sinh có phải là Thiên Sư chuyển thế hay không.

Thiên Đế nói: “Trẫm là Chân Thần!”

“Sư Tôn bần đạo là Thượng Thế Chân Tiên, Trường Sinh đạo tổ!”

Trong mắt Tôn Trường Sinh lóe lên, năm đó thi triển thuật Tiết Thiên, chỉ được một chữ ‘thần’, nhưng đó là ở trên người Thiên Đế.

“Thượng Thế...”

Thiên Đế nhìn chằm chằm Tôn Trường Sinh hồi lâu, bởi vì hắn tự bạo huyết hải vô biên nên sức lực cũng đã giảm đến mức nhân tiên bình thường.

Lúc này, với sự trợ giúp của hương hỏa Thiên Đình, chín phần có thể bị phong ấn trấn áp.

Tôn Trường Sinh cười nói: “Bệ hạ muốn hối hận, nhưng nhất định phải sớm đó, động tĩnh bên ngoài sắp kết thúc rồi.”

Lúc lục long và huyết hải tự bạo, tạo ra một vết nứt ở hư không, có bán kính hàng ngàn dặm, nhìn từ xa trên bầu trời xuất hiện một lỗ đen, ba vị nhân tiên và các vị chân thần đang cố gắng hết sức mình để ngăn chặn tàn dư.

“Đạo hữu nói đùa rồi, Trẫm từ trước đến nay luôn nói lời giữ lời.”

Thiên Đế biết rõ hơn ai hết bản chất của huyết hải, một chút trung tâm đã thăng thành chân ma, thủ đoạn phàm trần không thể tiêu diệt được.

Cho dù bị phong ấn trấn áp, một khi dư âm tự hủy kết thúc, Tôn Trường Sinh có thể kiện Thiên Đế!

“Hắc hắc hắc.”

Tôn Trường Sinh gãi tai nói: “Đã như vậy, vậy bần đạo vượt quá bổn phận rồi.”

Vừa nói hắn vừa vận pháp lực, hiển hóa kim thân La Hán ngàn trượng, một nắm đấm đập nát điện Lăng Tiêu, Thiên Đế rơi khỏi ghế rồng, long bào trên người bị xé thành từng mảnh.

“Yêu hầu...”

Thiên Đế còn chưa nói xong, lại có thêm mấy Phật trượng rơi xuống, đẩy hắn rơi xa trăm trượng.

“Vui quá vui quá!”

Sự chán chường trong lòng Tôn Trường Sinh lập tức tiêu tán, ngay lúc hắn chuẩn bị tiếp tục đánh Thiên Đế, thì lỗ hổng trên trời dường như đã bị tiêu trừ.

Ba vị tiên nhân đứng trên đó, hơi thở phập phồng bất định.

Mấy chục chân thần càng thảm hơn, vốn dĩ lấy Thiên Đình làm căn cơ phong thần, hôm nay Thiên Đình trở nên hoang tàn, pháp lực và khí tức của bọn họ gần như đã biến mất.

Thọ Sơn Công lạnh lùng nói: “Yêu Hầu, quấy nhiễu Thiên Đình, đáng giết!”

Tôn Trường Sinh mất đi chỗ dựa là huyết hải, nhưng vẫn còn một thân bất tử, cười lạnh nói: “Lão già, Tôn gia gia đang đứng ở đây, ngươi có thể giết được sao?”

“A Di Đà Phật!”

Đại Giác La Hán tuyên tiếng Phật hiệu: “Thí chủ đã gây họa lớn, trên thân có vô số nghiệp lực, không bằng đi theo bần tăng đến Linh Sơn hóa giải.”

Tôn Trường Sinh đang muốn giễu cợt lão trọc, thì giọng Minh Chân Tử vang bên tai.

“Tôn đạo hữu nên nhận đi, nếu thật sự để Bổ Thiên giáo mời chân tiên hạ phàm, ngươi cũng không thoát được, không bằng ngươi đưa ra yêu cầu đi, bần đạo nhất định sẽ đáp ứng.”

Tôn Trường Sinh nhướng mày, thầm nghĩ Tiết Thiên giáo quả nhiên không chính không tà, làm việc tùy theo ý thích, lời đến bên miệng rồi cũng chuyển nhẹ nhàng hơn.

“Bần đạo trở về quê hương Hầu Sơn, đóng cửa tu hành, không hỏi thế sự, các ngươi cảm thấy thế nào?”

“Tàn sát vô số đệ tử Tam giáo, cứ như vậy mà rời đi.”

Thọ Sơn Công cười lạnh: “Chỉ có cách đầu hàng, trở về tháp Trấn Ma tự phong ấn, nếu không giết không tha!”

“Phốc...”

Minh Chân Tử phun ra một ngụm máu, cách xa ba bốn trượng, pháp lực khí tức trong nháy mắt giảm xuống, giọng nói nhỏ như muỗi kêu.

“Thọ Sơn Công, bần đạo thân mang trọng thương, không thể tiếp tục đánh nữa!”

“Ngươi...”

Thọ Sơn Công làm sao không biết Minh Chân Tử đang giả vờ chứ, nhưng hắn lại tìm không ra lý do, vừa rồi chính diện tiếp nhận tự bạo, bản thân hắn thậm chí cũng bị thương.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0