Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 707 - Chương 707 - Ta Phật Có Duyên (3)

Chương 707 - Ta Phật có duyên (3)
Chương 707 - Ta Phật có duyên (3)

Khắp giới tu tiên cho rằng, cuộc chiến sẽ kết thúc bằng một trận chiến, Lăng Tiêu lại đổ nát lần thứ ba.

Kết quả là trao đổi quyền lực một cách hòa bình, làm tu sĩ rất đáng tiếc.

Bản chất của sinh linh là hóng chuyện.

Không xem được náo nhiệt, các tu sĩ phàn nàn Thiên Đình chỉ biết ức hiếp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.

.........

Hôm nay.

Bạch Tùy Tâm rời Thiên Trì, hóa thành đốn quang bay về Tiết Thiên Giáo.

Nhìn vào động phủ trống rỗng, Tàng Kinh Các mất vô số điển tịch, thì tát mình mấy cái bạt tai.

“Ai mượn ngươi mù quáng bói toán!”

“Tổn thất này nhất định phải tìm Bổ Thiên Giáo bồi thường, làm gì có chuyện vừa làm diễn viên vừa làm nội gián, nhưng trước đó vừa thể hiện lòng trung thành với Thiên Đế, xem xem bảo khố Thiên Đình thế nào.”

Bạch Tùy Tâm bồi Thiên Đế câu cá mấy ngày, mông ngựa cũng vuốt đến thuận tai, được rất nhiều thưởng.

........

Mười năm sau.

Thanh Liên bế quan đi ra, hoàn toàn luyện hóa được dược lực trong cơ thể.

“May mà bản tọa cảnh giới cao thâm, nếu không cưỡng ép tăng tu vi như vậy nhất định sẽ tổn hại đến căn cơ. Thiên Đình, Thái Bạch Tinh Quân, bần đạo nhất định sẽ báo thù!”

Thanh Liên lúc này khí tức rất hùng hậu, nguyên anh đã đạt được viên mãn, chỉ kém độ kiếp là có thể hóa thần.

Sau khi thi triển chiêm toán, vận thế hôm nay không hung hiểm.

Cưỡi đốn quang rời đi, nửa ngày sau đáp xuống đỉnh núi Dụ Sơn, đột nhiên lại có cảm giác huyết mạch tương liên.

“Năm đó bần đạo bất lực nhìn thân tiên tạ hóa, rải tiên huyết thấm vào trong núi, qua vô số năm đã bốc hơi tiêu tán, chỉ còn lại một chút căn nguyên tinh hoa!”

“Nhưng cũng may, mược lực huyết tiên căn nguyên đúc lại căn cơ, lại tránh được ngã rẽ tu hành kiếp trước, có lẽ càng tiến thêm một bước.”

Thanh Liên tay bấm pháp quyết, đang muốn hòa vào Dụ Sơn để lấy lại huyết tiên, đột nhiên một tiếng Phật hiệu vang lên bên tai.

“A Di Đà Phật!”

Hòa thượng chắp hai tay, diện mạo từ bi: “Bần tăng Tịch Trinh, vị liệt Long Đức Tinh Quân Thiên Đình, thấy bần đạo và Phật ta có duyên, có nguyện ý đi cùng bần tăng đến Linh Sơn tu hành!”

“...”

Thanh Liên từ chối nói: “Bần đạo một lòng hướng đạo, không có ý định tu Phật!”

“Đạo hữu quả nhiên nguyện ý, không hổ là một lòng hướng Phật.”

Tịch Trinh khẽ gật đầu, tăng bào khẽ động bao phủ Thanh Liên: “Linh Sơn có vạn cuốn Phật pháp, bần đạo có thói quen tụng đọc, tương lai nhất định có thể đạt chính đạo!”

“Bần đạo nói là, không nguyện ý tu Phật!”

Thanh Liên phá vỡ hư không, chạy trốn ngàn dặm, kết quả quay đầu lại thấy Tịch Trinh đang đuổi tới.

Tịch Trinh nói: “Bần đạo nghe rõ rồi, đạo hữu nguyện ý.”

Lúc nói chiếc áo cà sa bay lên, che phủ bầu trời, cuốn Thanh Liên vào bên trong, phong cấm pháp lực thần chí, rồi cuộn gấp lại, biến thành tay nải.

Thanh Liên bị vây khốn ở bên trong, không ngừng chửi bới, căm hận Thiên Đình đến cùng cực.

Tịch Trinh đeo tay nải trên vai, đối với những lời mắng chửi cũng không để ý, Phật môn có pháp độ hóa, dùng không đến trăm năm là có thể hóa trừ ác niệm, trở thành đệ tử thành kính của Phật môn.

“A Di Đà Phật!”

“Bần đạo tâm huyết dâng trào, ở Dụ Sơn có được đệ tử truyền thừa, quả nhiên không tệ, vậy mà lại là tiên thiên cước trong truyền thuyết, tương lai có thể tấn thăng La Hán!”

Tịch Trinh sắc mặt vui vẻ, Phật môn có La Hán, cũng có thể học Bổ Thiên Giáo tranh đoạt vị trí Thiên Đế.

Cứ như vậy Tam giáo luân phiên nhau làm chủ, lại quay trở lại thế cục Thần Châu năm đó.

“Bổ Thiên chưởng giáo nói làm Tam Giáo lại trở lên cường mạnh, khẩu hiệu này quả nhiên không tệ, bần tăng cũng truyền bá khắp một phen, tạo vị thế cho La Hán Phật môn tương lai!”

Ngay lúc đang đắc ý, một đạo tin truyền vào trong tai.

Vẻ mặt từ bi của Tịch Trinh dần dần cứng lại, nhìn cái tay nải trên vai, chỉ muốn ném nó đi.

“A Di...nhờ phúc!*”

Nguyên văn là “阿弥……托福!” đại ý là lúc này Tịch Trinh bị rơi vào thế tự bê đá ném vào chân mình rồi nên đọc Phật hiệu cũng lạc cả đi.

“Đây là cái thứ lương tài mỹ ngọc gì chứ, rõ ràng là một củ khoai nóng bỏng tay, Linh Sơn vốn cằn cỗi, lại gặp phải họa này, bần tăng sao có thể đi Thây Thiên gặp Phật Tổ?”

Tịch Trinh bất lực, chỉ có thể kết xuống nhân quả, quăng không được trốn cũng không xong, chỉ có thể ngoan ngoãn thuận theo kịch bản mà ông trời sắp xếp.

Sau khi tự tát mình liên tiếp mấy cái, Tịch Trinh thở dài, vẻ mặt đau khổ.

“Ai mượn ngươi mù quáng thu nhận đồ đệ!”

Linh Sơn.

Tịch Trinh kéo mặt dài trở lại, không để ý tới tăng nhân cung kính thi lễ.

Tự ý đi bảo khố Phật giáo, hé ra ống tay áo trống rỗng hơn phân nửa, trong đó có không ít Xá Lợi sau khi tăng nhân tọa hóa.

Phật giáo bị Huyền Môn chính tông chèn ép, không giống Tiệt Thiên Giáo giàu đến chảy mỡ, nhưng công pháp ngưng tụ thành Xá Lợi, lại có thể làm linh vật truyền thừa sử dụng.

Tăng nhân hậu bối tư chất dị bẩm, tiếp nhận Xá Lợi truyền thừa là có thể pháp lực đại tiến.

"A di đà Phật "

Tịch Trinh tuyên âm Phật hiệu, sắc mặt đau khổ "Bần tăng cũng là bất đắc dĩ, bởi vì ngã Phật hưng thịnh, tạm thời làm khổ liệt tổ liệt tông."

Nói xong trở lại động phủ, tuyên bố bế tử quan.

Tịch Trinh mở ra áo cà sa, đem Thanh Liên để trên mặt đất, cười nói "Từ nay về sau, ngươi chính là đệ tử của bần tăng, lấy pháp danh gì đây..."

Thanh Liên muốn phản bác, hết lần này tới lần khác ngũ quan bị phong cấn, khuôn mặt nín nhịn đến phát tím.

Đường đường thượng cổ đại thần chuyển thế, còn chưa kịp tiêu dao tự tại, đầu tiên là rơi vào lò luyện đan luyện trăm năm, lại bị Phật giáo mạnh mẽ độ hóa, trong lòng hận ý quả nhiên là vô cùng vô tận.

"Tự bối dưới Tịch là Chiếu, bản thể Thanh Liên hóa hình, vậy gọi là Chiếu Quang!"

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0