Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 686 - Chương 686 - Tâm Vu Thần (2)

Chương 686 - Tâm Vu Thần (2)
Chương 686 - Tâm Vu Thần (2)

Dương Huyền nói: “Vãn bối gặp cơ duyên may mắn, thành đệ tử của Chân Tiên, bởi vì không có linh căn, vận chuyển khí huyết.”

“Đệ tử chân tiên...”

Tượng Thần thở dài, chưa từng nghĩ phá hủy tiên đạo Vu Thi cuối cùng trở thành truyền nhân vủa Vu Tộc.

“Có lẽ đây là nhân quả! Nếu ngươi nói công pháp này, bản tọa giúp ngươi tiếp tục cải tiến, có lẽ sẽ mở ra một con đường mới cho Vu tộc.”

Dương Huyền kinh ngạc nói: “Tiền bối vậy mà không bài xích pháp môn tiên đạo?”

“Tại sao phải bài xích?”

Tượng Thần nói: “Năm đó bản tọa chuyển tu tiên đạo, còn thành nhân tiên, chỉ là Hỗn Nguyên vậy mà không cần mặt mũi, không truyền dạy công pháp!”

“Bằng không với cách tương tự, có lẽ bản tọa có thể thăng cấp Cổ Vu giết chết Hỗn Nguyên.”

“Tiền bối anh minh!”

Dương Huyền khen ngợi không ngừng, xem ra một vị lão thượng cổ không chết, đối với công pháp có nhận biết, sớm đã vượt qua chính ma, quần tộc, chỉ cần có tác dụng đều lấy ra tu hành.

.....

Trong Vu Thần Điện không biết ngày tháng.

Dương Huyền không biết bản thân đã tu hành bao lâu, buồn chán thì đi săn bắn dị thú, không nướng thì chiên, hương vị rất tuyệt vời.

Tượng Thần không hổ là chấp niệm của Vu Thần, tốc độ duy diễn cực kỳ nhanh.

Sau khi khí huyết ngưng tụ lại, kết hợp với cảnh giới tiên đạo nhân tiên, suy ra pháp hóa quyết, đó là quyết huyệt hóa nhập vào trong kinh mạch, cơ xương, nội tạng.

Không còn quyết huyện, nhưng chúng ở khắp nơi.

Sau khi Dương Huyền tu thành, chỉ cảm thấy bản thân không giống người nữa, trong cơ thể không có kinh mạch, xương cốt, hoàn toàn ở trong hình dạng con người chỉ có khí huyết.

“Nhưng cũng không phải không có chỗ tốt, tỷ như biến hóa...”

Dương Huyền vận khí huyết, sau lưng đột nhiên xuất hiện sáu cánh tay, trên đầu lại xuất hiện ba khuôn mặt, đột nhiên giải quyết được chỗ không tốt là thần thức.

“Bốn mặt tám tay, không sợ bị tấn công phía sau, còn có trên trời dưới đất!”

Ý niệm vừa động, trên đầu liền mọc ra thiên nhãn, lòng bàn chân cũng mọc ra mắt.

Toàn bộ cơ thể Dương Huyền biến đổi không ngừng, không giống như tiên đạo biến hóa ảo diệu, pháp lực, hoàn toàn biến hóa. Ví như biến thành một con bò con ngựa, thần thức của Chân Thần quét qua, cũng nhìn thấu được diện mạo ban đầu.

“Hiện tại chỉ cần một quyển, đã không yếu hơn Thiên Quân!”

Lại một khoảng thời gian không biết là bao lâu trôi qua.

Tượng Thần không ngừng suy diễn, cố gắng thử kỹ thuật chiến đấu của Vu tộc và việc tu luyện khí huyết. Tuy nhiên lúc chấp niệm sắp tiêu tan, cũng không thể luận ra được công pháp tầng tiếp theo, thở dài nói.

“Thể chất Vu tộc thiên phú thật đáng kinh ngạc, mỗi bước tu luyện đều trở về cội nguồn, trở thành Vu Tổ trong truyền thuyết!”

Dương Huyền cảm giác được Tượng Thần thanh âm càng ngày càng yếu, giống như một lão già, thề thốt nói.

“Tiền bối, ta nhất định sẽ suy luận pháp môn tiếp theo, hoàn thiện pháp tu hành khí huyết, dùng nó để chỉ dạy đồng tộc!”

Tượng Thần khẽ lắc đầu, giống như thể giải thoát nói.

“Đừng cố chấp như vậy, mới không lâu, bản tọa nghe nói phong cách làm việc của vị sư huynh kia của ngươi, không có nguyên tắc là nguyên tắc, đây mới chính là phương pháp trường sinh chân chính!”

“Vu Tộc, bị diệt vì không biết cách thích nghi...”

Nói đến đây, giọng nói Tượng Thần trở nên xa xăm, khuôn mặt hóa đá, chấp niệm Vu thần đã hoàn toàn tiêu tán.

Dương Huyền lạy ba lạy, bắt đầu tự mình lĩnh ngộ tiếp tục tu hành huyết khí.

.....

Đào Sơn.

Bởi vì cả ngọn núi trông toàn là đào.

Ngàn năm trước, từng có một bảo vật xuất thế, gây ra dòng chạy ngầm ở Thần Châu.

Tuy nhiên, Đại Thánh yêu tộc đã chiếm lĩnh và đánh bại bất cứ ai đến gần nó, thời gian trôi qua, dần trở thành khu vực cấm đối với nhân tộc.

Thỉnh thoảng có các tu sĩ lẻn lên núi, trở thành trò giải trí ủa Tôn Trường Sinh.

“Mấy năm gần đây không có người lên núi, nhàm chán quá!”

Tôn Trường Sinh nằm trên đỉnh núi, tiện tay hái một quả đào ăn: “Sư đệ sao mãi không ra ngoài, cũng may Lão Tôn đây sống lâu, nếu đổi là một Nhân Tiên khác có khi đợi không nổi.”

Ngàn năm qua, Tôn Trường Sinh chưa bao giờ rời khỏi Đào Sơn.

Thèm ăn thì truyền tin cho Ngưu ca đến dự yến, hoặc có thể thổi mấy cái lông khỉ, đến miếu Thành Hoàng lấy chút rượu về, tháng ngày trôi qua cũng vui vẻ.

Tôn Trường Sinh nhổ hạt đào ra, đang muốn hái thêm quả nữa, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên.

“Hử?”

Hư không nứt ra giống như mạng nhện, âm thanh đông đông đông truyền đến, hình như có ai đó đang đánh trống, theo tiếng trống vết nứt không ngừng to lên!

Tôn Trường Sinh bấm tay chiêm toán, thích thú nhảy lên, gãi đầu gãi tai.

“Sư đệ sắp ra ngoài rồi?”

Đang lúc hắn suy nghĩ có nên ở bên ngoài giúp đỡ thêm hay không, thì thấy trong hư không có một cái lỗ lớn như cái bát, trước tiên ở sâu trong đó có một bàn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một con mắt.

“Ôi, quái vật từ đâu đến thế!”

Tôn Trường Sinh bước tới, nghiêm giọng quát: “Cái đồ quái vật nhà ngươi, sao khí tức lại giống với sư đệ ta vậy?”

Con mắt trong lòng bàn tay nhìn thấy Tôn Trường Sinh thì vui mừng chớp chớp, lại nhìn thấy trong lòng bàn tay lại mọc ra một cái miệng, mấp máy nói.

“Sư huynh, là ta, đây là phép biến hóa thần thông mà ta luyện thành!”

Tôn Trường Sinh nhìn lòng bàn tay, kinh ngạc nói: “Biến hóa như này thú vị đấy, vậy mà lại giấu Lão Tôn, chẳng lẽ là phí pháp của Vu tộc?”

“Không chỉ truyền cho Vu tộc, sư huynh xin đợi một lát.”

Giọng nói vừa dứt, lòng bàn tay tiếp tục hướng ra ngoài, cho đến khi lộ ra một thân thể dài như rắn, dài ban bốn trượng, cuộn thành một khối rồi lại biến hóa thành hình dạng Dương Huyền.

Cảm nhận được linh khí trời đất quen thuộc, Dương Huyền không khỏi hưng phấn nói.

“Cuối cùng cũng ra rồi, Vu Thần Điện không phân ngày đêm, không có thu đông, khiến ta ngạt thở muốn chết!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0