Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 655 - Chương 655 - Năm Trăm Năm Sau (Hạ) (2)

Chương 655 - Năm trăm năm sau (Hạ) (2)
Chương 655 - Năm trăm năm sau (Hạ) (2)

Một vị Chân Thần cách gần nhất, há miệng nuốt lấy khí tức huyền diệu vào bụng, thần vị kim luân sau đầu hào quang nở rộ, ẩn ẩn truyền đến tiếng tụng kinh của hàng triệu sinh linh/

“Bảo bối tốt!”

Chân Thần đã đạt được cảnh giới cuối cùng, cũng khó để đột phá hơn nữa, chỉ có thể theo thời gian tích lúy hương hỏa thần lực để tăng thực lực, kết quả nuốt một ngụm khí liền tăng trưởng, quả thực là không thể tưởng tượng được thế giới này khủng bố đến nhường nào.

Những Chân Thần khác cũng không thèm đấu đá với Tôn Trường Sinh nữa, tất cả đều nhà xuống cây cỏ và mấy viên thổ nhưỡng.

Tôn Trường Sinh cầm Thần Côn, bảo vệ bên cạnh Hoàng Ngưu vẻ mặt ngưng trọng nhìn lôi kếp đang từ từ giáng xuống, lúc đang phân vân không biết có nên xông vào thử uy lực vì đại ca hay không/

Hoàng Ngưu khẽ lắc đầu, kiếp nạn này nhất định phải tự mình trải qua, mượn uy lực của nó hợp nhất linh hồn và thể xác.

Âm thanh lớn vọng đến!

Khi lôi kiếp ập đến, cả bầu trời biến thành một bức tranh tĩnh lặng.

Trong bức họa, có Chân Thần tranh giành nhau linh vật dị giới, có Đại Thánh đứng trên bầu trời, có bốn vạn tám ngàn trường phan vượn hầu bay lơ lửng. Tuy nhiên dù động tác thi triển pháp lực có thế nào thì cũng giống như một vở kịch câm, không có âm thanh phát ra.

Ò!

Hoàng Ngưu ngẩng đầu lên trời gầm lên, phá vỡ sự im lặng quỷ dị này, thân thể và lôi kiếp va chạm với nhau.

Bùm!

Lôi kiếp bao quanh người Hoàng Ngưu, lớp da bò đã chịu đựng tám mươi lôi kiếp, nứt ra như mạng nhện, kim huyết rơi khắc trời. Âm thanh rắc rắc vang lên, như tiếng xương bị gãy rồi lại sắp xếp lại, rồi lại gãy.

Thánh Dương Đế Quân không tham gia vụ tranh giành, mà nhìn chằm chằm vào Hoàng Ngưu, nhìn bộ dạng thê thảm của hắn ta nhưng không có bất kỳ ý cười nhạo nào.

“Khí tức đã vượ qua giới hạn của Yêu Thần, cản trở thất bại rồi!”

Sau một lúc lâu,

Uy lực của lôi kiếp đã cạn kiệt, trên trời chỉ thấy thân ảnh một con bò đen ngòm.

Đầu thì bị vỡ một nửa, xương trắng lộ ra ngoài, bốn chân thì gãy ba chân, đều cho thấy Hoàng Ngưu bị thương rất nghiêm trọng.

Những dị tượng trên bầu trời bắt đầu tan biến, nhật nguyệt tinh biến mất, bầu trời vạn dặm lại trở lên trong xanh trở lại.

Đùng đùng đùng...

Liên tiếp những âm thanh nổ chói tai, mấy gốc cỏ mấy viên thổ nhưỡng sao có thể chia đều, chín vị Chân Thần đã giành đượng hỏa khí, lén lút thi pháp công kích đồng bọn.

Thiên Đế không phải mà một khối sắt nguyên khối, Chân Thần cũng có phe cánh của mình, lúc này đấu pháp lẫn nhau chưa hề nghĩ đến tư tưởng có báo thù!

“Đủ rồi!”

Thánh Dương Đế Quân nghiêm giọng quát: “Các ngươi là Chân Thần được hàng triệu sinh linh tôn thờ, hồ nháo thành như vậy, thật sự là mang đến nỗi ô nhục cho Thiên Đình!”

Chư Chân Thần nghe vậy thì mới dừng đấu pháp.

Lại nghe Thánh Dương Đế Quân nói: “Linh vật trên trời dưới đất, tất cả đều thuộc về Thiên Đình, những hoa cỏ thổ nhưỡng của dị giới rơi vào Đông Thắng Thần Châu, cũng là nằm trong phạm vị quản chế của Thiên luật.”

“Các ngươi sau khi trở về Thiên ĐÌnh đều phải giao nộp tất cả lên trên, Thiên Đế sẽ dựa theo công lao mà phân phát!”

“...”

Tất cả Chân Thần hai mắt trợn tròn, nhưng nghe đến hai chữ ‘Thiên Đế’ thì chỉ có khom lưng nhận lệnh.

Nhân Tiên Tam giáo sau khi thăng thiên, Thiên Đế không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa, tận hưởng hàng triệu sinh linh Đông Thắng Thần Châu cung phụng hương hỏa, Chân Thần bảo gần như tích thành thực chất, thực lực gần như ngang bằng với Nhân Tiên.

Ò!

Một tiếng bò gầm vang lên chỉ thấy thân hình tả tơi của Hoàng Ngưu phát ra thần quang lóa mắt.

Xác thịt khôi phục, tứ chi trùng sinh, chớp mắt liền trở về lại với hình dáng ban đầu.

“Tốt, đại ca!”

Lo lắng của Tôn Trường Sinh biến mất, hưng phấn gãi đầu gãi tai, làm mấy động tác nhào lộn trên không.

Hoàng Ngưu khẽ gật đầu, sau đó dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn các Chân Thần Thiên Đình, nói: “Bần đạo và Thiên ĐÌnh từ trước đến nay nước sông không phạm nước giếng, hôm nay độ kiếp, các vị vậy mà ra tay giết ta!”

Ánh mắt chư thần hơi ngưng lại, vận hương hỏa thần thực, chuẩn bị tùy lúc tháo chạy.

“Vừa rồi chỉ là hiểu lầm, chúng ta tới đây để chúc mừng Ngưu đạo hữu độ kiếp thành công.”

Thánh Dương Đế Quân trên mặt đầy vẻ tươi cười nói: “Ngưu đạo hữu và Thiên Sư tọa kỵ, cũng là lập đại công thần của Thiên Đình, ta và ngươi tuyệt không phải kẻ thù, mà là người một nhà tương thân tương ái!”

“Ha ha ha, thật hay cho câu người một nhà.”

Tôn Trường Sinh cười nói: “Dù sao cũng là tương thân tương ái, bần đạo cũng muốn là chủ Thiên Đình, mau bảo Thiên Đế lăn xuống cho Lão Tôn lên!”

Trong mắt Thánh Dương Đế Quân lóe lên tức giận, sắc mặt từ từ tối sầm lại, trầm giọng nói.

“Chuyện hôm nay, Thiên Đình sẽ tự đưa ra lời giải thích, vẫn hy vọng Ngưu đạo hữu hiểu lý lẽ, đừng hành xử như con khỉ này!”

“Hiểu lý lẽ?”

Hoàng Ngưu hừ lạnh: “Nếu như bản tọa không hiểu lỹ lẽ thì thế nào?”

Thánh Dương Đế Quân nói: “Hai mươi sáu vị Chân Thần Thiên Đình hợp sức, chỉ dựa vào hai Thánh Yêu các ngươi, còn có thể lật trời sao?”

“Ngươi thật là một kẻ hầu ngang ngược.”

Tôn Trường Sinh vung Thần Côn: “Lúc bần đạo đại náo Thiên ĐÌnh, đập vỡ Lăng Tiêu, cái tên hầu nhà ngươi chỉ biết núp sau mông Nhân Tiên, hôm nay lại náo một lần, để xem ngươi trốn thế nào?”

Sắc mặt Thánh Dương Đế Quân không đổi, Tôn Trường Sinh mất đi huyết hải chống đỡ, lại tự hủy đi thân ma, lúc này chỉ còn là một vị La Hán Quả, tuy còn thân thể bất tử, cũng chỉ mạnh hơn Nhân Tiên bình thường chút thôi.

Thiên Đình thật sự đang chống lại mối nguy tan vỡ của Thần Châu, nhất định có thể phong ấn Tôn Trường Sinh!

“Ngưu đạo hữu nghĩ thế nào?”

Hoàng Ngưu trầm ngâm một lúc rồi nói: “Bần đạo cần một tiên thiên linh vật giống vậy.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0