Nửa năm sau thương đội gặp phải sơn phỉ, sau khi giả chết thoát thân lại đến Thiên Trì, đánh chết Yên Ba Điếu Tẩu (ông già câu cá) chiếm cứ nơi đây, thay hình đổi dạng ẩn cư tiềm tu.
Trong mật sách Đông Xưởng ghi lại, Yên Ba Điếu Tẩu tính tình cô độc quái dị, ít đi lại trên giang hồ, cũng không có thân tộc hảo hữu, nhưng tu vi võ đạo cực kỳ cao, thích hợp Chu Dịch mạo danh thay thế.
Hai thiếu niên này tới từ thôn xóm dưới núi, đồng tông đồng tộc, tên gọi Cổ Tiêu, Cổ Vân.
Khi Yên Ba Điếu Tẩu còn sống, hai người thường xuyên lên núi, đưa tới gạo, mì, muối ăn, thỉnh giáo bí quyết tu hành võ đạo.
Chu Dịch âm thầm theo dõi mấy tháng, bắt chước cách nói chuyện, thói quen của Điếu Tẩu, biết được hắn đang khảo nghiệm dạy dỗ người này, cố ý thu làm đệ tử truyền thừa võ đạo.
Sau khi thay thế thân phận, hết thảy như cũ, nhân tiện để cho bọn họ thông qua du thương thăm dò tin tức giang hồ.
Chu Dịch đem cá trắm đen ném vào giỏ cá, hỏi: "Mạo hiểm đại tuyết lên núi, là giang hồ xảy ra đại sự gì?"
"Không thể gạt được tiên sinh."
Cổ Tiêu nói: "Một vị khách đến thôn thu nhân sâm, nói có tuyệt đỉnh cao thủ, bắt tộc nhân của Đông xưởng đốc công, nói ba tháng sẽ diệt tộc nếu không hiện thân !"
Chu Dịch mặt không chút thay đổi, đối với tộc nhân đã sớm quên lãng, càng sẽ không mạo hiểm đi cứu.
"Chuyện khi nào?"
Cổ Tiêu trả lời: "Nửa năm trước."
Thiên Trì ở đông bắc Đại Khánh, khoảng cách đến kinh thành còn xa hơn Bắc Cương, hơn nữa sơn thôn hẻo lánh, một cái tin truyền nửa năm cũng không ly kỳ.
Chu Dịch vuốt cằm nói: "Đông Xưởng đốc công uy chấn thiên hạ, không ngờ đến cửu tộc bị diệt sạch."
Cổ Tiêu lộ vẻ kỳ quái, trong lời của tiên sinh có mấy phần mừng thầm, chẳng lẽ có cừu oán với Đông Xưởng đốc công.
Chu Dịch nghe được tin tức cửu tộc bị diệt, tâm thần đột nhiên thoải mái thông thấu, giống như trước mắt vén lên một tầng sa mỏng, toàn bộ thiên địa rõ ràng vài phần.
Cho dù coi thường thân tình cỡ nào, ở một góc khó có thể nhìn thấy trong lòng, vẫn có một tia mềm mại.
Hiện tại cửu tộc diệt sạch, vừa lúc Vong Tình Kiếm Quyết tu đến đại thành.
"Trên đời này quả nhiên có người tốt!"
Chu Dịch nhắm mắt cảm ứng, trong thiên địa nhiều thêm một tia khí tức, hoặc lãnh lẽo, hoặc nóng bỏng, hoặc nặng nề, hoặc sắc nhọn, bởi vì khí âm hàn ở Thiên Trì nhiều hơn hẳn những nơi khác.
Dựa theo bí pháp Vong Tình Kiếm Quyết ghi lại, chân khí thấu qua cơ thể, mô phỏng kinh mạch vận chuyển bên ngoài cơ thể, tạo thành lực lượng cắn nuốt thiên địa.
Tiên Thiên Chi Khí lạnh giá âm hàn tiến vào trong cơ thể, trải qua mấy chu thiên vận chuyển luyện hóa, trở thành Tiên Thiên Chân Khí.
"Tiên Thiên, thành!"
Trên mặt Chu Dịch không vui không buồn, thực lực của hắn còn hơn cả Tiên Thiên, chỉ thiếu một cơ hội là có thể đột phá, nhưng hắn không có bao nhiêu cao hứng.
Tám năm trước đẩy Thiên Thuận đế lên ngôi, Chu Dịch đã lấy được phương pháp đột phá Tiên Thiên, cũng nhìn thấy chỗ hàn đàm trong cung kia.
Hàn đàm sâu cỡ một trượng, rộng nửa mẫu, trung tâm xây dựng vài toà tiểu đình, là chỗ Tiên Thiên tông sư qua các thế hệ luyện hóa Tiên Thiên âm khí tu hành.
Sau khi Chu Dịch tra xét rõ ràng liền phát hiện, hàn đàm thế nhưng liên kết với tất cả giếng trong cung, khởi nguồn của đàm thủy cũng chảy qua giếng, trong lối đi của một số đáy giếng có dấu vết sức người đào bới.
Vốn là không muốn mượn hàn đàm đột phá, sau khi phát hiện bí mật này càng thêm bài xích.
Trong ghi chép bí mật của Hoàng Tộc có ghi, sau khi dựa vào các loại bảo địa hàn đàm, diễm sơn đột phá Tiên Thiên, muốn tăng trưởng Tiên Thiên chân khí, cũng chỉ có thể tu hành ở phụ cận.
Thí dụ như sau khi Hải công công thoát khỏi hoàng cung, trừ phi tìm được âm hàn bảo địa, nếu không đến chết cũng khó mà tiến thêm.
"Vong Tình Kiếm Quyết tu hành khó khăn, nhưng phía sau lại không có thiếu sót."
Chu Dịch mấy năm gần đây chẳng bao giờ trở về xem Chu gia, chính là đang thử quên lãng, không ngờ có người tốt trợ lực thúc đẩy, bớt đi mấy chục năm thời gian.
Người tốt cỡ này phải có báo đáp, ngày sau đưa hắn đoàn tụ cửu tộc, cùng mười tám đời tổ tông tề tựu.
"Tiên sinh, tiên sinh..."
Cổ Tiêu khẽ gọi mấy tiếng, kéo Chu Dịch ra khỏi suy nghĩ, cung kính nói: "Vãn bối cùng Vân đệ xuống núi, đợi chút thời gian, sẽ lại đưa mì và gạo tới."
Chu Dịch phất tay một cái nói: "Lão phu bế quan tu hành, năm tháng bất định, hai ngươi không cần lên núi."
Đột phá Tiên Thiên cảnh giới, bước đầu tiên là đem hậu thiên chân khí chuyển thành Tiên Thiên chân khí.
Võ giả bình thường chỉ cần ba, năm tháng bế quan, chân khí trong cơ thể Chu Dịch mênh mông như biển, vượt xa người thường mấy chục lần, cần thời gian luyện hóa dài.
Cổ Tiêu nghe vậy sắc mặt chợt thay đổi, phù phù quỳ xuống đất: "Tiên sinh, vãn bối làm sai chỗ nào, khiến tiên sinh ghét bỏ?"
"Tiên sinh chỉ ra, vãn bối nhất định sửa, nếu không không quỳ chết trên đống tuyết này, bồi tội với tiên sinh!"
Nói năng khẩn thiết, chân tình ý trọng, xem điếu tẩu như phụ mẫu thân nhân.
Đổi lại là Yên Ba Điếu Tẩu thật, có lẽ sẽ sinh lòng cảm động, thu Cổ Tiêu làm quan môn đệ tử, nhưng Chu Dịch ở trong cung đã thấy nhiều loại người này.
Không nói dập đầu mấy cái, nói vài lời hữu ích, dù cho tại chỗ gọi ông nội cũng đếm không hết.
Nếu không có điều cầu xin, sao lại chà đạp bản thân như vậy?
Cổ Vân cũng quỳ trên mặt đất, dập đầu lạy ba cái nói: "Chúc tiên sinh bế quan thuận lợi, ngày sau xuất quan, vãn bối lên núi đưa đồ ăn."
Đều một lòng bái sư nhưng khác với Cổ Tiêu, Cổ Vân rất cảm kích Điếu Tẩu, rất hài lòng với cuộc sống sau này.
Võ công học những năm qua, đủ để tung hoành sơn dã săn hổ bắt gấu, dựa vào săn thú để cho phụ mẫu huynh muội trải qua cuộc sống tốt, tích góp đủ tiền cưới vợ, không có yêu cầu nào nữa.