Trong đó sâu nhất có hai ba phân, mỏng cũng có một phân, đánh lên thân người thường nhất định có thể đánh chết, này lại chỉ là luyện công một năm mà thôi.
Tu luyện mười năm Đàm Hoa Bảo Điển, hoặc là vô địch thiên hạ, hoặc là thọ tẫn tọa hóa.
Đến phiên Chu Dịch khảo nghiệm, chỉ dùng một thành chân khí, ở trên cột trụ tân cương lưu lại một phân rưỡi chưởng ấn.
"Không tệ.”
Từ Công Công khẽ gật đầu, trên dưới đánh giá Chu Dịch, không giống nội thị phía trước trực tiếp phân phối chức vụ, kéo giọng vịt đực nói: "Ngự hoa viên Giáng Tuyết Hiên thiếu người trông coi, ngươi đi đi."
"Đa tạ Từ công công."
Chu Dịch sinh lòng nghi ngờ, tốc độ quỳ xuống cũng rất nhanh, đông đông đông dập đầu, âm thanh như trống đánh.
"Kiệt kiệt kiệt..."
Từ công công phát ra cười quái dị chói tai: "Chẳng trách có thể lọt vào mắt Ôn công công, quả nhiên là người biết lễ nghi, ta còn thiếu con nuôi, ngươi có bằng lòng hay không?"
Chu Dịch chỉ do dự trong chớp mắt, nghĩ đến vẻ mặt trước khi chết của Tiểu Hỉ Tử, sau đó quả nhiên mở miệng: "Cha nuôi!"
"Ôi."
Từ công công đáp ứng một tiếng, nói: "Đi xuống trước đi, buổi chiều con tới tìm cha nuôi, có chuyện tốt an bài cho ngươi."
"Đa tạ cha nuôi."
Chu Dịch lại dập đầu mấy cái, không thèm để ý ánh mắt hâm mộ đố kỵ trong đám nội thị, khom người rời khỏi Trị Điện Giám.
Nội thị khảo nghiệm chưởng lực phía sau, cũng học Chu Dịch dập đầu, đáng tiếc không một ai có thể lọt vào mắt Từ công công, bởi vì bọn họ không có Ôn công công chỉ bảo.
Ôn công công là người nào, chính là tiên sinh ở thư phòng!
Chu Dịch từ Trị Điện Giám đi ra ngoài, đứng trước rào vây hồi lâu, không ngừng hít sâu bình phục tâm tư.
Vừa có áp lực lúc Từ công công đánh giá, lại có hưng phấn khi phân phối đến ngự hoa viên, nhận thức cha nuôi, có Từ công công làm chỗ dựa, ở trong cung cũng sẽ không sợ nội thị khi dễ.
Nội thị Trị Điện Giám chịu trách nhiệm trông coi hộ vệ, địa giới quan trọng nhất chính là Cần Chính Điện, Dưỡng Tâm Điện, tùy tùng hai cung điện này thường xuyên đi theo bệ hạ, rất dễ nhận được đề bạt.
Tiếp theo chính là Càn Thanh Cung, cung điện của phi tần đắc sủng, địa giới ngự hoa viên to như vậy, bệ hạ thỉnh thoảng sẽ lộ diện.
Những cung điện khác một năm không gặp được bệ hạ mấy lần, thuộc về địa giới tam đẳng, về phần hạ đẳng nhất chính là tuần tra thành cung, gần như cả đời cũng không thấy được bệ hạ.
Chu Dịch đang chuẩn bị rời đi, đi thư phòng dập đầu với Ôn công công, phía sau truyền đến thanh âm thân thiết.
"Dịch nhi, chúng ta đã lâu không gặp!"
Người nói chuyện là Tiểu Khang Tử bạn học với Chu Dịch, vừa rồi khảo nghiệm chưởng lực, có thể xếp vào hạng năm, phân phối đi Cảnh Dương Cung.
Cảnh Dương Cung từng là chỗ ở của thái thượng hoàng, nhưng thái thượng hoàng đã sớm thăng thiên, trong Cảnh Dương Cung không có một bóng người, bệ hạ cũng sẽ không rảnh rỗi đi qua tưởng niệm.
Tin đồn bệ hạ và thái thượng hoàng quan hệ ác liệt, gần như đến tình cảnh đụng chạm binh đao, cuối cùng là đương kim hoàng thượng thắng một bước.
Chu Dịch hỏi: "Tiểu Khang Tử có chuyện gì?"
Tiểu Khang Tử từ trong tay áo lấy ra tấm ngân phiếu, trong thanh âm có chứa lấy lòng: "Không có ý tứ gì khác, tương lai Dịch Nhi phát đạt, đừng quên đồng học này."
Chu Dịch liếc nhìn mệnh giá, một trăm lượng!
Cha nương cực khổ nửa đời, đi sớm về tối mệt nhọc làm việc, cũng mới góp được năm xâu tiền, chính mình cái gì cũng không cần làm, đưa tay là có thể bắt được một trăm xâu!
Không nhịn được đưa tay ra nhận, tay đến giữa không trung lại rụt trở về.
Chu Dịch bỗng nhiên nhớ tới nhắc nhở của Tiểu Chính Tử, trong cung tiền có rất nhiều loại, nên cầm, không nên cầm, có thể cầm, không thể cầm, chính mình phân rõ.
Cầm nhầm, chính là cái chết!
"Tiểu Khang Tử, chúng ta đừng có khách khí như vậy."
Chu Dịch lúng túng rút tay về, giả bộ nhiệt tình nói: "Sau này có cơ hội, ta nhất định tiến cử ngươi với cha nuôi, điều đến địa giới tốt!"
Kỹ năng vẽ bánh, vô sự tự thông!
Bất kể trong đất có thể sinh bao nhiêu lương thực, trước khoác lác thổi ra đi, chuyện thu được bao nhiều, đâu ai biết!
"Đa tạ Dịch công công."
Tiểu Khang Tử khom người gật đầu, thoạt nhìn có chút buồn cười, lại làm cho Chu Dịch lần đầu tiên cảm nhận được khoái cảm quyền thế.
Hai chữ công công, cũng không phải là gọi nội thị tầm thường, phải có chức vị chính thức, phẩm cấp mới được.
Đây vẫn chỉ là con nuôi của Từ công công, tương lai làm vị trí của Từ công công, có bao nhiêu uy phong?
Chu Dịch đã bắt đầu tưởng tượng thăng chức Đề đốc, tương lai thu mười mấy con nuôi, uy phong lẫm liệt, quan thu lương trước kia ức hiếp mình, cả đám đều đánh vào Thiên Lao.
Rốt cuộc là từ nhỏ nghèo khổ, cũng không có bao nhiêu kiến thức, đọc sách giới hạn ở nhận chữ.
Cẩn thận nửa năm, một khi có quyền có thể, được người thổi phồng, liền có loại cảm giác bồng bềnh muốn bay.
Đi tới thư phòng.
Chu Dịch đứng ở cửa yên lặng chờ, sau khi nội thị nhận chữ rời đi, đẩy cửa đi vào trực tiếp quỳ xuống dập đầu.
"Bái tạ tiên sinh chỉ bảo!"
"Kiệt kiệt kiệt!"
Ôn công công chuyển động con ngươi, giọng nói âm dương biến ảo: "Hôm nay cái đầu dập đầu này, có thể không dụng tâm như lúc trước, nhưng cũng phải, bên trong cung người nào có thể thật lòng?"
Chu Dịch vẻ mặt sợ hãi, hắn không rõ nói ý tứ, lại có thể nghe ra Ôn công công mất hứng.
Ôn công công có thể làm cho Từ công công thu con nuôi, cũng có thể một câu thu hồi, đem Chu Dịch từ phía trên đánh rớt dưới đất, mất đi quyền thế vừa đạt được không lâu.
Ôn công công phất tay một cái: "Cút đi cút đi."
Chu Dịch nào còn dám nói chuyện, liền lăn một vòng rời đi, sau này gặp Ôn công công đều đi vòng qua.
Buổi tối.