Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 853 - Chương 853 - Trốn Chạy Mất Dạng

Chương 853 - Trốn chạy mất dạng
Chương 853 - Trốn chạy mất dạng

Tê lạp!

Chu Dịch thân hình căng lên, sáu cánh tay bắt được Kim Tàm Ti, lực lượng khủng bố trong nháy mắt xé nó thành phấn vụn, nhưng mà chỉ sau mấy hơi thở, tám vị tông sư từ phía đã đuổi theo.

Hạc Trùng Tiêu phiêu nhiên thối lui, mau lẹ như gió, ngay cả một chiêu cũng không giao thủ với Chu Dịch.

"Đốc công hôm nay nhất định lưu lại tánh mạng."

Chu Dịch nổi giận mắng: "Đường đường tông sư, chỉ làm chó chặn đường, không biết xấu hổ !"

Hạc Trùng Tiêu cười nói: "Người sắp chết, da mặt tính là cái gì."

"Hừ!"

Chu Dịch hừ lạnh một tiếng, vốn định dùng khích tướng ép Hạc Trùng Tiêu giao thủ, dùng tuyệt học liều mạng làm hắn trọng thương, sẽ không còn người cản đường phía trước.

Hạc Trùng Tiêu không có trúng kế, đã nằm trong dự liệu.

Hôm nay cường nhân tới vây công, người nào không phải là tay đầy máu tươi, trải qua các loại âm mưu tính kế, đã sớm không biết da mặt là vật gì, nếu không làm sao có thể bước lên võ đạo tuyệt đỉnh.

"Nột Di Đà Phật!"

Kim Cương Tiên đằng không nhảy lên, một tay quyền một tay chưởng, phân theo trái phải đánh về phía đỉnh đầu Chu Dịch.

Mắt thấy lần nữa rơi vào vây công, thân hình Chu Dịch phình lên, lấy một quyền một chưởng đối công với Kim Cương Tiên, đem hắn nổ bay ra chừng mười trượng.

Những người còn lại thủ đoạn không chậm, nhân cơ hội này để lại mấy vết thương trên người Chu Dịch.

Chu Dịch đở hai đợt sát chiêu, bức lui Chân Linh chặn đường, kết quả chạy về cửa Tây chừng trăm bước, Hạc Trùng Tiêu lại vung lưới cá Kim Tàm Ti cản đường phía trước.

Như thế qua lại mấy lần, trên người trải rộng các loại vết thương, dị chủng chân khí trong cơ thể từ từ khó có thể áp chế.

"Chẳng lẻ muốn bỏ chạy đến hoàng cung?"

Chu Dịch chẳng những không lửa giận công tâm, ngược lại suy nghĩ càng thêm tỉnh táo, suy tư các loại phương pháp chạy trốn.

Hoàng cung có cấm quân hộ vệ, lại có cao thủ Nội Thị Ty trông coi, một khi tính mạng bệ hạ, Thái hậu gặp nguy hiểm, triều đình tất nhiên điều khiển quân trận hộ giá.

Nhưng, làm sao xác định hoàng cung không phải là đầm rồng hang hổ?

Chu Dịch lúc này có mấy phần hối hận, sau khi chuyện thao túng hoàng quyền thành công, đắc chí vừa lòng, mất đi vài phần cẩn thận.

"Rống!"

Một quyền đánh lui Yêu Lang Bản Tâm, bốn tay cánh tay chân khí đột nhiên kéo dài hai trượng, bắt được Hải công công đánh lén, quát lớn muốn đem tên kia xé thành phấn vụn.

Hoắc Tông nhân đao hợp nhất, bộc thần quang rực rỡ, xẹt qua chặt đứt hai cánh tay chân khí.

Hải công công không dám giấu diếm nữa, chân khí nghịch chuyển phun ra mấy ngụm máu tươi, đầu đầy tóc trắng biến thành đen nhánh, nếp nhăn da gà trên mặt khôi phục thanh xuân, mạnh mẽ tạo ra hai cánh tay chạy trốn.

Chu Dịch lạnh lùng nói: "Hóa tự tại ma công, huyết khí của Hải công công có thể thực chiến mấy lần!"

Khí tức của Hải công công tăng vọt sau đó rất nhanh rơi xuống, tóc đen biến trở về trắng xám, mệt mỏi nói: "Dù sao cũng không chết trước đốc công."

"Giết!"

Lúc này mọi người đã đánh ra sát tính, thi triển tuyệt học, đồng loạt lên.

Chu Dịch dựa vào chân khí bàng bạc gần như vô tận, kim thân công thủ vẹn toàn, lấy một địch chín gặp chiêu phá chiêu, có rơi xuống hạ phong cũng không thấy bại tướng.

...

Hoàng cung Tây Môn.

Ngoài cửa đã sớm bố trí đầy quân trận, áo giáp đều đủ.

Mười mấy hỏa pháo đưa lên thành cung, từng rương đạn dược mở ra, tùy thời chuẩn bị đốt lửa pháo bắn ra.

Đường Minh Viễn đứng ở trong, dùng Thiên Lý Kính quan sát chém giết nơi xa, không nhịn được sợ hãi cảm thán.

"Đốc công thật sự không phải người!"

"Có lẽ hắn thật sự không phải là người."

Một đạo thanh âm già nua trực tiếp truyền vào đầu óc, binh tốt hộ vệ bốn phía không hề có động tĩnh gì, nghe không được, nhìn không thấy người đang nói chuyện.

Đường Minh Viễn thấp giọng lẩm bẩm nói: "Lộc công công không ở phía trước coi chừng ?"

Lão Lộc hồi đáp: "Ta lấy được một giọt máu của Tiểu Dịch Tử, không có gì khác người thường, không cách nào kéo dài tuổi thọ."

Đường Minh Viễn nói: "Lão Lộc sẽ không sợ đốc công chết, tính toán thành vô ích?"

"Kiệt kiệt kiệt..."

Lão Lộc cười quái dị mấy tiếng: "Đường tể tướng hỏi như thế,nhất định là có cách giải cứu, để cho ta bớt rất nhiều khí lực."

Đường Minh Viễn im lặng, sợ rằng mình cứu đốc công, là nằm trong kế hoạch Lộc công công.

Lộc công công hiếu kỳ nói: "Đường tể tướng không muốn trường sinh sao?"

"Từng muốn."

Đường Minh Viễn nói: "Lúc trước từng nghĩ, nếu bản quan có thể sống vô cùng lâu, có lẽ có thể thay đổi thế giới này, để cho hàng trăm vạn người trải qua cuộc sống trong mơ."

Lộc công công hỏi: "Vậy vì sao lại từ bỏ?"

Đường Minh Viễn nói: "Đây chỉ lấy cớ cho sự ích kỷ mà thôi, bản quan sao có thể không rõ, ai cũng không thay đổi được thế giới."

Lộc công công nói: "Đường đại nhân nếu hiểu được, cần gì phải uổng phí khổ tâm, kết quả là lại ném tánh mạng."

"Bệ hạ trưởng thành cần mười mấy năm, đủ để bản quan làm rất nhiều chuyện."

Đường Minh Viễn nói: "Tương lai vô luận như thế nào, cải cách có thể lưu lại hai ba thành, đủ để quốc thái dân an, tự nhiên không uổng công cực khổ!"

Lộc công công nghe vậy sinh lòng kính nể, tự đáy lòng nói.

"Đường tể tướng nhất định có thể làm được, đợi ta đạt được trường sinh, nhất định dốc sức lật lại bản án cho ngươi!"

Đường Minh Viễn không nói gì, ngẩng đầu nhìn phía chiến trường.

Đông Xưởng đốc công có thù tất báo, đồng thời cũng có ân tất đền, hôm nay giúp hắn thoát vây, tương lai có lẽ là cơ hội để chính sách mới được kéo dài.

Mình là người đặc thù, tự nhiên gửi hi vọng ở đồng loại!

...

Thành tây.

Diệu Giác Tự tháp, cao hơn mười trượng.

Nơi song cửa đỉnh tháp, có một lão giả hùng tráng đang đứng.

Râu tóc bạc trắng, mặt mũi ngay thẳng, mặc vải lanh thô, túi tên trên lưng đã bắn ra hơn phân nửa, lúc này đang tập trung tinh thần giương cung lắp tên.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0