Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 850 - Chương 850 - Trường Sinh Bại Lộ (3)

Chương 850 - Trường sinh bại lộ (3)
Chương 850 - Trường sinh bại lộ (3)

Một trận mưa tên lăng không đánh tới, nhanh như tia chớp, vô thanh vô tức.

"Thật can đảm!"

Chu Dịch giận quát ra tiếng, phất tay đánh ra chân khí Cự chưởng, cố gắng đẩy mưa tên sang một bên.

Tê lạp!

Mưa tên dễ dàng xuyên thấu chân khí Cự chưởng, chất gỗ bao bên ngoài vỡ nát, lộ ra mũi tên huyền thiết điêu khắc hoa văn kỳ dị bên trong.

"Lạc Nhật Tiễn? Liệp Nhân Vương!"

Chu Dịch chân đạp lưng ngựa bay lên trời, chỉ thấy Lạc Nhật Tiễn xuyên thấu phía sau Đẹp Tuyết Câu, vừa liên tiếp bắn thủng mấy vị nội thị.

Chà!

Lại là một đám Lạc Nhật Tiễn bắn tới, Chu Dịch ngay giữa không trung không chỗ tránh né.

Thình thịch thình thịch...

Liên tục xuyên thấu ba tầng chân cương hộ thể, chân khí bám trên Lạc Nhật Tiễn hao hết, Chu Dịch bay trên không mấy trượng, dừng trên mái một tửu lâu phụ cận, hướng về phía mũi tên đánh tới, hô lên.

"Vãn bối nghe nói Liệp Nhân Vương tung hoành sơn thủy, trời sanh tính hào sảng, không ngờ lại là tên tiểu nhân chỉ biết đánh lén!"

Chỉ nghe thấy bách ầm ĩ thét chói tay chạy trốn, Liệp Nhân Vương núp trong bóng tối không có bất kỳ đáp lại.

Đông Xưởng nội thị, đề kỵ dồn dập nhảy lên mái nhà, hóa thành khiên thịt che ở xung quang đốc công, thà rằng chính mình chết cũng không thể để đốc công chết.

Trước chết một người, sau chết một ổ!

"Nột Di Đà Phật!"

Phật hiệu vang dội như chuông, áp đảo thanh âm mấy trăm người, phía đông đường phố chẳng biết từ lúc nào, có lão tăng hoàng bào thân hình khô gầy như củi đi tới.

Lão tăng gầy đến xương bọc da, ngũ quan hóp lại như khô lâu.

Dáng người lại cực kỳ cao lớn, ít nhất một trượng bốn năm, tứ chi dài nhỏ như cây gậy trúc, hai cánh tay rũ xuống đến đầu gối.

Chu Dịch hai mắt híp lại, nhớ lại cường nhân được ghi chép trong Tàng Kinh Lâu hoàng cung, khớp với dáng dấp tăng nhân này chỉ có một.

"Tây Vực thần tăng, Kim Cương Tiên!"

"Kiệt kiệt kiệt..."

Chu Dịch không sợ ngược lại cười, nhìn xung quanh, nói: "Vì đối phó ta, lão Lộc quả nhiên là hao tổn tâm huyết, không biết còn vị tiền bối nào, đều ra mặt cả đi ?"

"Nghe uy danh đốc chủ đã lâu, hôm nay nhìn thấy, danh bất hư truyền."

Người nói chuyện từ tửu quán ở phía tây đường phố đi ra, đầu đầy tóc trắng, chòm râu rối bời, trong tay giơ lên hồ lô rượu lớn, nói một câu ực một ngụm, khiến người chú mục nhất chính là lưỡi đao lớn trên lưng.

Rộng hơn một thướcd, dài hơn sáu thước, giống như là đeo cánh cửa.

"Phách Đao, Hoắc Tông!"

Chu Dịch chân khí vận chuyển, hóa thành một lồng lưu ly màu vàng, tầng tầng lớp lớp bảo vệ quanh thân.

Liệp Nhân Vương, Kim Cương Tiên là cường nhân bên ngoài Đại Khánh, ghi chép về họ tương đối mơ hồ, mà Phách Đao danh tiếng vang dội hơn, cùng Kiếm Thần vô danh hợp thành đao kiếm song tuyệt.

"Tiền bối chẳng lẽ muốn theo bước chân Kiếm Thần?"

Hoắc Tông ừng ực uống một ngụm lớn, lau miệng giác nói: "Lão phu đã hơn nửa vùi trong đất, còn sợ gì sinh tử?"

Chu Dịch nói: "Dựa vào ba người các ngươi, không đủ bản đốc công đánh giết!"

Lời còn chưa dứt.

Phía nam đi tới ba người quen cũ, hòa thượng, mỹ nữ, thái giám giả.

"A di đà Phật!"

Tam Dương Giáo giáo chủ Thanh Dương lão tăng chắp tay trước ngực, tuyên âm phật hiệu, mặt mũi hiền hậu nói: "Mấy năm không thấy, đốc công phong thái càng hơn trước kia."

Chu Dịch lạnh lùng nói: "Mấy con chuột ở khe nước thối, không lên được mặt bàn."

Phía bắc lại đi ra hai đạo thân ảnh, người cầm đầu bên hông quấn một miếng da hổ, tóc dài trắng như tuyết tùy ý xõa ra, trên da thịt lộ ra ngoài có vô số hình xăm mãnh thú.

Bản Tâm đại thượng sư đi theo sau dã nhân, thần thái có chút cung kính.

"Chân Linh, thượng đại đại thượng sư!"

Chu Dịch đứng chỗ cao trên mái nhà, mắt nhìn xuống cường nhân tứ phương, cuồng phong thổi qua mặt, áo khoác ngoài đỏ tươi bay phần phật.

"Một, hai, ba... Tám vị Võ Đạo tông sư."

"Cùng lên đi!"

"Nột Di Đà Phật!"

Kim Cương Tiên tuyên âm Phật hiệu, sải bước về trước giết tới.

Đá phiến trên đường phố ầm ầm vỡ vụn, lưu lại một loạt dấu chân rõ ràng, chấn đến mức ngói hai bên mái hiên ào ào rơi xuống.

Mà mỗi khi bước ra một bước, thân thể Kim Cương Tiên liền bành trướng một phần.

Da thịt khô quắt bành trướng như được thổi khí, thoáng cái từ cây trúc khô gầy biến thành Cự Nhân trượng hai, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, da thịt gân cốt rạng rỡ phát sáng.

"Từ lâu nghe tiếng đốc công lấy thần công kim cương bất hoại uy chấn thiên hạ, bần tăng thỉnh giáo một hai!"

"Ngăn hắn lại."

Công công làm việc ở Đông Xưởng nói, mười ngón tay liên tiếp bắn ra một đám ám khí, đinh đinh đang đang đánh lên người Kim Cương Tiên, cũng không phá nổi một tầng da.

Mấy chục đề kỵ tung người nhảy lên, vây quanh Kim Cương Tiên, quăng ra mười mấy sợi xích sắt trói chân quấn eo.

Những người khác hoặc vung đao chém chân, hoặc giơ kiếm đâm eo, hoặc trường thương chói mắt, phối hợp với nhau cực kỳ tinh diệu.

Cao thủ tầm thường gặp phải tổng thể này, chỉ có thể thi triển khinh công chạy trối chết, lại thấy Kim Cương Tiên không tránh không né, tùy ý xích sắt đao kiếm tới người.

Mạnh mẽ hít một hơi, bụng to như trống, rống ra chân ngôn Phật Môn.

"Úm!"

Âm thanh chấn bát phương, mấy chục đề kỵ bay ngược về sau, sau khi rợi xuống mọi người thất khiếu chảy máu, bất tỉnh nhân sự.

Lúc này.

Một đạo hư ảnh xuất hiện phía sau Kim Cương Tiên, định thân hình xong mới nhìn rõ, là một lão thái giám tóc bạc da gà, hai tay xanh đen biến thành màu đen, chân khí phun ra nuốt vào ở vị trí giữa lưng.

Toái Tâm Chưởng!

Cái này có công năng cách không đánh trâu, chưởng lực thẩm thấu lục phủ ngũ tạng, chuyên phá luyện ngạnh công bên ngoài .

Kim Cương Tiên đỉnh đầu kẽo kẹt rung động, thế nhưng tự động xoay hơn phân nửa vòng, dọa lão thái giám sợ đến tâm thần đều chấn. Khuỷu tay tựa như không xương, hai cái tay cánh tay trực tiếp lật quay qua, bắt được hai vai lão thái giám.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0