Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 836 - Chương 836 - Tri Kỷ Của Ta (2)

Chương 836 - Tri kỷ của ta (2)
Chương 836 - Tri kỷ của ta (2)

Phía dưới chính đường vốn dĩ có một chiếc ghế thái sư, nghĩa là duy chỉ có một người tối cao, không biết từ lúc nào đã có thêm một chiếc ghế nữa, ở giữa có một chiếc bàn nhỏ, ngự trà đã pha sẵn.

Ngũ công công ngồi xuống trước, ngẩng đầu nhìn bức chân dung treo trên tường, hai mắt hơi nheo lại.

“Đốc công uy vũ, treo ở trong sảnh đường có thể khiến tiểu bối sợ hãi. Sau này vô luận là ai nắm giữ Đông Xưởng thì cũng nên treo chân dung của Đốc công trong chính đường, thể hiện sự kính trọng.”

Trong mắt Chu Dịch lóe lên, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Ngũ công công.

Một thiếu niên hướng nội ít nói trước kia, chỉ hai năm không gặp vậy mà đã có gan chỉ chỉ chỏ chỏ ở Đông Xưởng, tính cách trước sau biến hóa quá lớn.

Có lẽ đã bị quyền lực vấy bẩn, cũng chỉ đến thế mà thôi.

Chu Dịch lộ ra ý cười hài lòng: “Chẳng trách Ngũ công công được Bệ hạ ân sủng, lời nói thật là lọt tai, ta nghe mà cũng thấy cao hứng.”

Ngũ công công nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, cố gắng đè nén nỗi sợ hãi trong lòng.

Lần này phải có gan lớn mới đến Đông Xưởng, cũng là để thăm dò Chu Đốc công liệu có đúng như lời đồn thổi, đã buông bỏ quyền lực, một lòng dưỡng lão.

Nếu hắn có thể nắm bắt được cơ hội này mà đoạt lấy đại quyền của Đông Xưởng, thì sau này khi nhi tử đăng cơ sẽ có tác dụng rất lớn.

“Đốc công quá khen, ta còn phải học hỏi từ ngài nhiều.”

Lúc nói chuyện thì tách ra ngồi xuống.

Chu Dịch nháy mắt, chủ sự Ti mật sách ở trong chính đường lập tức đứng ra, khom người báo cáo.

“Bẩm Đốc công, Hầu gia, cách đây không lây ta nhận được tin tức từ mật thám, hai mươi hai vị quan lại do Lễ bộ Lư thượng thư dẫn đầu, liên minh lại với nhau dâng tấu Hầu gia, đề nghị Bệ hạ thu hồi tước phong.”

Chu Dịch nhấp nhẹ một ngụm trà, khích lệ nói.

“Lư Lâm Kiên là lão thất phu, giống như viên đá hôi thối kê ở nhà xí, nay ý kiến cái này, mai ý kiến cái kia, Hầu gia đừng để ý.”

Nội thị trong chính đường đều nhìn Ngũ công công, xem xem hắn sẽ nói thế nào.

Đây là đầu danh trạng, hay là đá hỏi đường?

Trong mắt Ngũ công công hiện lên một tia lạnh lùng, biết đây là Đông Xưởng thăm dò, nếu như chỉ cần có chút biểu hiện yếu đuối rút lui, sau này muốn nắm quyền thì càng khó.

Nắm quyền Đông Xưởng, liên quan đến con nối dõi kế thừa đại thống.

“Hầu tước của ta là do Bệ hạ đích thân phong, ai dám dị nghị thì chính là ngỗ nghịch, càn rỡ.”

Ngũ công công đứng dậy, sát khí đằng đằng nói.

“Đốc công, nghe nói Đông Xưởng có long bào công trạng to lớn, cho ta mượn, ta mượn!”

0

0

Lư phủ.

Hậu trạch.

Phu nhân Trương Thị đang khóc ô ô, hai đứa con trai không ngừng an ủi.

Hôm nay lúc Lư Thượng thư thượng triều, Vu công công Hành tẩu của Lại bộ phái người đến, kiểm tra cửa hàng của Trương Thị, phát hiện hàng cấm như diêm tiêu, lưu huỳnh và nhiều loại khác.

Kể từ ngày Thiên Thuận Đế đăng cơ, phàm là những nguyên liệu liên quan đến thuốc súng đều cấm lưu hành trong dân gian.

Cùng lúc bắt được cả người lẫn tang vật, cửa hiệu của Trương Thị có trăm cái miệng cũng không bào chữa được, cả nhà đều bị tống vào ngục chờ xét xử.

Trương Thị nghẹn ngào nói: “Lão giao, người ta đã đưa lời đến, chỉ cần ông hướng Vu Hành tẩu báo một tiếng, lập tức có thể thả người...”

“Tầm mắt đàn bà, bà nghĩ chỉ đơn giản là thông báo sao?”

Lư Thượng thư mắng: “Bản quan là người thanh lưu, phải làm gương cho những người đọc sách của quốc triều, há lại có thể cùng nhóm với hoạn quan?”

Trương Thị lau nước mắt, nói: “Chẳng lẽ phải trơ mắt đứng nhìn cha nương huynh đệ ta chết? Vậy thì ta cũng không sống nữa!”

Mày Lư Thượng thư cau chặt, rất bất mãn với người Trương gia.

Vào thời điểm triều đình loạn lạc khốc liệt, lại phạm phải án tày trời như vậy, chẳng phải là đưa dao cho kẻ địch sao.

Người con lớn ở bên cạnh hỏi: “Phụ thân, chuyện này liệu có liên quan đến Đường Tướng không?”

Đường Tướng chính là Đường Minh Viễn, là vị tể tướng nội các đầu tiên của Thiên Thuận triều, trở thành vị tể tướng trẻ nhất kể từ khi Đại Khánh thành lập, điều này thể hiên rõ ràng Thiên Thuận Đế thích việc mở ra tiền lệ.

Trong mắt Lư Thượng thư tràn đầy kinh ngạc, chưa từng nghĩ tới con trai lớn bình thường dè dặt ít nói vậy mà có thể nhìn ra mấu chốt của vấn đề, gật đầu nói.

“Đơn chỉ cần nói chuyện với hoạn cẩu, Bản quan vì Lão thái sơn sẽ vứt mặt mũi lần này. Tuy nhiên, mục đích của hoạn cẩu là lôi kéo quan lại của Lễ Bộ, chống lại chính sách mới!”

Người con thứ hai nói: “Tể tướng là công thần, lại là trợ thủ đắc lực của Bệ hạ, có uy tín long trọng trong triều đình, dân chúng, sao Vu công công lại có gan đối đầu với Đường tể tướng?”

Lư Thượng thư nhìn con trai lớn, muốn nghe ý kiến của hắn.

Con trai lớn trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Chính sách mới là của Đường tể tướng, không phải chính sách của Bệ hạ.”

“Không tệ, ngươi có thể nhìn ra điểm này cũng đã không tệ rồi.”

Lư Thượng thư nhẹ nhàng vuốt râu, cảm thấy có chút vui mừng vì có người kế vị: “Bất quá, nguyên nhân cơ bản chính là Bệ hạ quá mềm lòng, làm việc không đủ quyết đoán!”

Trên mặt người con thứ hai đầy vẻ nghi hoặc, nghe phụ thân và đại ca nói chuyện, Bệ hạ rất bất mãn với Đường tể tướng, phái can nhi đi Lục bộ giành quyền, làm sao lại có thể mềm lòng?

Người con lớn lộ ra vẻ mặt run sợ, chỉ thấy cuộc tranh giành tàn khốc trong triều.

Thiên Thuận Đế mềm lòng, không có ý định tịch biên diệt tộc Đường tể tướng, như vậy thì chính sách mới, quyền lực đều rơi vào trong tay bệ hạ rồi/

“Cha đối với chính sách mới này có ủng hộ không?”

“Là quan, luôn phải làm việc vì bách tính.”

Lư Thượng thư nói: “Đường tể tướng hành sự có chút hào phóng không câu lệ, nhưng mỗi lần cải cách đổi mới lại đạt được hiệu quả rất đáng chú ý, trung tâm quốc triều có ky vọng, bản quan tự sẽ hỗ trợ hết mình.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0