Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 98 - Chương 98 - Vô Tình Cắm Liễu

Chương 98 - Vô tình cắm liễu
Chương 98 - Vô tình cắm liễu

Ngược lại thì tán tu thì lại không kiêng nể gì, hướng đi đã bị chặn lại, thì chuyện gì cũng có thể làm được.

“Phương thức sinh tồn của những gia tộc tu tiên có chút tương tự với ta, dựa vào huyết mạch kéo dài truyền thừa mấy trăm đến hơn một ngàn năm, cẩn thận cần mẫn tích lũy gia sản của gia tộc, cũng là một dáng vẻ khác của việc trường sinh.”

Suy nghĩ của Chu Dịch thay đổi rất nhanh, trên mặt nở nụ cười tươi nói : “Xem truyền thừa trước rồi hãy mặc cả.”

Bên tai Vương Quý truyền đến giọng nói, lập tức lấy ngọc bội ra.

《 Linh Bảo quyết 》.

Giọng điệu của phần đầu rất to tát, nói rằng pháp quyết này có thể luyện chế linh bảo, trước tiên tìm vật thông linh, dùng phương pháp huyết tế để luyện thành pháp khí bổn mạng……

“Khẩu quyết này, thoạt nhìn có chút quen thuộc.”

Chu Dịch lại xem thêm vài câu, xác định đây chính là huyết luyện linh binh, nhưng mà huyết luyện chỉ là bước đầu tiên, đằng sau còn cả một phần dài.

“Sau khi huyết tế còn có thuật uẩn dưỡng, tôi luyện, có thể liên tục làm tăng uy lực của pháp khí. Năm rộng tháng dài, pháp khí sẽ lột xác thành pháp bảo, linh bảo, thậm chí là thành trấn tông chí bảo trong truyền thuyết!”

Chu Dịch đã mượn đọc rất nhiều sách cổ, biết được Đan Đỉnh Tông đã thống trị Vân Châu mấy ngàn năm, trong thời gian đó cũng từng có thời kì khó khăn, nhưng mà có trấn tông chí bảo là Thần Hỏa Phiến, nên chẳng có một ai dám khiêu khích uy nghiêm của họ.

“Pháp quyết…… này có chút vô dụng!”

Chu Dịch lắc đầu, trả ngọc bội lại cho Vương Qúy, bất đắc dĩ nói: “Cho dù là Nguyên Anh lão tổ trong truyền thuyết, chẳng qua cũng chỉ có được một ngàn năm tuổi thọ, mà bốn chữ ‘thiên trường địa cửu’ này, e rằng cũng phải hơn vạn năm chứ?”

Vương Qúy im lặng một lát, nói: “Bớt một chút, năm ngàn linh thạch?”

“Một ngàn..”

Chu Dịch nhún nhún vai nói: “Ba năm chưa khai trương, mua một phần truyền thừa của chân quân, cho dù nó có vô dụng, thì cũng coi như là mở hàng may mắn mà thôi.”

Sau khi Vương Quý nghe được lời truyền âm, lấy bản gốc của pháp quyết ra, giá của những cửa hàng khác còn thấp hơn, chỉ có thể ra giá ba đến năm trăm khối linh thạch.

Đương nhiên, sau khi bán cho Chu Dịch, cũng không ảnh hưởng đến việc bán qua tay cho nhà khác.

Ánh mắt Chu Dịch hơi chững lại, đường đường là truyền thừa của một chân quân mà lại bán đi một cách vội vàng như vậy, chắc là tuổi thọ của tu sĩ động thủ chẳng còn được bao lâu nữa, vội vã đổi lấy càng nhiều linh thạch để mua Trúc Cơ đan.

“Người sắp chết, là kẻ đáng sợ, điên cuồng nhất!”

“Người tán tu thích hợp với loại điều kiện nà ytrong Phường thị Chính Dương, trong tối ngoài sáng đều liệt kê hết, chắc chắn sẽ không hơn mười người.”

“Đợi thêm một thời gian nữa, có thể xem một trận náo nhiệt, đại khái thì có thể biết được rốt cuộc là ai.”

Trong sáu mươi năm Chu Dịch bế quan, thành thị tổng cộng xuất hiện ba viên Trúc Cơ đan.

Ước chừng mười bốn mười năm năm sẽ xuất hiện một viên, dường như Trúc Cơ đan cũng có kỳ trưởng thành như dược linh, rất khó không khiến cho tán tu hoài nghi, đây là mồi nhử mà Đan Đỉnh Tông tung ra.

Cho dù tán tu có ẩn nấp kỹ đến đâu, cũng sẽ không thể kìm chế được mà bại lộ.

Thí dụ như viên Trúc Cơ đan của mười ba năm trước kia, cuối cùng lại rơi vào tay hoàng tộc Sở quốc, lão quái vật ẩn nấp trong linh địa của hoàng thất, thành công tấn chức Trúc Cơ chân nhân.

Rồi sau đó bái nhập Đan Đỉnh Tông, trở thành đệ tử chính thức, dường như chẳng có ai bị thua thiệt.

“Hoàng thất phàm tục khống chế quân đội, mật thám, tìm kiếm linh địa trong nước dễ dàng hơn tán tu nhiều.”

Chu Dịch lấy ra bản đồ của Đại Càn trăm năm đã bạc thếch, mặt trên đánh dấu tất cả những nơi hiểm địa dị thường trong nước, có lẽ một nơi nào đó trong số này chính là linh địa thiên nhiên.

“Đợi sau khi đạt đến tu vi Trúc Cơ, phải tra xét từng cái một, cũng coi như là có sự chuẩn bị cho sau này.”

Đan Đỉnh Tông mấy ngàn năm không sụp đổ, nhìn như là một cây đại thụ che trời, nhưng thói quen của Chu Dịch là kéo dài tuyến thời gian, trong mấy vạn năm, Vân Châu đã mấy lần thay đổi bá chủ, dường như cũng chẳng được lâu bền.

Mu!

Con bò vàng nằm ở cửa kêu lên, nhắc nhở Chu Dịch có tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ vào tiệm.

Chu Dịch cất tấm bản đồ vào trong túi trữ vật, đổi thành nụ cười chuyên nghiệp, chắp tay nói với người kia: “Hôm nay là ngọn gió nào đã thổi Triệu đạo hữu tới đây?”

“Còn có thể là gió nào nữa.”

Triệu Chí đi đến trước quầy, rót ly rượu cho mình, rồi nói: “Ta vừa mới có được tin tức, hội đấu giá năm nay sẽ có một viên Trúc Cơ đan xuất hiện.”

Ban đầu, Chu Dịch còn hứng thú dạt dào tham gia hội đấu giá Chính Dương Thành vài lần, sau này thì từ chối tham gia.

Những vật phẩm có giá trị chân chính, khi người bán đưa vào nhà đấu giá, tin tức sẽ truyền đi ra ngoài. Mấy gia tộc có tiền có thế âm thầm động tay động chân, đến ngay cả danh sách linh vật, truyền thừa được bán đấu giá mà còn không thể ghi vào bên trong nữa là.

Chỉ có Trúc Cơ đan mười mấy năm xuất hiện một lần, hội đấu giá không dám âm thầm ra tay, mấy gia tộc cũng không dám cắt xén.

“Đạo hữu động tâm sao?”

Chu Dịch nhắc nhở nói: “Đó là thứ mà người có tiền có thế tranh đua, cái loại tán tu đơn đả độc đấu như ta, đi cũng sẽ toi mạng, còn chẳng bằng vui vẻ thêm mấy năm.”

Mấy năm nay Chu Dịch kinh doanh tửu quán, có kết giao được mấy người quen, Triệu Chí là người đầu tiên.

“Tuổi tác của đạo hữu đã hơn một trăm rồi, còn có thể tiêu dao được mấy năm nữa chứ?”

Môi Triệu Chí khẽ nhúc nhích, những lời nói tiếp theo chuyển thành truyền âm: “Mấy năm nay ta thao tóm không ít mật thám, bất ngờ biết được Lý gia thành Đông, trong nhà có một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ, tổ tiên lại là luyện đan sư rất có tiếng tăm……”

“Triệu đạo hữu không cần phải nói nữa.”

Chu Dịch xưng hô bằng họ của hắn, lắc đầu nói: “Hãm hại tu sĩ trong thành thị, thì cùng tội như tà tu ma đạo, Đan Đỉnh Tông trảm yêu trừ ma sẽ không nể nang tình cảm.”

Triệu Chí nói: “Việc này không cần chúng ta ra tay, sớm đã có người theo dõi Lý gia, chúng ta chỉ cần làm chim sẻ đứng sau là được.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0