Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 643 - Chương 643 - Duy Trẫm Độc Tôn

Chương 643 - Duy Trẫm Độc Tôn
Chương 643 - Duy Trẫm Độc Tôn

Lúc này.

Một đạo thần quan từ dưới đất bay lên, khiến tóc tai rối bù bẩn thỉu, y phục rách nát.

“Yêu Hầu.”

“Trẫm phải giết ngươi!”

“Thiên Quân Thiên Tướng nghe lệnh, kết trận, hợp lực giết chết con yêu hầu này!”

Các chính thần trên Thiên Đình còn lại không đến một vạn, đều là những người may mắn thoát khỏi dư âm tự bạo, tất cả đều bị thương nặng, sau khi nghe lệnh cuat Thiên Đế thì ồn ào nhìn sang nhân tiên Tam giáo.

“Bệ hạ, đại cuộc làm trọng!”

Đại Giác La Hán thần chí quét qua, cũng không biết là do thực lực hay do may mắn, đệ tử Phật môn còn sống không ít, vội vàng thuyết phục: “Chuyện hôm nay, nếu truy đến tận cùng thì chính là Thiên Đình trách nhầm Tôn đạo hữu.”

Thọ Sơn Công cũng dần dần bình tĩnh lại, lại tiếp tục đấu pháp lẫn nhau, chưa kể Thần Châu có sụp đổ hay không, bản thân hắn cũng đừng nghĩ muốn phi thăng Thượng Giới nữa.

Hừ lạnh một tiếng, không có phản bác.

“Đại hòa thượng nói có lý, bần đạo sau này sẽ thường xuyên đến Linh Sơn dạo chơi.”

Tôn Trường Sinh vỗ tay khen ngợi, hôm nay đấu pháp may là tinh thông Phật pháp, nếu không muốn thuần phục Xá Lợi La Hán, nhất định sẽ rơi vào tay Phật môn.

Sư Tôn nói đúng, càng ghét Phật giáo, thì càng phải hiểu kinh Phật!

Nếu thực sự muốn tiêu diệt hoàn toàn Phật giáo, chỉ có thuật pháp thần thông thì không được, phải có khả năng tu sửa kinh văn, bẻ cong giáo nghĩa, từ trong căn bản biến thành một giáo phái khác.

Đại Giác La Hán chắp hai tay, cười nói: “Tôn đạo hữu được truyền thừa Phật môn, cũng là Linh Sơn La Hán, nên đến tụng kinh Pháp Luân.”

Chân thần Thiên Đình trông thấy cảnh này, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm.

Nếu tiếp tục chiến đấu, ba vị tiên nhân còn đỡ, một vài vị chân thần chắc chắn sẽ không trụ được.

“Nói hay lắm, hay lắm.”

Tôn Trường Sinh cười cười, khiêu khích nhìn Thiên Đế: ‘Bệ hạ, bần đạo cáo biệt đây?”

“Cút!”

Trong mắt Thiên Đế ngập tràn phẫn nộ, tựa như hận Tôn Trường Sinh.

“Ma Tổ, chờ đệ tử.”

Một đạo âm thanh truyền đến, đó là Âm Dương đạo chủ, sau lưng ông ta là hàng ngàn yêu ma quỷ quái.

Tôn Trường Sinh nghi hoặc nói: “Bần đạo thả các ngươi ra, sao lại chỉ còn mấy người thế này?”

Trên mặt Âm Dương lộ ra vẻ bi thương: “Ma Tổ pháp lực cao cường, bọn chúng đều bị dư âm đấu pháp quét trúng, chết vô số.”

Tôn Trường Sinh dùng ngón tay đếm, lập tức biết rõ toàn bộ nguyên cớ.

Trận pháp mười tám tầng ngục, không chặn được hết dư âm tự bạo, vẫn là Âm Dương bắt tay với mấy vị yêu ma hóa thần, dùng lực huyết tế chặn lại, mới miễn cưỡng sống sót.

“Bần đạo là huyền môn chính tông, sao có thể cùng một giuộc với các ngươi được?”

Tôn Trường Sinh cũng không quan tâm đến sự kinh ngạc của bầy quỷ, ghi nhớ lời dạy của Sư Tôn, không giao du với yêu quỷ, hóa thành đạo quang biến mất.

“Ma Tổ/Đại Thánh...”

Âm Dương, Hãm Không với những người khác gọi, cũng không thấy Tôn Trường Sinh quay đầu, đột nhiên cảm thấy trùng trùng áp lực đè xuống người.

Bầy ma liếc nhìn nhân tiên, chân thần, rất tự giác quay về Thiên lao, thành thạo đóng cửa ngục.

Thiên Đế không có thời gian đi quản đám yêu ma, hắn nhìn chung quanh Thiên Đình, vẻ mặt âm trầm nói.

“Với tình hình hiện tại, có thể coi là chúng ta sống sót sau đại kiếp?”

“Thiên Đình hãy còn, nhưng lại thiếu đi kiếp nạn nhân gian.”

Đại Giác La Hán cau mày, theo kế hoạch ban đầu, Tôn Trường Sinh không thể thành nhân tiên, sau đó Thiên Đình âm thầm thả yêu ma.

Tôn Trường Sinh không còn cách nào khác là phải chiến đấu với các chính thần Thiên Đình.

Chính thần niệm tình xưa khi còn là Thiên Sư, hạ thủ nương tay, cuối cùng để Tôn Trường Sinh cùng yêu ma quỷ quái trốn xuống nhân gian.

Yêu ma xuất thế, nhân gian gặp tai kiếp, Thiên Đình lại cử binh tướng xuất chinh, cho đến khi phàm nhân và chính thần chết đủ số lượng, ba vị nhân tiên thuyết phục Tôn Trường Sinh đầu hàng để kết thúc đại kiếp.

Vốn dĩ là một kế sách tốt, nhưng không biết tại sao lại xảy ra biến cố!

Thọ Sơn Công tức giận vì Phật giáo lôi kéo Tôn Trường Sinh, chế giễu nói: “Nếu La Hán không nhận nhầm người, làm sao có thể xảy ra cớ sự này chứ?”

Đại Giác La Hán cau mày, biện hộ: “Bần tăng chỉ là cảm thấy bọn họ giống nhau, đặc biệt yêu cầu Tiệt Thiên giáo chiêm toán, vẫn là chiêm toán thiên cơ sai rồi!”

Minh Chân Tử đã sống hai ngàn năm, cũng không phải là người dễ tính, liền phản bác.

“Có quan hệ gì với bần đạo chứ? Không phải là Bổ Thiên giáo không bảo vệ được tháp Trấn Ma nên Huyết Ma Tử mới trốn thoát sao?”

Ba vị tiên nhân nhìn nhau, hừ lạnh một tiết.

“Hừ!”

Thân thể lập tức hóa thành ba đạo quang, biến mất trong không trung, hiển nhiên là không muốn quan tâm đến đống hỗn loạn của Thiên Đường.

Thiên Đế yếu ớt nói: “Các vị ái khanh, có kế hoạch gì?”

Chân thần Tam giáo trầm mặc không nói, trong mắt hiện lên vẻ bất mãn, nhưng sau lưng cũng không dám chửi rủa nhân tiên, nói không chừng ba vị kia giả vờ rời đi rồi âm thầm dùng thần thức giám sát bọn họ!

Thánh Dương không chút cố kỵ, trầm giọng nói: “Chúng ta phải nhanh chóng thu thập hương hỏa nguyện lực, nếu tiếp tục như vậy, Thiên Đình còn chưa xây lại xong, đợi chúng ta chính là thi thể của chân thần.”

Đi đường tắt hương hỏa phong thần, tự cũng có khuyết điểm.

Một là đấu pháp không lại với nhân tiên, hai là thực lực có liên quan đến thăng trầm của Thiên Đình, thứ ba là bất cứ lúc nào cũng tiêu hao rất nhiều hương hỏa nguyện lực.

Cũng giống như tu sĩ cần linh khí, chân thần cũng cần bổ sung hương hỏa, thân hình mới không tiêu tán.

Khi Thánh Dương nói rõ chuyện này, đám người Hoa Dương Tử cũng không phản đối, gật đầu ủng hộ, chuyện sinh tử còn cấp bách hơn thăng thiên.

“Chuyện này cũng không khó.”

Thiên Đế nói: “Tiếp tục làm theo kế hoạch trước đó, thả yêu ma để chúng tàn sát nhân gian, sau đó để Thiên Đình dọn dẹp đống hỗn loạn.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0