Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 872 - Chương 872 - Mưu Triều Soán Vị (2)

Chương 872 - Mưu triều soán vị (2)
Chương 872 - Mưu triều soán vị (2)

“Tùy ngươi vậy, trong mắt ta làm Hoàng đế còn không có hứng thú bằng câu cá.”

Chu Dịch cảm giác được cần câu khẽ rung, liền chậm rãi thu ngắn dây câu bằng chân khí, cuối cùng bắt được con cá chép vàng đỏ dài ba tấc, rất mập mạp, đầu và đuôi còn đang điên cuồng quẫy.

Chân khí từ trong cơ thể thoát ra, từ trong không trung hóa thành dòng sông dài chục trượng, ném con cá chép xuống đó.

Con cá chép vốn đang tuyệt vọng vùng vẫy bỗng cảm thấy có thể dễ dàng bơi lội vui vẻ trong dòng sông, như thể đang thực sự bơi trong nước.

Chu Bình An thấy kỳ cảnh này thì càng cung kính hơn, thân hình càng cúi xuống thấp.

“Cảnh giới võ công này, người bình thường khó mà có được, không khác gì thần tiên!”

Long An năm thứ bảy.

Tháng giêng vừa qua.

Long An Đế triệu hoán quần thần, nói rằng bản triều đã suy kiệt, từ cổ chí kim Hoàng vị đều giao cho người hiền đức, nên nhường ngai vị cho Sở Vương.

Bách quan đồng tình ủng hộ, mọi thứ đều tốt.

Chu Bình An sau ba lần thỉnh mời ba lần từ chối, đăng cơ xưng đế, đổi quốc hiệu thành Chu.

Sau khi đăng cơ sắc phong Long An Đế là An Lạc Vương, những tôn thất còn lại của Đại Khánh đều được phong thưởng, quá trình chuyển giao diễn ra suôn sẻ, hầu như không có binh đao.

Quan lại trong thiên hạ đều khen ngợi không dứt, Bệ hạ nhân từ.

Năm tiếp theo.

Sửa thành Nguyên Bình An, sắc phong người của Chu gia, tôn Chu Dịch là Thái thượng hoàng, xây dựng miếu võ thần, miếu thánh tổ.

........

Mặt trời mọc mặt trăng lặn.

Xuân đi đông tới.

Trong ngẩn ngơ đã đến Bình An năm thứ sáu.

Long ỷ của Bình An đế càng ngày càng ổn định, quan lại bách tích chỉ bàn tán về Đại Chu thế nào, không có ai nhắc đến triều đại trước, như thể Đại Khánh là một chuyện rất xa vời.

“Hóa ra quên lại là một chuyện nhanh đến như vậy.”

Chu Dịch ngồi khoanh chân trong biển mây, gió núi thổi qua, xiêm y phát ra tiếng xào xạc.

“Người phàm tuổi thọ ngắn ngủi, nhưng lại hay quên như vậy, ta sống quá lâu, nói không chừng bản thân là ai cũng đều quên rồi.”

Đang nghĩ về điều này.

Chu Dịch không khỏi cảnh giác, vô luận là thiên phú võ đạo đột nhiên xuất hiện, hay là tâm tính dần dần trở nên lãnh đạm của hắn, đều không bình thường, dường như ở trong chỗ sâu xa nào đó đang phát sinh biến hóa đáng sợ.

“Ta...không thể quên chính mình!”

Hắn lập tức đứng dậy đi xuống biển mây, bước từng bước xuống Vân Liên, trở về đến cung Thánh Tổ trên đỉnh núi.

Cung điện có bán kính mấy chục dặm, năm bước có một đình lầu, mười bước có một các, xà nhà chạm khắc nguy nga tráng lệ, các cung nữ và nội thị nhìn thấy Chu Dịch thì sôi nổi quỳ lạy.

Tòa cung điện này dùng đến mười vạn lao công, mất năm năm để xây dựng.

“Tính cách ngày càng lãnh đạm, không thích xa hoa, vậy thì a sẽ làm ngược lại!”

Chu Dịch ánh mắt trầm tĩnh đi tới chính điện, lệnh cho nội thị mang tới quyển sổ trắng, cầm bút bắt đầu viết.

“Bình An năm thứ sáu, ngày hai mươi chín tháng ba, trời trong xanh. Ta ngắm biển mây, lĩnh hội võ đạo, thu được...”

Ghi lại chi tiết những gì đã xảy ra ngày hôm qua, phân phó nội thị đem cuốn nhật ký đặt ở điện phụ, để sau này thường xuyên đọc tới, cũng thông qua cách này mà khôi phục tính cách trước kia.

....

Bình An năm thứ mười hai.

Mùa thu.

Một đạo kiến quang xuyên qua bầu trời, rơi vào trong cung điện hóa thành hình người.

“Bần đạo...phi, phi, phi”

Chu Dịch mắng liên tiếp mấy tiếng, bản Đốc công không lễ Phật không tín đạo, không biết tại sao luôn vô cớ tự xưng là bần đạo, đây không phải là thói quen tốt.

“Ta mười năm không sát sinh, thật sự nên động tay rồi, không cảm thấy chút xa lạ.”

Nửa tháng trước Bình An Đế lên núi cầu xin Chu Dịch ra tay, giết tộc nhân Trấn Bắc Vương, khi đó bọn chúng như rắn mất đầu, đại quân triều đình sẽ dựa theo tình thế mà tiến về phía bắc.

“Ta vốn muốn đến Bắc Cương gặp cố nhân, hồi tưởng lại quá khứ, chưa từng nghĩ chỉ thấy được một ngôi mộ.”

“Mặc kệ phong vân lộng trào, trăm năm sau cũng chỉ là một đống xương khô. Vô luận là Trấn Bắc Vương, hay là Bình Tây Vương, trong sử sách cũng chỉ có hai ba dòng!”

...

Bình An năm thứ mười sáu.

Ngụy Vương bệnh chết.

Chu Dịch nghe nội thị bẩm báo, trầm mặc hồi lâu mới mở sách ra.

“Ngày hai mươi chín tháng mười hai, đêm giao thừa, huynh trưởng bệnh chết. Trên thế giới này người được xưng là người thân của ta, chỉ còn lại một nửa...”

Sau khi viết xong nhật ký thì đến phụ điện, Chu Dịch nhìn chồng sách, tùy ý rút ra một quyển đọc.

Những năm gần đây, Chu Dịch coi việc đọc nhật ký, hồi tưởng lại quá khứ là thói quen hàng ngày của hắn, cũng không có bế quan tu luyện võ đạo, mặc dù vậy thiên phú dị thường khủng bố làm thực lực của hắn không ngừng tăng lên cảnh giới mới.”

“Nếu cứ như vậy, ta phải tìm cách tán công rồi!”

......

Bình An năm thú hai mươi ba.

Hoàng đế băng hà.

Thái tử kế vị, Kiến Nguyên Cảnh Bình.

Cảnh Bình Đế tính cách nhân từ, sau khi đăng cơ thì cắt giảm thuế lao dịch, hợp với ý dân.

.....

Cảnh Bình năm thứ ba.

Thanh minh.

Cơn mưa phùn làm lòng người buồn bã.

Chu Dịch cầm chiếc ô giấy màu đen, chậm rãi bước đi trên con đường núi.

“Mấy tên tử tôn không ra hồn của Triệu gia đến lăng mộ tổ tiên còn không dám quét, còn đi tỏ lóng thành kính với ta...còn nhớ năm đó, ta được Tiên hoàng coi trọng, phái đi ổn định giang hồ, chớp mắt lăng mộ Tiên hoàng đã bị cỏ dại cao hơn ba trượng che kín!”

Đại Chu đã hòa bình hơn hai mươi năm, lòng dân đã quay trở lại.

Hậu nhân Triệu gia sống rất thận trọng, chỉ sợ làm việc cho người khác, bị hoàng tộc Chu Thị thanh trừng.

Chân khí vừa chuyển, giấy bút từ trong ngực bay ra, lơ lửng giữa không trung, tay phải cầm bút lông ghi chép, hôm nay đã quét mộ ra sao, cuối bút nhớ tới Tiên hoàng, than thở về thế sự thay đổi.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
2 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0