“Ta tiễn hòa thượng một đoạn.”
Chu Dịch đối với Kim Cương Tiên có mấy phần kính phục, nếu bản thân không trường sinh, nhất định sẽ hóa thành lệ quỷ để kéo dài tuổi thọ, cho dù nghi ngờ công pháp của Lộc công công có cạm bẫy.
Hắn vung tay bắn ra mấy chục kiếm khí, Kim Cương Tiên vỡ thành bột phấn.
Kính phục là kính phục, nhưng không thể làm chậm trễ việc báo thù!
.....
Bình Khang năm thứ bảy.
Giang Nam.
Thành Tứ Thủy.
Mưa phùn dày đặc rơi xuống con đường lát đá xanh tạo thành những hoa nước.
Cộc cộc cộc....
Trong mưa vang lên tiếng bước chân đều đặn, Chu Dịch đi đến bên ngoài cửa lò rèn của Trương gia, nhìn chằm chằm vào lò lửa hồi lâu không nói gì.
Thợ rèn già cong người xuống, những đường gân trên bàn tay cầm búa nổi lên, giống như một mãnh thú có thể tùy thời làm hại người.
“Hải công công, ta khuyên ngươi không nên chạy lung tung.”
Chu Dịch cười nói: “Năm nhi tử, mười ba tôn tử, ngoại tôn của ngươi, toàn độ đều nằm dưới sự quản lý của Ti nội thị. Còn có ba chỗ ngoại phòng ở Nghiệp Thành, Lộ Thành, cũng đã để Trấn Phủ Ti mời đi uống trà!”
Lão thợ rèn cũng chính là Hải công công, thay tên đổi họ trở thành một người bình thường, nhờ đó trốn tránh được sự truy lùng của triều đình nhiều năm.
Nghe tin người nhà đều rơi vào trong tay triều đình, Hải công công mất đi khí thế, một võ đạo tông sư từng tung hoành thiên hạ, giờ đây có mối ràng buộc tình thân, thực lực đã mất hết không còn chút gì.
Hải công công nghi hoặc hỏi: “Lão phu từ khi thoát khỏi Bạch Liên Giáo, đã rất thận trọng, không dám thể hiện ra bất kỳ võ công nào, không biết sơ hở lọt ra ở đâu?”
Chu Dịch đáp: “Tôn nhi không nên hồn của ngươi nghiện cờ bạc, trộm trang sức điển tịch trong nhà đem cầm cố, hắn nào biết đó là những vật phẩm trong cung, nên đã rơi vào trong mắt của Trấn Phủ Ti.”
Năm đó Hải công công tư thông với phi tử của Tiên hoàng, còn sinh ra một đứa con trai, sau khi cung biến thì trốn khỏi hoàng cung, trong nhà có đồ trong cung cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Trấn Phủ Ti lần theo manh mối, cuối cùng ở trong biển người bao la cũng tìm được Hải công công.
Hải công công cầu xin nói: “Mạng lão phu tùy Đốc công xử trí, chỉ cầu có thể giữ được tính mạng người nhà.”
“Ta làm việc từ trước đến nay đều là nhổ cỏ nhổ tận gốc, nhưng...”
“Hải công công giao bí thuật âm cực sinh dương ra đây, ta có thể bỏ qua một con hoặc cháu của ngươi, cứ cẩn thận nghĩ xem mình thích ai, những người còn lại thì cùng nhau xuống dưới suối vàng đoàn tụ!”
Hải công công không tiếp tục van xin nữa, dựa theo hiểu biết của hắn về Đốc công, thật sự đáp ứng tha cho toàn bộ gia tộc thì nhất định là nói dối.
Ngược lại đáp ứng chỉ tha cho một con trai hoặc một cháu trai, điều này có hai ba phần khả năng sống sót.
“Đa tạ Đốc công tha mạng, Ngọc Nhi của Nghiệp Thành tính cách nhạy bén, thích đọc sách, không thích đao thương, sau này có khả năng truyền thừa thư pháp của gia đình, vậy để hắn truyền thừa huyết mạch của lão phu.”
Hải công công vừa nói vừa lấy cuốn sách từ trong lòng ra, trên bìa sách không có bất kì chữ nào.
“Ta đáp ứng ngươi.”
Chu Dịch vươn tay hút lấy quyển sách, lật ra xem thì quả nhiên là bí pháp cực âm sinh dương, mặt lộ vui vẻ nói: “Đường đường là võ đạo tông sư, chỉ để lại một hạt giống đọc sách, một thân tuyệt học của công cong chẳng phải sẽ không có người nối nghiệp sao?”
Hải công công lắc đầu nói: “Những gì lão phu học, đều là từ Tàng Kinh Các, cũng không thể nói là đoạn tuyệt.”
Lời này đương nhiên là lấy cớ, nếu như lưu lại tôn nhi giỏi võ, có lẽ sẽ làm Đốc công sinh lòng kiêng dè, tùy tiện ra tay liền giết chết.
“...Hàn cực tham ấm, có thể đúng lúc sinh ra...âm cực phải dương, âm dương tương sinh, đây là quy luật của trời đất...dư thừa sinh ra trống rỗng, trống rỗng sinh ra dưa thừa...”
“Ngũ tạng âm ấy mà, từ thanh không mà lên, bỗng nhiên mở ra thất quyết, thần minh xuất ra...”
Chu Dịch lẩm bẩm tụng niệm, chân khí vậy mà tự nhiên lưu chuyển, bắt đầu từ ngũ tạng đến thất quyết qua thiên môn, trong cơ thể chỉ cảm thấy thanh dương thăng lên âm đục tiêu tan, da thịt phần thân dưới cảm thấy ngứa ngáy như có gì đó mọc ra.
Hải công công cảm nhận được khí tức của Đốc công biến hóa, không khỏi kinh hãi.
“Chỉ mới đọc mà đã tu thành, trên đời này còn có người có thiên phú võ đạo như vậy sao?”
Bí pháp cực âm sinh dương không phải là công pháp võ đạo, càng huyền bí và khó hiểu, nhưng là Hải công công đã đọc qua điển tịch của Phật môn đạo giáo, mới ngộ ra được bí thuật hợp chất máu thịt.
Hải công công với tư cách là người sáng lập, phải tu hành hơn mười năm, mới có thể hồi phục lại được thân nam nhi của mình.
Một khắc trôi qua.
Một tiếng gầm dài vang vọng khắp con phố dài, Chu Dịch cười lớn, giọng nói vừa mạnh mẽ vừa thô ráp.
Lần này không giống với giọng nói bằng chân khí trước đó, mà là thân thể hỗn nguyên chân chính, tinh khí viên mãn, giọng nói không khác gì một nam tử trưởng thành bình thường.
Chu Dịch không quan tâm tới thân thể nam nhi, điều hắn thực sự vui mừng chính là có thể đột phá võ đạo.
Âm dương hài hòa, khí trời đất ở ngay trước mắt, không còn cảm giác mơ hồ xa lạ nữa, dễ dàng có thể luyện hóa thành chân khí.
Hải công công khom người nói: “Chúc mừng Đốc công.”
“Cùng vui cùng vui.”
Chu Dịch búng ngón tay, kiếm khí xuyên thấu ngực Hải công công.
“Ta sửa chủ ý rồi, nếu thực sự tha cho tôn nhi của Hải công công, sau này nếu như có thể trúng cử, lại còn phải đề bạt một hai...”
....
Bình Khang năm thứ mười một.
Mùa đông.
Kinh vận tả tướng quân Lữ Thương, cấm quân bộ đốc Vệ Hiền, cấu kết với Ngự Mã Giám Tào công công, viện cớ nghiêng về phe thanh quân dẫn binh vào cung.