Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 871 - Chương 871 - Mưu Triều Soán Vị

Chương 871 - Mưu triều soán vị
Chương 871 - Mưu triều soán vị

Chu thái sư dẫn quân đi dẹp loạn, lập trận vây giết hai người Lữ, Vệ tội mưu nghịch.

Bình Khang Đế bị cuốn trôi, chết không thấy xác.

Đại Hoàng tử đăng cơ xưng đế, Kiến Nguyên Long An.

Năm tiếp theo.

Chu Bình An được phong Sở Vương, tăng cửu hi, nắm chính quyền.

.....

Long An năm thứ sáu.

Núi Vạn Thọ.

Nửa phía đông được bao phủ bởi những khu rừng tươi tốt, con đường núi uốn lượn dẫn đến ngôi nhà đá đơn sơ trên đỉnh núi. Nửa phía tây là vách đá dựng đứng, từ đỉnh núi đến chân thung lũng, lên xuống thẳng tắp giống như lưỡi dao, chiếc rìu.

Có tin đồn sáu năm trước kinh đô phiến loạn, năm ngàn tinh anh kinh vận bao vây núi Vạn Thọ, ý đồ bao vây tông sư võ đạo đệ nhất thiên hạ.

Kết quả người còn chưa gặp được, một đạo kiếm quang chói mắt từ trên trời hạ xuống.

Giống như bức màn, giống như thác nước từ Thiên Hà rơi xuống, trực tiếp chia cắt núi Vạn Thọ thành hai phần.

Thống lĩnh phiến quân bị dọa sợ chết ngay tại chỗ, những người còn lại thì hoặc bỏ chạy toán loạn hoặc quỳ xuống cầu xin thương xót, từ đó phía đông núi Vạn Thọ trở thành cấm địa, phía tây bị phá hủy thỉnh thoảng có cao thủ kiếm đạo giang hồ đến thăm.

Quyền thế Chu gia ngày càng lớn mạnh, thậm chí văn quan phong Vương, trong triều không ai dám ngăn cản.

Hôm nay,

Một nhóm nghi trượng* đến dưới núi Vạn Thọ, Sở Vương quyền thế tự tiến đến dưới chân núi.

*仪仗: nghi trượng; đồ nghi trượng (vũ khí, quạt, dù, cờ… mà đội hộ vệ mang theo khi vua, quan lại đi tuần hành thời xưa.)

Khi đến sườn núi, Chu DÌnh An để lại người hầu, một mình đi lên núi.

“Hài nhi bái kiến phụ thân.”

Chu Bình An lặng lẽ chờ đợi ở bên ngoài nhà đá một lúc, bên tai vang lên một giọng nói lãnh đạm, sau khi khom người vào trong phòng, thấy phụ thân vẫn trẻ trung như cũng đang ngồi khoanh chân trên mép vách đá câu cá.

Chu Dịch cầm một cây trúc xanh, chân khó kéo thành dây câu, thả từ đỉnh núi xuống tận đáy sông.

“Đến tìm ta có chuyện?”

“Phụ thân, vài ngày nữa là đại thọ của ngài rồi.”

Chu Bình An nói: “Hài tử sớm đã chuẩn bị, thua thập điển tịch võ đạo, lại mời các cường giả võ đạo đến biểu diễn ở yến hội, nhất định sẽ là một thọ yên độc nhất vô nhị cho phụ thân.”

“Một giáp* sao...”

*甲子một giáp (60 năm)

Chu Dịch khẽ lắc đầu, vẫn nhìn cần câu: “Đưa điển tịch tới là được, ta đối với cái thọ yến kia không có hứng thú, về phần diễn võ...trên giang hồ gần đây có xuất hiện thiên tài võ thuật nào không?”

Những năm đầu đối với yến hội là tận hưởng cùng với thỏa mãn cảm giác được lợi, sau khi bò lên được vị trí cao.

Bây giờ đã là thiên hạ vô địch, biết khống chế hoàng quyền, không một lời xu nịnh nào có thể khiến Chu Dịch dao động trong lòng, yến tiệc tự nhiên cũng sẽ nhàm chán.

Chu Bình An bẩm báo: “Mật thám Đông Xưởng báo cáo, ở Giang Nam xuất hiện một vị tiểu kiếm thần, mới hai mươi tuổi đã đạt được đỉnh cao, được đồn đại là người đệ nhị thiên hạ.”

Sau khi Đốc công một kiếm chém đứt núi, toàn bộ võ giả có thể lấy được danh hiệu thứ hai thiên hạ đều lấy làm vinh dự.

Chu Dịch dặn dò: “Cẩn thận theo dõi.”

“Cửu tộc của hắn đều có người của Đông Xưởng để mắt tới, nếu có thay đổi gì, nhất định không qua được phụ thân.”

Chu Bình An không hiểu tại sao phụ thân lại quan tâm đến hậu bối giang hồ, nhưng sự hưu vong của Chu gia đều phụ thuộc vào hắn, cho nên dặn dò thế nào thì làm theo thế đó, sau khi trầm mặc cân nhắc một lúc, hắn nói tiếp.

“Phụ thân, hài nhi vẫn còn một chuyện muốn bẩm báo.”

Chu Dịch nhìn thoáng qua, trong giọng nói tựa hồ có chút giễu cợt: “Nghi trượng, cửu giá, kim liên, cái khí thế này của ngươi còn hơn cả Tiên hoàng, chẳng lẽ muốn soán vị của Long An Đế?”

Tiên hoàng là ám chỉ Chính Thống Đế, mấy hoàng đế về sau, Đốc công chưa bao giờ đặt vào trong mắt.

Long An Đế mới bảy tuổi, bản tính nhút nhát, yếu đuối, từ sau khi hiểu chuyện biết phụ thân, gia gia, thái gia gia, tổ gia gia đều qua đời, thì thường xuyên trốn ở hậu cung không dám thượng triều.

Từ lâu trong dân gian đã có tin đồn, trước khi Long An Đế thượng triều đều tìm thuật sĩ bói quẻ hung cát.

Gan nhỏ như chuột, không giống như một vị đế quân.

Chu Bình An khom người nói: “Bệ hạ nói hắn còn quá trẻ không hiểu chuyện, khó trị vì thiên hạ, lại nghe thiên hạ chí công, thuận theo ý dân, nhường ngôi Chu gia!”

“Ý dân...”

Chu Dịch hừ lạnh một tiếng: “Ý dân nào?”

Chu Bình An trả lời: “Trong triều Tam ti Lục bộ, bên trong thế gia tông môn, bên ngoài có biên quân giả tướng, đều cho rằng lời Bệ hạ là có lý!”

“Khà khà khà!”

Chu Dịch cười quái dị nói: “Thế tục hoàng quyền trong mắt ta, chẳng qua cũng chỉ là một màn kịch nhỏ, tiểu tử nhà ngươi muốn làm hoàng đế thì làm, nhưng có một câu nhất định phải ghi nhớ.”

Chu Bình An đè nén kinh hỷ trong lòng, chỉ cần phụ thân đồng ý, những người phản đối khác chẳng khác gì con kiến, hắn quỳ xuống nói.

“Xin phụ thân chỉ dẫn.”

“Ta còn nhỏ ăn không đủ no mới đành phải bán mình vào cung.”

Chu Dịch chậm rãi nói: “Lúc đó ta không phải là dân sao? Bây giờ ở thiên hạ này nói như vậy thì có được tính không? Nhớ rằng tất cả còn có người đến sau!”

“Hài nhi ghi nhớ.”

Chu Bình An nói: “Sau khi hài nhi đăng cơ, quốc hiệu là Chu, phái phụ thân là võ thần, thánh tổ, đúc thận lập bia, đế vị hậu thế sẽ do phụ thân một lời quyết định.”

“Phụ thân vạn thọ vô cương, trường sinh bất lão, triều đình có ngài giám sát, nếu hậu thế tôn tử không xứng đáng kế vị, thì Đại Chu có thể vạn thế là quân.”

Chu Dịch hỏi: “Ta từ khi nào có hứng thú, muốn làm hoàng đế thế?”

Chu Bình An nói: “Địa vị Hoàng đế, vốn thuộc về phụ thân.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
2 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0