Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 1181 - Chương 1181: Tri Thức Kỳ Quái Gia Tăng!

Chương 1181: Tri thức kỳ quái gia tăng! Chương 1181: Tri thức kỳ quái gia tăng!

Chương 1181: Tri thức kỳ quái gia tăng!

Đương nhiên Phong Vân không biết hắn điên cuồng trang bức trước mặt Đạo Vô Khuyết đã khiến tâm tính hắm ta suýt nữa lạnh băng.

Lúc này hắn đang rải đám Nhân tộc trong thế giới trong cơ thể đến Cửu Châu đại địa, đồng thời để chín đại đệ tử của mình đi trấn an chiếu cố, khiến bọn họ có thể nhanh chóng dung nhập với Nhân tộc bản thổ.

Sau đó, hắn lại chộp đến một khối đại lục khác từ trong mênh mông hỗn độn cho Thần Thứu tộc, giao cho Thiên Thứu Đạo Tôn và Địa Thứu Đạo Tôn chưởng quản, trở thành tộc hộ đạo cho Nhân tộc, phục vụ cho Nhân tộc.

Sau khi làm xong tất cả, Phong Vân nhìn về phía Càn La, mở miệng nói: “Ngươi có tính toán gì, muốn ta an bài một trụ sở cho ngươi không?”

Càn La lắc đầu: “Không, Thiên Mang lão sư để ta ra ngoài kịch luyện, chỉ có trong máu lửa mới có thể trưởng thành, lần sau gặp mặt, ta sẽ không còn yếu như thế này nữa!”

“Run rẩy trước mắt Âu hoàng đi, phi tù!”

Nói xong, Càn La xoay người rời đi, rất nhanh nhẹn.

Lưu lại Phong Vân đen mặt đứng tại chỗ.

Năm đó là nữ tông chủ duy nhất ở Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, thế mà bây giờ lại biến thành phong cách này!

Thật sự khiến người ta đau lòng đau đầu!

Nhưng Phong Vân cũng không nghĩ một chút, Càn La biến thành như bây giờ, đều do hắn cải tạo!

Lúc ở cùng Càn La, hắn điên cuồng dạy cô ta khái niệm Âu Hoàng và phi tù, thế là tri thức kỳ quái của Càn La đã gia tăng, từ đó không thể ngăn cản!

...

Sau đó Phong Vân và Phong Tiểu Lan ở chung một lúc, ngày hôm sau bắt đầu bế quan.

Trên Thần Điện ở trung tâm Cửu Châu đại lục.

Phong Vân ngồi xếp bằng trong phòng tu hành, hai mắt nhắm chặt, ý thức tập trung trên thức hải của mình.

Ở nơi đó, mười lăm đầu đại đạo trường hà kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, quang, ám, kiếm, đao, sát lục, thời gian và không gian trôi nổi, mênh mông cuồn cuộn, đạo vận vô tận.

“Muốn bước vào cảnh giới Đạo Tôn, cần phải ngưng tụ đạo chủng, tức hạt giống đại đạo, dung hợp hoàn toàn lực lượng đại đạo và linh hồn phân tán làm một, đánh lạc ấn của mình lên, đại đạo thuộc về bản thân...” Phong Vân lẩm bẩm nói.

Một bước này nói khó cũng không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản.

Cuối cùng vẫn phải xem tích lũy của bản thân, và trình độ khống chế đại đạo.

Ngưng tụ đạo chủng là chuyện rất tinh tế, yêu cầu nhất định phải nắm giữ tuyệt đối mỗi tơ mỗi sợi lực lượng đại đạo, hơn nữa, lúc dung hợp phải bảo trì giữ vững tiến độ, không thể nhanh cũng không thể chậm, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc!

May mắn, ngưng tụ đạo chủng cũng không có nguy hiểm quá lớn, nhiều nhất là sau khi thất bại cần điều dưỡng một thời gian dài mới được.

Đối với Phong Vân, những chuyện này đều không phải vấn đề.

Nếu là trước khi hắn đến thiên địa vực ngoại, e rằng hắn sẽ không thể năm giữ mười lăm đầu đại đạo đến mức độ tinh tế, nhưng hiện tại, thiên phú linh hồn của hắn đã đạt đến cấp độ Đạo Tôn cực hạn, ở phương diện này, căn bản không có vấn đề.

Nắm giữ càng nhiều đại đạo, linh hồn của bản thân cũng phải theo kịp, nếu không sẽ giống lấy giỏ trúc mà múc nước, công dã tràng, trải qua cửa hợp đạo, mà không qua được cửa Đạo Tôn.

Cho dù là Phong Vân cũng phải bôn ba rất lâu, quét rất nhiều hình chiếu mới đạt đến cấp độ này!

Cho nên nói, Phong Vân bỏ công sức ra rất bình thường đến không thể bình thường hơn.

Chỉ là mọi người không biết nhiều bí ẩn như vậy, đều cho rằng Phong Vân là siêu cấp đại biến thái.

“Bắt đầu đi.”

Lúc này, Phong Vân bắt đầu điều động lực lượng linh hồn của mình để dung hợp từng tia từng sợi lực lượng đại đạo của mười lăm đầu đại đạo trường hà.

Trong một đầu đại đạo trường hà, có ngàn vạn sợi lực lượng đại đạo, mười lăm đầu, số lượng kia nhiều đến mức không thể tưởng tượng được.

Không thể nghi ngờ, đây là một quá trình rất rờm rà, cực kỳ gian khổ.

Cho dù là Phong Vân cũng phải hết sức chú ý, cẩn thận tỉ mỉ, không thể xảy ra một chút sai lầm, nếu không mười lăm đầu đại đạo trường hà sẽ bạo động, hắn không khống chế được.

Lúc này, cho dù muốn thời không quay lại cũng không dễ dàng.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng giờ.

...

Lúc Phong Vân bế quan tu hành, ở không gian thần bí xa xôi bên ngoài, cũng đang xảy ra một số chuyện.

Vẫn là lầu các trước đó, vẫn là mảnh hồ tiên kia.

Giờ phút này, bên trong hồ tiên có một bóng người ngồi xếp bằng, chính là Chân Huyền Đại Ma Thần.

Trong khoảng thời gian này tẩm bổ, ông ta đã khôi phục khoảng bốn, năm phần mười.

Soạt!

Một lát sau, Chân Huyền Đại Ma Thần từ trong hồ tiên đứng lên, lóe lên từng mảnh bọt nước, ông ta nhìn thân thể mình, cảm thụ được lực lượng trong cơ thể, trên mặt lộ ra vui mừng.

“Không hổ là hỗn độn nguyên dịch, ta bị thương nghiêm trọng như vậy, đều có thể khôi phục lại.”

“Xem ra ngươi khôi phục rất khá.”

Bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến, nam tử mặc bạch y từ trong lầu các đi ra, dường như hắn ta không phải thực thể, thời khắc đều mông lung, nhìn không rõ ràng.

“Tất cả là nhờ đại nhân trợ giúp, nếu không, ta phải cần vô số kỷ nguyên mới khôi phục.” Chân Huyền Đại Ma Thần ôm quyền, cung kính nói.

“Chờ ta khôi phục, thực lực đột phá, tất nhiên sẽ thu vực ngoại vào trong túi, chuyển hóa tất cả sinh linh bên trong thành Tu Chân tộc.”

Đây vốn là nhiệm vụ của ông ta, chỉ là lúc trước vẫn không đột phá, cho nên tạm thời bị ông ta gác lại, sau đó Phong Vân hoành không xuất thế, khiến kế hoạch này của ông ta gần như tiêu tán, đương nhiên nhiệm vụ này không còn nữa.

“Không cần, ta đã chọn được người khác.” Nào biết, nam tử mặc bạch y lại cự tuyệt.

“Hả? Là ai?” Chân Huyền Đại Ma Thần sửng sốt nói.

“Là ta.”

Theo giọng nói lạnh nhạt hờ hững này. Bỗng nhiên trong mảnh không gian này có hồng quang chấn động.

Sau đó, một thanh niên tóc đỏ như tiên hoàng ầm ầm rơi xuống, khí tức dao động, chấn động bát phương, ánh mắt giống như dung nạp đạo vận từ cổ kim đến tương lai, sâu không lường được.

“Ngươi là, Huyết Hoàng Tiên Vương? Không phải ngươi đã vẫn lạc trong trận chiến kia rồi sao?”

Chân Huyền Đại Ma Thần nhìn thấy người thanh niên tóc đỏ này, không nhịn được hoảng sợ nói.

“Là suýt nữa vẫn lạc, nhưng ai bảo mệnh ta cứng rắn chứ.”

Thanh niên tóc đỏ nhếch miệng cười, lập tức lắc đầu nói: “Mặc dù sống sót, nhưng bị thương quá nặng, nhiều năm như vậy vẫn luôn chữa thương, khó khăn lắm mới duy trì cảnh giới ở Tiên Vương tam trọng.”

Tiên Vương tam trọng, so với người tu hành, là Thần Ma tam trọng.

Ánh mắt Chân Huyền Đại Ma Thần nhấp nháy, trận chiến năm đó, đôi bên đại chiến thảm thiết, mặc dù Tu Chân tộc có cường giả chất lượng cao, nhưng số lượng không bằng người tu hành, cộng thêm nguyên nhân nội bộ, cuối cùng thất bại.

Sau trận chiến kia, một bộ phận Tiên Vương vẫn lạc, thậm chí còn chết một vị Chuẩn Tiên Đế, còn lại, đều bị phong ấn trấn áp.

Chân Huyền Đại Ma Thần một mực cho rằng Huyết Hoàng Tiên Vương đã sớm vẫn lạc, không ngờ bây giờ lại xuất hiện.

“Không biết những cường giả khác...” Chân Huyền Đại Ma Thần không nhịn được hỏi.

“Chỉ còn một mình ta, còn lại thì bị phong ấn trấn áp, hoặc đều chết.” Huyết Hoàng Tiên Vương mở miệng nói.

Bình Luận (0)
Comment