Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 827 - Chương 827 - Trường Sinh Bất Lão (2)

Chương 827 - Trường sinh bất lão (2)
Chương 827 - Trường sinh bất lão (2)

Một giọng già nua theo gió bay tới.

“Đường đường là Đề đốc Ti lễ giám lại ủy khuất bản thân, có đáng không? Không bằng đi hoàng lăng dưỡng lão!”

Động tác tay của Viên công công vẫn không dừng, đầu chui vào trong bô, cẩn thận ngửi xem mùi thối đã được tẩy rửa sạch sẽ chưa, nhân cơ hội này truyền tin đi đáp.

“Dịch công công chẳng phải cũng chưa rời đi đó sao?”

“Ta chỉ cần còn ở lại trong cung, sớm muộn cũng lấy lại hết những thứ thuộc về mình!”

0

0

Hoàng cung là trung tâm quyền lực của Đại Khánh.

Bất luận là ai, cũng không quản địa vị cao bao nhiêu, một khi thời gian rời đi quá lâu thì cũng khó quay trở lại.

Thái giám gần với hoàng quyền, lại càng thêm như vậy!

Viên công công thà đi đổ bô, rửa bô, cũng không nguyện ý rời đi đến hoàng lăng, chỉ cần còn hầu hạ ở trong cung, vậy thì không tính là thua.

Chu Dịch ẩn trong bóng tối, nhìn Viên công công thành thành thật thật, cẩn thận tỉ mỉ rửa bô, không bởi vì có mình đến mà thần sắc có chút gì biến hóa.

Thật sự là trong lòng kinh ngạc nhưng mặt lại như mặt hồ phẳng lặng.

Lại truyền âm nói: “Tiểu Viên Tử, ta vẫn luôn cho rằng, ngươi không bằng Tiểu Chính Tử, bây giờ mới biết mình sai rồi.”

Tay Viên công công hơi dừng lại, trong mắt lóe lên âm nhiên.

“Nhắc đến hắn làm gì, ta đều quên rồi.”

“Khà khà khà...”

Chu Dịch cười lên vài tiếng, giống như hoài niệm, cũng giống như trào phúng, truyền âm đi nói: “Hôm nay ta đến, là có chuyện đại sự muốn thương lượng với Viên công công.”

Sau đó thuật lại Triệu Mục muốn đảo chính, sửa đổi tận gốc.

Viên công công trả lời: “Chỉ có mấy ngàn người, làm sao có thể cung biến?”

Các bức tường trong cung luôn có cao thủ nội thị canh giữ, chỉ cần ngăn người lại một lúc, trước khi kỵ binh, nghiêm quân của Trấn Phủ Ti đến hỗ trợ.

“Ai có thể nói được thắng thua đây?”

Chu Dịch truyền đạo âm nói: “Tiên hoàng rất lợi hại trong việc văn trị võ công, một tay chấn hưng quốc triều, tự cho rằng mình có thể ngồi vững trên Điếu Ngư Đài dễ dàng loại bỏ những rắc rối trong cung.”

“Kết quả thì chết mất xác, ta cũng trở thành chó nhà có đám!”

Viên công công trầm mặc hồi lâu, khẽ gật đầu nói: “Đại Hoàng tử có thể phá được cửa cung, ta nguyện ý giúp một tay ổn định trên dưới Ti Lễ Giám.”

“Nên như vậy.”

Chu Dịch cũng định như vậy, hắn cũng sẽ không mạo hiểm tính mạng của mình để giúp Triệu Mục, mà sẽ lựa chọn giúp người thắng.

Dù sao vẫn còn con đường thứ hai để đi: chịu đựng.

Từ bỏ thân phận Chu Đốc công, hoàn toàn biến thành Tiểu Sơn tử, từ từ thể hiện tài năng võ thuật trong cung, lại lần nữa trở thành người quyền lực nhất Ti nội thị.

Chu Dịch không quan tâm ai sẽ làm hoàng đế, dù thế nào thì cũng cần ‘cường giả’ tả phù.

Viên công công hỏi: “Khi nào thì hành sự?”

“Càng sớm càng tốt.”

Chu Dịch không nói thời gian cụ thể, hắn đã là kẻ thù không đội trời chung của Thái hậu, Viên công công cũng không thể nói chắc chắn.

“Đã biết.”

Viên công công đặt bô đã rửa sạch xuống, bỏ vài lá thơm vào bên trong để quý nhân lúc đi vệ sinh có thể át đi được mùi uế.

Lại lấy một cái khác tiếp tục cọ rửa, bất luận tương lai phát sinh chuyện gì, trước tiên làm tốt việc trước mắt đã.

Lúc này.

Năm sáu thái giám kết thành nhóm, lắc lư đi tới, trong tay đều cầm bô.

Thái giám đứng đầu che mũi, âm dương quái khí nói.

“Ta nói Viên công công rất giỏi cọ bô mà bọn họ đều không tin, nhất quyết muốn đến xem Viên công công cọ rửa thế nào!”

Mấy thái giám đặt bô trước mặt Viên công công, khác với những cái mà quý nhân dung, bên trong những cái bô này đầy những thứ bẩn thỉu xanh vàng.

Viên công công khom người nói: “Tô công công phân phó, ta nhất định sẽ cọ rửa sạch sẽ.”

Nói xong thì nhấc bô lên, phớt lời mùi hôi thối nồng nặc cay mũi, dùng giẻ bắt đầu lau chùi từng chút một.

Tô cô công thấy từng là Đề đốc của Ti Lễ Giám, đại nhân vật trong truyền thuyết, vậy mà đang rửa bô cho mình, không hỏi cười lên mấy tiếng.

“Khà khà khà...”

....

Chu công công canh cửa lớn, Viên công công rửa bô.

Hai vị đại thái giám danh tiếng lẫy lừng của Chính Thống triều, trong cuộc chiến cung đấu thất bại, rơi xuống tầng lớp thấp nhất trong cung, ngay cả thái giám nhỏ cũng có thể hô đến đuổi đi.

Hai người đều có tâm thái ổn định, không quan tâm đến vinh nhục nhất thời, làm tốt công việc của mình.

Hôm nay.

Ngày rằm tháng giêng âm lịch.

Nguyên Tiêu.

Một trời trăng sao, kinh thành đèn lồng thắp sáng.

Kinh thành không có lệnh giới nghiêm, không đóng cửa thành.

Đây là cơ hội vui chơi hiếm có của bách tích, đường lớn ngõ nhỏ toàn người là người, ngắm đèn lòng, nghe gõ chiêng đánh trống, xem múa lân múa rồng.

Từng đoàn tạp kỹ bán nghệ tụ tập trên đường, biểu diễn như ngậm bát, phun lửa, khóa cổ họng bằng khóa sắt, dùng ngực đập nát những tảng đá lớn...

Người dân xem đến vui vẻ, ném vào từng văn tiền thưởng.

Lúc này, nếu có người từ trên cao nhìn xuống, nhất định sẽ phát hiện những nơi náo nhiệt nhất kinh thành phân biệt là Tu Đức, Vĩnh Xương, Thái Bình, Hưng Đạo...

Có rất nhiều đoàn biểu diễn trên đường, người xem xem đến hào sảng.

Những nơi này đều rất gần với hoàng thành hoặc chỗ nha môn triều đình, hoặc là nơi ở của quý nhân.

Ngày thường đều cấm người tụ tập, chỉ có những dịp lễ như Nguyên Tiêu, Trung Thu...trên dưới triều đình với dân chúng là đều cùng vui, tuần tra cũng sẽ không xua đuổi.

Phía đông hoàng cung.

Chu Dịch đang trực ban, nhìn cảnh tượng náo nhiệt bên kia sông.

“Hôm nay là thời điểm tuyệt vời!”

Nếu là Chu Dịch, hắn sẽ nhân cơ hội tết Nguyên Tiêu này để giấu quân, binh lính dưới trướng trà trộn vào trong dân chúng, sau đó phóng hỏa tạo ra hỗn loạn, nhân cơ hội tấn công hoàng cung.

Ngày trước muốn tiến công thì phải đi qua phố phường, nhưng ngày nay chỉ cách một con sông.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0