Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 813 - Chương 813 - Đại Chiến Tông Sư

Chương 813 - Đại chiến tông sư
Chương 813 - Đại chiến tông sư

Chu Dịch nói: “Nương nương chỉ có thể chết bất đắc kỳ tử, hoặc mưu phản bị chém!”

Tiểu Ấn Tử suy nghĩ hồi lâu nói: “Cha nuôi nói đúng, bệ hạ một lòng muốn làm minh quân thánh chủ, sẽ không dung thứ cho bất kỳ vết nhơ nào trên người!”

Chu Dịch kinh ngạc nói: “Ngươi trở nên thông minh từ khi nào thế?”

Tiểu Ấn Tử đột nhiên cảm thấy ớn lạnh dọc sống lưng, Tiểu Khúc Tử cũng vì thông minh mà bị chết dưới tay sơn tặc.

Còn tiếp...

Bình Tây Vương muốn tạo phản!

Chu Dịch kinh ngạc đứng lên, nhìn chằm chằm Chu Bình An.

“Hắn có tư cách gì mà tạo phản?”

Chính Thống Đế đăng cơ đã sáu năm, có công diệt quốc mở biên, chỉ cần lộ mặt ở trên tường thành, quân tạo phản sẽ đào ngũ.

Chu Bình An nói: “Cha chẳng phải đã đoán được rồi sao?”

“Trong có Hoàng hậu, ngoài có Trấn Bắc Vương!”

Chu Dịch đi đi lại lại: “Hoàng tử đăng cơ bình phục dòng tộc, khôi phục chế độ cũ xoa dịu triều thần, chuyện này ít nhất cũng có năm phần chắc chắn.

Chu Bình An nói: “Cha có thể truyền tin chọ Bệ hạ, hạ chỉ phế bỏ quân quyền của Bình Tây Vương!”

“Bệ hạ, không tin tưởng ta...”

Ánh mắt Chu Dịch thâm trầm, đang suy nghĩ đúng sai, hắn không chỉ muốn giúp Bệ hạ diệt trừ kẻ phản bội mà còn băn khoăn liệu mình có thể trở thành một trong những kẻ phản bội hay không.

Ta từ trước tới nay chưa từng trung thành với bất kỳ ai, chỉ trung thành với quyền lực!

“Nương nương đã chán ghét ta đến cực hạn, Bình Tây Vương cũng sẽ không để yên cho chúng ta hái đào đâu...”

Chu Dịch bất lực lắc đầu, âm thầm cảnh cáo chính mình, sau này làm gì cũng không nên quá tuyệt đối.

“Bình An, ngươi nói xem chuyện này nên giải quyết thế nào?”

“Nên chuẩn bị hai việc, chưa dự liệu thắng mà dự liệu thất bại trước, đưa người của Chu gia ra khỏi kinh thành, giấu kín, tránh bị phản tặc bắt cóc.”

Chu Bình An nói: “Đồng thời phái người đi dò xét tung tích của Bệ hạ, trước Thu Tế không tìm được vậy thì cha cũng nên rời hoàng cung càng sớm càng tốt!”

Thu Tế là một trong bốn lễ tế theo mùa ở tông miếu, vì nó cũng liên quan đến việc thu thuế lương mùa thu, địa vị cũng chỉ đứng sau lễ Tế Xuân.

“Bình An nói đúng lắm.”

Chu Dịch khẽ gật đầu, không phải là đồng ý với kiến nghị này mà là hài lòng với chuyện Chu Bình An bảo mình rời khỏi hoàng cung.

Bảo toàn tính mạng là trên hết, quyền thế chỉ là thứ hai!

“Bình Tây Vương là võ phu thô bạo, dưỡng kẻ xâm lược tự trọng đều không hiểu, đồng thời cũng thành công trong việc diệt quốc, chỉ được cái danh xưng Vương khác họ hữu danh vô thực.”

Chu Dịch nói: “Liên thủ với hậu cung, Trấn Bắc Vương nhiếp chính, nhất định không phải chủ ý của hắn, phía sau nhất định có cao thủ đứng sau đưa ra kế sách!”

Chu Bình An nói: “Việc cấp bách bây giờ là tìm ra được Bệ hạ.”

Chu Dịch từ trong tay áo lấy ra một miếng ngọc bội trên đó khắc kinh văn phức tạp, nhìn vào thì thấy không theo một quy tắc nào cả.

“Ngươi đi đến giáp số mười sáu phường An Thường, tìm người tên là Lão Cẩu, hắn sẽ giúp Chu gia trốn đến Giang Nam.”

Chu Bình An nhận lấy ngọc bội, khom người nói.

“Cha bảo trọng!”

“Hắc hắc hắc…”

Chu Dịch cười lên mấy tiếng cổ quái, vỗ vỗ vai Chu Bình An.

“Bình An yên tâm, ta từ một thái giám nhỏ bé nhất thăng lên thành Tổng đề đốc ti nội thị, đã trải qua không ít chuyện sinh tử, sống đến ngày hôm nay đều dựa vào sự thận trọng.”

Nhìn Chu Bình An rời đi, sắc mặt Chu Dịch lại quay trở lại vẻ âm lãnh, đập bàn tay xuống mặt bàn.

Bùm!

Chiếc bàn làm từ tuyết tùng kim tuyến có giá vạn kim bị vỡ thành từng mảnh.

“Cha nuôi!”

“Đốc công!”

Can nhi, nội thị nghe vậy thì từ ngoài cửa tiến vào, thấy Chu Dịch tức giận thì vội vàng quỳ xuống đất, cầu nguyện đừng có phát hỏa lên trên người mình.

Đồng thời cũng cầu trời khấn Phật, mong đồng liêu vì chuyện này mà gặp nạn, để cướp lấy vị trí.

Ánh mắt Chu Dịch lạnh lùng quét qua từng người một, tức giận đến mức thở không thông không phải là tính cách của Đốc công, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Tiểu Trung Tử.

“Tiểu Trung Tử, thám tử ở phủ Bình Tây Vương có tin tức gì không?”

“Hồi bẩm cha nuôi.”

Tiểu Trung Tử hai chân run rẩy, suýt chút nữa thì ngã xuống đất: “Cửa Vương phủ, phu xe đều là thám tử Đông Xưởng, ghi lại tất cả những ai ra vào, không phát hiện điều gì bất thường.”

Chu Dịch tiếp tục hỏi: “Thế tử Bình Tây Vương thì sao?”

Tim Tiểu Trung Tử giật thót một cái, đoán được thám tử nhất định đã xảy ra vấn đề, cho nên không dám báo cáo bừa, chỉ đành cắn răng nói.

“Vẫn là một tên ăn chơi.”

“Phế vật.”

Chu Dich vung nhẹ tay lên, chân khí bay thẳng vào người Tiểu Trung Tử, khiến hắn bay xa hai ba trượng đập mạnh vào cây cột trong đình.

Tiểu Trung Tử không để ý đến cơn đau dữ dội, nhanh chóng bò lại quỳ xuống cầu xin.

“Cha nuôi tha mạng, ta sẽ nghiêm khắc trừng trị đám thám tử, sẽ đổi bằng những người có năng lực, nhất định sẽ điều tra toàn diện phủ Bình Tây Vương!”

“Muộn rồi.”

Chu Dịch tóm vào hư không, kéo Tiểu Trung Tử vào trong tay, tóm chặt lấy cổ hắn.

“Ta hỏi ngươi, Ti giám sát phân phát bạc cho thám tử Bắc Cương, tại sao đến tay chỉ có hai mươi lượng?”

Bắc Cương vốn dĩ là nơi binh hung chiến hiểm, còn có một Trấn Bắc Vương tâm cơ thầm kín, Ti giám sát đặc biệt tăng lương đến trăm lượng để trấn an.

Kết quả số bạc đến được tay mật thám chỉ có một phần năm.

“Cha nuôi, ta biết tội.”

Tiểu Trung Tử bị dọa nước mắt chảy thành hàng: “Ta nguyện lấy toàn bộ gia sản, bổ sung vào kho khố của Ti giám sát, bù đủ cho các mật thám Bắc Cương.”

“Có tội không phạt, Đốc công ta sao có thể còn làm việc được?”

Bàn tay Chu Dịch dùng lực, sắc mặt Tiểu Trung Tử tím tái, một lúc sau thì chết ngạt.

Sau đó ném ra ngoài điện, nội thị trực ban lập tức mang thi thể đi chôn, hoa cỏ cây cối trong cung phát triển mạnh mẽ, đều là dựa vào mạng của cung nữ nội thị nuôi dưỡng.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0