Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 731 - Chương 731 - Phong Quang Khó Cầu (2)

Chương 731 - Phong quang khó cầu (2)
Chương 731 - Phong quang khó cầu (2)

Hoàng đế tron mắt bách tính, là Thần Minh chí cao vô thượng.

Chu Dịch hơi có chút động tâm, rất nhanh nghĩ đến Tiểu Hỉ Tử dùng đan mà chết, bệ hạ vì luyện chế Kim Đan Trường Sinh, không biết để cho bao nhiêu nội thị thử dược.

"Bệ hạ biết ta không già, có thể luyện thành đan dược ăn không?"

Càng nghĩ càng thấy có thể như vậy, Chu Dịch tôn sùng hoàng đế, nhưng cũng không muốn để cho người ta đốt cháy chưng nấu, kiềm chế sợ hãi trong lòng, suy tư làm thế nào che giấu chuyện không già này.

"Biện pháp tốt nhất là dịch dung, mặt ngoài thoạt nhìn già nua!"

"Tiếp theo là ít tiếp xúc với người khác, ít nhất nửa năm tiếp theo nên đi sớm về trễ, tránh cho người ta phát hiện đầu mối!"

"Sau đó, đi địa giới ít người làm nhiệm vụ, tiếp xúc lâu dài cũng sẽ lộ ra sơ hở!"

"Chẳng qua là... Đi đâu tìm thuật dịch dung?"

Chu Dịch lâm vào trầm tư, cho đến khi bên tai truyền đến tiếng vang, quay đầu nhìn là Tiểu Viên Tử, trên khuôn mặt chữ điền của đối phương lộ ra vẻ không kiên nhẫn.

"Nghĩ gì thế, gọi mấy tiếng không đáp, đã ăn no chưa?"

"Xong rồi, xong rồi."

Chu Dịch nào có tâm tư ăn cơm, không giải quyết vấn đề biến già, sớm muộn gì sẽ bị người chộp tới luyện đan.

Trên đường đi phòng luyện công giáp thất, Chu Dịch cân nhắc xong câu từ, thấp giọng hỏi thăm.

"Viên Tử ca, ngươi biết thuật dịch dung không?"

Chân mày Tiểu Viên Tử cau lại: "Làm sao, muốn che giấu mặt mũi, giả trang cố gắng luyện công?"

Chu Dịch vẻ mặt đưa đám nói: "Trong nhà gặp nạn hạn hán, cha nương huynh muội đều chết đói, đâu còn có người nhà gì, ta nghĩ sống lâu chút ít, còn có thể cầu phúc cho cha nương!"

Tiểu Chính Tử xa xôi nói: "Bộ dáng như vậy, còn không chân thực bằng con hát diễn."

"Giữa sống chết có đại khủng bố, muốn sống được lâu không cần lý do!"

Tiểu Viên Tử nói: "Trong cung có rất nhiều nội thị, không muốn tu luyện Đàm Hoa Bảo Điển, tất nhiên có thủ đoạn giả trang già nua, nhưng mà cần tốn bạc mua dược cao."

Chu Dịch đáy lòng mừng thầm, trên mặt lộ vẻ đưa đám, trong ngoài hắn cũng không có một văn tiền.

Tiểu Viên Tử nhìn về phía Tiểu Chính Tử, hỏi thăm ý tứ của hắn.

Tiểu Chính Tử khẽ gật đầu: "Bạc, ta có thể cho ngươi mượn, tương lai trả bạc theo quy tắc, còn phải thay ta làm việc."

"Đa tạ Chính Tử ca."

Chu Dịch liên tục khom người đáp ứng, trước đem mặt mũi trở nên già nua, tránh cho bị người ta chộp tới luyện đan, chuyện tương lai thì tương lai nói sau.

Tiểu Chính Tử lấy từ trong ống tay áo ra ngân phiếu mệnh giá nam mươi lượng.

"Có thời gian đi chỗ Chu Công Công ở Đô Tri Giám, nói thẳng mua dược cao dịch dung, mười lượng bạc một mặt, năm mặt đủ dùng nửa năm."

"Đa tạ Chính Tử ca chỉ điểm."

Chu Dịch khom người nhận lấy ngân phiếu, điểm mấu chốt trước mắt xem như đã qua.

Về phần đáp ứng làm việc cho Tiểu Chính Tử, nghe như làm người thấp hơn một bậc, cũng không cảm thấy mất mặt.

Chu Dịch tự mình biết mình, vốn là người nhà quê cùng khổ, năm trước sai dịch đi trong thôn thu lương, không ít dập đầu cầu khẩn, chỉ vì có thể giữ lại thêm một nắm lương thực.

Sống, so sánh với cái gì đều tốt hơn!

Tiểu Viên Tử nói: "Tiểu Dịch Tử yên tâm, cũng không phải là làm chuyện gì nguy hiểm, lúc trông coi nghe được nhìn được ghi nhớ là được."

"Ừ."

Chu Dịch gật đầu lia lịa, nghe lời đồng thời cũng có chút tư tâm.

Ta chỉ cần sống được đủ lâu, đem ân oán trong cung đều nghiền chết, vậy không phải là không nợ nần gì một thân nhẹ nhàng sao?

Giảo hoạt kiểu nông dân!

Tiếp tục đi theo phía sau, nhưng quan hệ ba người thoáng cái thân cận rất nhiều, Chu Dịch cảm thấy mình sáp nhập vào vòng tròn, Tiểu Chính Tử, Tiểu Viên Tử nói chuyện cũng không lạnh lùng như lúc trước.

Xế chiều luyện công kết thúc, Chu Dịch đi Đô Tri Giám.

Chu công công là thái giám rất già, thân thể béo mập chen vào trong ghế, cũng không biết có phải tướng mạo thật không.

Chu Dịch nhắc đến Tiểu Chính Tử, Chu công công không có làm khó, bán năm bao dược cao màu xám trắng.

Bôi lên trên mặt, màu da tái nhợt xám xịt, hòa vào trong nước gội tóc, tóc đen biến thành xanh xám, tuổi thoáng cái trở nên già đi rất nhiều.

Nhìn vào gương đánh giá, chỉ cần không phải người quen, phân biệt không ra tuổi tác cụ thể.

"Tạm thời an toàn!"

Chu Dịch hơi yên tâm, đi sớm về trễ chăm chỉ luyện công.

Thuật dịch dung cũng không phải là không có sơ hở, ngày nào đó bí mật bại lộ, dựa vào công lực cường đại có lẽ có thể giết ra hoàng cung.

Trong ngày thường nói chuyện với Tiểu Chính Tử, Tiểu Viên Tử, thỉnh giáo làm sao có thể sống lâu trong cung, đem tất cả kinh nghiệm ghi vào trong cuốn tập, sáng trưa tối đọc tụng ba lần.

"Ít nghe ít nhìn, không nói không làm, gặp người khom lưng nhiều!"

"Bạc phát hàn tháng giao cho quản sự một nửa, nhớ không thể trực tiếp đưa cho Đại công công!"

"Quý nhân nói chuyện dập đầu nhiều, chân khí ngưng tụ ở trán, rỉ ra máu."

"Giả nhi tử, tìm cha nuôi..."

Chu Dịch nhớ hơn mười điều, qua lại đọc thuộc lòng, bảo đảm bất cứ lúc nào ghi sâu trong lòng.

Xuân đi thu đến.

Nửa năm đảo mắt đi qua.

Một nhóm nội thị đi tới Trị Điện Giám, Chu Dịch xen lẫn trong đó, không trước không sau.

Từng cái tính qua, lớp học năm ngoái bốn mươi ba người đồng học, hiện tại chỉ còn lại có ba mươi bảy người, còn chưa phân phối chức vụ đã chết sáu.

"Không biết là bị người hại chết, hay là luyện công luyện chết!"

Chu Dịch khom người cúi đầu, núp ở trong đám người bình thường, quan sát nội thị phía trước khảo nghiệm chân khí.

Trị Điện Giám chính giữa dựng một cây cột tinh cương, nội thị ngưng tụ chân khí đánh lên tren, dựa theo chưởng ấn lưu lại phán đoán ưu khuyết, sau đó do Đề Đốc Từ công công phân phối chức vụ.

Ầm! Ầm! Ầm...

Từng tiếng chưởng ấn vang lên tại Trị Điện Giám, hoặc sâu hoặc cạn, cũng để lại chưởng ấn.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0