Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 831 - Chương 831 - Niên Hiệu Thiên Thuận (2)

Chương 831 - Niên hiệu Thiên Thuận (2)
Chương 831 - Niên hiệu Thiên Thuận (2)

Chính Thống Đế thức khuya dậy sớm, Dương Tư trở thành người truyền tin.

Long Khánh Đế không quyền không thế, Dương Tư vì mạng sống chỉ đành đáp ứng trở thành sâu bọ để tồn tại,

Bây giờ lại có tân quân, Dương Tư hoàn toàn trở thành lão các, cho dù người trong thiên hạ khinh thường chửi bới thế nào đi chăng nữa thì lão các tam triều nhất định sẽ lưu danh sử sách.

Lúc này.

Chu Dịch vội vàng tiến vào đại điện, quỳ gối trước thềm ngọc, bẩm báo.

“Bệ hạ, Bình Tây Vương sợ tội nên đã bỏ chạy, chỉ bắt được mấy chục người, nô tài đã truyền tin cho ẩn thám của Ti giám sát, truy tìm dấu vết Phùng gia.”

“Chu ái khanh vất vả rồi, mau mau bình thân.”

Thiên Thuận Đế nói: “Chuyện truy bắt điều tra phản tặc, sẽ do Chu ái khanh toàn quyền phụ trách, phàm là những người có liên quan, có thể bắt trước thẩm vấn sau.”

“Sau khi xác nhận là đúng, chu di tam tộc, tế lễ linh hồn phụ hoàng trên trời!”

Long Khánh Đế đã chịu cái danh xấu là giết cha, Thiên Thuận Đế đã phong tỏa tin tức, những người khi đó nghe được nếu có gan lan truyền ra ngoài, cũng sẽ quy vào tội phản tặc.

Về những lời Long Khánh Đế nói trước khi chết, nghiêm cấm truyền ra ngoài, trên sử sách một chữ cũng không được ghi lại.

Ngay cả khi có người lén lút viết lên, cũng chỉ bị coi là dã sử vô căn cứ.

“Nô tài tuân chỉ!”

Chu Dịch làm sao có thể không hiểu ý của Thiên Thuận Đế, cái gọi là truy tìm điều tra phản tặc đều là giả, nhưng việc giám sát bách quan lại là thật, phàm là người có ý kiến với Bệ hạ đều là phản nghịch.”

Với sự hỗ trợ của Đông Xưởng, muốn không thịnh vượng cũng khó!

...

Cùng lúc này.

Hoang sơn vô danh ngoài kinh thành.

Bình Tây Vương leo lên, nhìn về phía xa, một nửa kinh thành rộng lớn hiện ra trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ không nỡ cùng buồn lo.

“Muộn một năm nữa thì tốt!”

Bình Tây Vương lấy được kinh vận từ trong tay Chính Thống Đế, dưới trướng có chục vạn binh lính tinh nhuệ đóng quân gần kinh thành, chỉ cần một mệnh lệnh là có thể đột phá hoàng thành.

Vậy mà mới nắm quyền được nửa năm, kinh vận đã không còn quân của Phùng gia.

“Phụ thân, đừng trì hoãn thêm nữa!”

Phùng Trạch nói: “Những người ở bên ngoài giúp đỡ không ngăn chặn được Ti giám sát lâu, vẫn nên nhanh chóng đi đến ba phủ Bắc Cương.”

Bình Tây Vương nghĩ đến những huynh đệ chết thảm dưới tay Ti giám sát, thì bật khóc, hai mắt đẫm lệ.

“Sao lại ra cớ sự này!”

“Phụ thân, tất cả đều là hoàn cảnh ép buộc.”

Phùng Trạch an ủi nói: “Phùng gia trước kia không phản, cũng vì tính tình lạnh lùng của Chính Thống Đế, cuối cùng cũng không mấy tốt đẹp. Lần này đến Bắc Cương, đầu quân dưới trướng của Trấn Bắc Vương, có lẽ có được quân quyền thực sự!”

Bình Tây Vương đương nhiên biết đạo lý trong đó, cho nên lúc đầu cũng không ngăn cản Phùng Trạch hành sự, thở dài nói: “Chưa từng nghĩ lời đồn đó vậy mà thành sự thật.”

Có được Chu Đốc công là có được thiên hạ!

“Không phải là có được Chu Đốc công, mà ai có được thiên hạ thì Chu Đốc công sẽ trung thành với người đó.”

Phùng Trạch ra hiệu cho hộ vệ, mang đến một quả cầu màu đen, bề mặt được chế từ sắt mịn, ở bên cạnh có một lỗ nhỏ, lộ ra một nửa ngòi nổ chưa cháy.

“Phụ thân, vũ khí này tên là đạn pháo, ta đã bỏ ra số tiền lớn để mua nó trong tay cấm quân!”

“Triệu Mục dựa vào vật này dễ dàng cho nổ tung cổng cung, trên chiến trường quả thực là một vũ khí lợi hại. Dùng nó đổi lấy chức vị tướng quân trong tay Trấn Bắc Vương, tương lai có thể đánh về kinh thành!”

0

0

Chính Thống bảy năm.

Bình Tây Vương giết vua họa quốc, lập ngụy đế, kiểm soát triều chính.

Trưởng tử của Tiên hoàng Triệu Mục mang theo chí sĩ yêu nước thương dân, đánh phá cửa cung, sửa đổi tận gốc, đổi thành Thiên Thuận.

Tất cả trách nhiệm đều đổ về Bình Tây Vương!

Thiên Thuận Đế lệnh cho quan sử biên soạn truyền nịnh thần, ghi lại những tên gian nịnh từ khi Đại Khánh lập quốc cho đến nay, Bình Tây Vương được liệt kê, thông truyền thiên hạ.

Những người khác như Thái hậu, Long Khánh Dế, một chữ không được nhắc đến.

Con giết cha, com giết mẹ, đều là đại nghịch bất hiếu, dễ gây ảnh hưởng đến uy nghiêm hoàng tộc, quan trọng hơn chính là làm lung lay căn cơ Đại Khánh thống trị.

Ngay cả Long Khánh Đế cũng không được hoàng tộc Đại Khánh thừa nhận, sử quan ghi nhận là ngụy đế.

Hậu thế có không ít chuyên gia nghiên cứu về cái chết của Chính Thống Đế, Long Khánh Đế, dựa theo dã sử viết lên hàng trăm bài luận văn, trong đó có một bài gần như là sự thật, nhưng tác giả không tin, chỉ lấy đó làm công cụ để đánh giá chức danh.

Sau khi Thiên Thuận Đế đăng cơ, tuyên bố khôi phục chế độ Chính Thống Đế.

Đường Minh Viễn dựa vào nhận thức của hậu thế, kiểm tra bù đắp toàn bộ những thiếu sót, làm cho chế độ mới càng hoàn thiện hơn.

Thế gia đại tộc hoặc có oán thán, Ti giám sát sẽ chôn long bào ở hậu viện, bắt ngay trong đêm, hỏa tốc thẩm án, sắp xếp cấp tốc đưa vào danh sách chặt đầu.

Đường Minh Viễn ban đầu còn cảnh giác với Ti giám sát, nhưng mà khi chính sách mới thi hành, thì che giấu nói với bên ngoài rằng.

“Có được Đốc công là có được thiên hạ, lòng dân cũng vậy!”

....

Thiên Thuận năm thứ hai.

Mùa thu.

Ti giám sát.

Trong ngục.

Tăm tối quanh năm không thấy được mặt trời.

Chu Dịch ngồi trên chiếc ghế da hổ vân mây, nhận ngự trà từ trong tay can nhi, thổi thổi khí nóng, không nhanh không chậm nhấp từng ngụm.

“Vẫn là lá trà của Hồ gia uống thuận miệng.”

Can nhi dâng trà nịnh nọt nói: “Cha nuôi nguyện ý uống trà của Hồ gia, chính là vinh hạnh của bọn họ.”

Can nhi bóp vai ton hót nói: “Nếu có lời của cha nuôi những sát nhân ở trong ngục kia nhất định sẽ giải quyết Hồ gia sạch sẽ.”

Một can nhi đang bóp chân tiếp lời nói: “Hồ gia là người hiểu chuyện, mấy ngày trước còn đặc biệt mang đến mấy mấy gốc trà hoàng kim, nói là chúc mừng cha nuôi phục chức.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0