Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 99 - Chương 99 - Vô Tình Cắm Liễu (2)

Chương 99 - Vô tình cắm liễu (2)
Chương 99 - Vô tình cắm liễu (2)

“Xin cứ tự nhiên.”

Chu Dịch không tin vào cái thứ chim sẻ kia, mấy lời này chỉ có thể lừa gạt đám con nít mà thôi, hoặc là là Triệu Chí làm một cách lén lúc, hoặc là dứt khoát đổi một gương mặt khác để hành sự.

Tuy rằng truyền thừa của đan sư rất tốt, nhưng không thể nào phá vỡ được nguyên tắc làm người của Chu Dịch.

Không làm điều ác độc!

Tuổi thọ dài lâu vô tận, nếu như không đặt ra cho mình giới hạn, Chu Dịch sẽ biến thành một con quái vật mà chính bản thân mình còn không quen biết nữa.

“Tính tình đạo hữu thanh cao, bội phục!”

Triệu Chí chắp tay nói: “Bần đạo cũng không cầu đạo hữu hợp mưu, đợi đến khi ta đoạt được Trúc Cơ đan, xin đạo hữu ra tay ngăn cản giúp một người, xong việc nguyện giao một phần truyền thừa đan sư.”

Chu Dịch bừng tỉnh, đây mới là mục đích chân chính của Triệu Chí.

Tránh nặng tìm nhẹ.

Chu Dịch không đồng ý hoặc cự tuyệt, dò hỏi: “Đạo hữu vội vã như thế, được ăn cả ngã về không, là vì trong thành thị còn có biến hóa nào khác?”

“Không thể gạt được đạo hữu.”

Triệu Chí trầm mặc một lát, truyền âm nói: “Thời gian trước, trong lúc vô tình Huyền Vũ chân nhân làm lộ ra, về sau thời gian Trúc Cơ đan xuất hiện có lẽ sẽ bị kéo dài hơn.”

“Chẳng trách.”

Chu Dịch xin lỗi nói: “Bần đạo không thiên về đấu pháp, đạo hữu vẫn nên nhờ người khác đi.”

Từ khi bắt đầu tu hành đến nay, số lần Chu Dịch đấu pháp chém giết có thể đếm được trên đầu ngón tay, có thể nhường nhịn thì nhường nhịn, có thể tránh thì tránh. Số lần đấu pháp nhiều lên, cho dù cảnh giới có áp đảo, chưa chắc sẽ không gặp phải những tu sĩ đột nhiên bạo nổ, có chí bảo hộ thân.

Triệu Chí lại hứa hẹn thêm mấy thứ thù lao, thấy thái độ Chu Dịch kiên định, chỉ phải bất đắc dĩ rời đi.

……

Trong động phủ.

Chu Dịch thi triển Ngọc Lộ quyết, kích thích linh dược sinh trưởng.

Trong phạm vi hai trượng của dược điền, có trồng mười mấy loại linh dược có thuộc tính Mộc, cây nhỏ nhất cũng phải có đến trăm năm dược linh. Trong số này, dược linh của Linh Sâm đã vượt quá một ngàn năm trăm năm, những chiếc lá trên phần củ của nó đã trở nên xanh mướt óng ánh.

Tạo hóa ngọc lộ nhỏ xuống, vỏ ngoài của cây Linh Sâm xuất hiện mắt miệng mũi tai, phát ra âm thanh sảng khoái.

A ——

Chu Dịch đập vào đầu nó một cái: “Đã cảnh cáo ngươi bao nhiêu lần, chớ có phát ra những tiếng kêu kỳ quái như vậy!”

Vẻ mặt Linh Sâm ủy khuất: “Ta cũng chỉ muốn lấy lòng tiên trưởng, hôm trước nữ bồ tát ở Phượng Minh lâu kia ……”

“Cút! Bần đạo đang thỉnh giáo Mật Tông Phật Pháp.”

Chu Dịch đưa một chân đá bay Linh Sâm, từ trong đáy lòng đang suy nghĩ có phải là mình đã dạy hư con nít rồi hay không.

Linh dược ngàn năm có khả năng xuất hiện một chút linh trí, sau có được linh tính thì giá trị của nó sẽ tăng vọt, nhưng mà rất hiếm thấy có loại nào như cây Linh Sâm này, trí tuệ đã có thể so với một người mười mấy tuổi, cho nên Chu Dịch không thể nào ăn nó được.

Sau này đến khi luyện đan, nhỏ vài giọt tinh huyết Linh Sâm vào, có thể tăng thêm dược hiệu về diện rộng.

Chu Dịch đả tọa hồi khí, sau hai ba canh giờ, lấy ra 《 Linh Bảo quyết 》lĩnh ngộ từng câu từng chữ.

“Uẩn dưỡng, mỗi ngày lấy pháp lực tế luyện, tăng trưởng linh tính pháp bảo, ừ, lại thêm một hướng tiêu hao pháp lực. Luyện, rút tinh hóa ngũ kim ra để nhập vào pháp khí, dường như phần pháp quyết này vẫn chưa hoàn chỉnh.”

Chu Dịch hiểu biết sâu rộng, rất nhanh đã phát hiện ra phần sau của Linh Bảo quyết có vấn đề.

Linh bảo luyện chi thuật, về mặt lý luận thì có thể dung nhập vạn vật, làm tăng uy lực của pháp bảo. Nhưng phần sau chỉ ghi lại, cách thức để dung nhập tinh hoa của ngũ kim, luyện hóa pháp bảo thành vô thượng trọng bảo.

“Dường như đây là luyện bảo phối phương? Chẳng lẽ những phối phương Linh Bảo quyết khác nhau, có thể luyện ra những báu vật khác nhau sao?”

Chu Dịch há mồm phun Sơn Hà đỉnh ra, lại lấy ra huyền thiết, tử linh đồng và ngũ kim linh quặng, thi triển phương pháp luyện Linh Bảo quyết.

Từng sợi tinh khí ngũ kim bay ra từ trong huyền thiết khoáng thạch, vào trong dung nhập Sơn Hà đỉnh. Phương pháp này có bản chất khác với Chu Dịch luyện người huyền thiết, ngũ kim tinh khí từ từ thuế biến căn cơ của Sơn Hà đỉnh.

Nửa tháng sau.

Tất cả linh quặng đã hao mòn hết, Chu Dịch cảm nhận uy lực của Sơn Hà đỉnh.

“Trọng lượng có tăng lên, nhưng vẫn là pháp khí trung phẩm sao?”

“Những khối linh quặng kia dù gì thì cũng đáng giá hai ba ngàn khối linh thạch, cũng đủ mua được thượng phẩm pháp khí, Linh Bảo quyết lại gạt người như vậy, khó trách những người cùng ngành chê cười ta!”

Chu Dịch khẽ lắc đầu, thu Sơn Hà đỉnh vào đan điền uẩn dưỡng.

……

Tửu quán lại lần nữa mở cửa.

Chu Dịch đang cùng mấy khách hàng uống rượu quen thuộc nói chuyện, thảo luận chuyện làm sao để cải tiến khẩu vị của linh tửu. Một ông già đầu bạc tiến vào.

“ Ân công!”

Người đi vào chính là Trần Dương, mặt mang vẻ đau khổ, vừa vào cửa thì đã bịch một phát quỳ rạp xuống đất.

Khách hàng quen đều rất biết nhìn nhận, thấy tình cảnh như vậy, lần lượt cáo từ Chu Dịch.

Chu Dịch có chút ấn tượng với Trần Dương, trong lúc bế quan, đôi khi đi ra ngoài, mắt thấy thiếu niên hùng tâm tráng chí, biến thành một ông già ngậm kẹo đùa con cháu, cũng từng bởi vậy cảm khái đời người vạn biến.

Trần Dương lấy ra một miếng ngọc bội hình tròn từ trong lòng, vô cung cẩn thận phủi phủi, giơ lên cao quá đỉnh đầu.

“ Ân công, đây là di vật của tổ tiên ông già này lưu lại, chỉ cầu ngài ra tay báo thù cho cháu của ta!”

Chu Dịch đặt ngọc bội lên trán, nhìn thấy bốn chữ 《 Huyền Dương Đan Kinh 》 ở phần mở đầu, đè nén sự ham muốn không xem tiếp.

“Vật này quá quý giá, trước tiên ngươi nói thử có chuyện gì đã?”

“ Ân công, mấy ngày trước có một tán tu, thừa dịp cháu ta đang tu hành thì đánh lén.”

Trần Dương đau khổ nói: “Cháu của ta mới đạt đến tầng hai của Luyện Khí, còn chưa mua được pháp khí hộ thân, thân tử đạo tiêu ngay tại chỗ.”

Chu Dịch nói: “Trong thành thị lại xảy ra một án lớn như vậy, chẳng lẽ đội chấp pháp không quản sao?”

Trong Chính Dương thành phân chia rạch ròi thành hai loại người, là phàm nhân và tu sĩ. Phàm nhân xảy ra chuyện đội chấp pháp chỉ xử lý qua loa, tu sĩ gặp nạn tất nhiên sẽ truy tra tà ma ngoại đạo. Chẳng qua là sau khi tà tu phạm tội, thông thường sẽ đến một thành thị khác để tu hành, ít có thể bắt giữ quy án.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0