Chương 1182: Đột phá, Đạo Tôn!
Đều chết sao?
Chân Huyền Đại Ma Thần nghe vậy, trong lòng thầm nói không sai, như vậy mới có thể giải thích được những chuyện này.
Nếu không thì, Tu Chân tộc đã sớm nhấc lên một trận đại chiến từ cổ chí kim rồi!
Còn vì sao nam tử mặc bạch y không ra tay, bởi vì hắn ta chỉ là một hình chiếu mà thôi, hóa thân đã tiêu tán trong trận chiến nội bộ kia.
Nếu không thì người tu hành sẽ không thắng lợi, tất cả sẽ thay đổi.
Trong đó có đủ loại biến cố, Chân Huyền Đại Ma Thần cũng không rõ ràng, dù sao lúc đó ông ta vẫn chưa gia nhập Tu Chân tộc.
“Huyết Hoàng, để ngươi tỉnh lại là vì kế hoạch xuất hiện biến cố.”
Nam tử mặc bạch y nhìn vè phía thanh niên tóc đỏ Huyết Hoàng Tiên Vương nói.
“A? Không biết là biến cố gì?” Huyết Hoàng Tiên Vương hiếu kỳ hỏi.
“Trong vô tận hỗn độn cương vực xuất hiện một tên siêu cấp yêu nghiệt, hắn tên là Phong Vân, Nhân tộc, có tu vi Vĩnh Hằng Thiên Quân đỉnh phong, lại có chiến lực của Thần Ma nhất trọng, ta biến thành dáng vẻ này, là do hắn ban tặng.”
Chân Huyền Đại Ma Thần ở bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi nói, hận ý ngập trời.
Hả?
Sắc mặt Huyết Hoàng Tiên Vương chấn động: “Tu vi Thiên Quân, lại có chiến lực Thần Ma nhất trọng? Vô tận hỗn độn cương vực lại có yêu nghiệt bực này sao?”
Hắn ta rất khiếp sợ, trong thế giới của hắn ta, yêu nghiệt có được thiên phú bực này, dường như là không có!
“Đúng, bởi vậy mới để ngươi tỉnh lại, ta chỉ là một sợi hình chiếu, không cách nào ra tay, tộc nhân khác lại bị trấn áp phong ấn, trong thời gian ngắn cũng không ra được, chỉ có ngươi mới có thực lực này.” Nam tử mặc bạch y nói.
“Yên tâm, không có vấn đề, quả thực phải mạt sát yêu nghiệt bực này, nếu không để hắn trưởng thành, sẽ đáng sợ hơn minh chủ Đạo Minh kia nhiều, đến lúc đó, cơ hội chúng ta công chiến vô tận hỗn độn cương vực càng nhỏ!”
Huyết Hoàng Tiên Vương lạnh lùng nói.
“Đúng là như thế, nhưng trước đó, ngươi xử lý chuyện của thiên địa vực ngoại trước, chuyển hóa những sinh linh kia thành Tu Chân tộc chúng ta, tăng tốc kế hoạch.” Nam tử mặc bạch y mở miệng nói.
“Vâng, hiểu rồi.”
Lúc này, Huyết Hoàng Tiên Vương nhẹ nhàng lóe lên, biến mất tại chỗ.
Sắc mặt Chân Huyền Đại Ma Thần có chút phúc tạp, dù sao thiên địa vực ngoại cũng coi là nơi thai nghén ra ông ta, bây giờ tận số bị chuyển hóa thành Tu Chân tộc, nơi đó chắc chắn sẽ không còn tồn tại.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt ông ta lại trở nên lãnh khốc vô tình, trong lòng ông ta, thành đạo mới là quan trọng nhất, những cái khác có thể bỏ qua.
Bất tri bất giác, Chân Huyền Đại Ma Thần đã trở nên giống Tu Chân tộc, trảm thất tình, diệt lục dục, trở thành người tuyệt đối lãnh khốc và lý trí!
...
Một ngày này.
Thiên địa vực ngoại.
Oanh!
Một đạo ý chí vô cùng cao quý bá đạo giống như triều tịch diệt thế, quét sạch toàn bộ vực ngoại, quét ngang thiên địa xuất hiện.
“Ta chính là Huyết Hoàng, hôm nay đến thu phục vực ngoại!”
Giống như chiêu cáo thiên hạ, vô cùng cường hoành, khiến vô số tồn tại ở thiên địa vực ngoại chú ý!
Ầm ầm!
Một giây sau, ngàn vạn đại đạo phóng lên trời, thiên âm cuồn cuộn xuyên qua càn khôn, một bàn tay to lớn do đại đạo thiên địa tạo thành, trong nháy mắt xuyên thủng không gian thiên địa vực ngoại, chộp về phía toàn bộ vực ngoại.
Khí tức vô biên khủng bố trút xuống, khiến toàn bộ sinh linh ở vực ngoại đều biến sắc.
Ba vị đại năng Thượng Cổ Tà Thần, Trung Cổ Thiên Tự và Cận Cổ Tu La phản ứng trước tiên, bộc phát khí tức loạn động thiên địa, lao ngược lên trên, muốn phản kháng.
Nhưng lực lượng của ba người họ như cá vào biển rộng, căn bản không ngăn được lực lượng của đại thủ kia, đến một tia cũng không thể rung chuyển!
“Châu chấu đá xe!”
Gióng nói lãnh khốc vang vọng, sau một khắc, vô tận sinh linh ở toàn bộ vực ngoại, đều bị đại thủ này bắt được.
Sau đó, bàn tay to lớn chậm rãi lui đi, biến mất trong thông đạo không gian.
...
Một nên khác, chỗ giao giới không biết với thiên địa vực ngoại.
Thiên Mang lão nhân bỗng nhiên mở hai mắt, trong mắt ông ta lộ ra hoảng sợ nhìn đại thủ huyết sắc kia, bên tai quanh quẩn thiên âm cuồn cuộn, cả kinh nói:
“Là Huyết Hoàng Tiên Vương, hắn còn sống!”
Ông ta bỗng nhiên đứng lên, nhưng một giây sau lại ngồi trở lại, thở dài nói: “Dựa vào thực lực bây giờ của ta, có thể làm gì được, đi cũng là chịu chết.”
Năm đó ông ta đã từng đai chiến với Huyết Hoàng Tiên Vương, vỗn cho rằng đối phương đã vẫn lạc, nhưng không ngờ hắn ta vẫn còn sống, ẩn giấu đến bây giờ.
“Xem ra những năm này hắn ta vẫn luôn chữa thương, hiện tại mới xuất quan.”
Thiên Mang lão nhân không khỏi suy đoán: “Cảm nhận khí cơ, chỉ có Tiên Vương tam trọng thiên, cảnh giới rơi xuống rất nhiều.”
“Lần này hắn ta xuất quan, chẳng lẽ là vì Phong Vân sao?”
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Phong Vân mới có thể khiến Huyết Hoàng Tiên Vương từ bỏ chữa thương, lần nữa xuất thế!
Dựa vào thiên phú kinh khủng của Phong Vân, nếu để mặc hắn trưởng thành, tất nhiên sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng bọn họ!
“Cũng may hỗn độn cương vực có đại trận thủ hộ, hẳn có thể ngăn cản không ít thời gian, chỉ cần Phong Vân không ra, sẽ không có vấn đề gì.”
Trong lòng Thiên Mang lão nhân lẩm bẩm.
Đây là đại trận chuyên môn để ngăn cản Tu Chân tộc, do chính minh chủ Đạo Minh trước khi rời đi tự mình bố trí, một khi có cường giả cấp Tiên Vương trở nên xông vào, sẽ kích hoạt đại trận.
Đương nhiên, tối đa cũng chỉ ngăn cản được Tiên Vương mà thôi, Chuẩn Tiên Đế, Tiên Đế thì không ngăn được.
Nhưng những tồn tại này, không có khả năng xuất hiện ở đây.
“Huyết Hoàng Tiên Vương xuất thế, xem ra Tu Chân tộc lại muốn hành động...”
Thiên Mang lão nhân vô cùng lo lắng, bây giờ cương vực vô tận hỗn độn đã hoàn toàn không thể so sánh với trước đây.
Nếu Tu Chân tộc đột kích, căn bản không có khả năng chống đỡ được.
“Haiz, gấp cũng vô dụng, chỉ có thể làm hết sức mình, nghe theo thiên mệnh.” Thiên Mang lão nhân than nhẹ một tiếng.
...
Thời gian trôi mau, nhoáng một cái đã trăm năm trôi qua.
Hư Pháp Đạo Vực, trên Thần Điện ở trung tâm Cửu Châu đại lục.
Phong Vân ngồi xếp bằng ở phòng tu hành, đôi mắt đóng mở, thần quang tràn đầy.
“Hô!”
Thời gian này, trong lòng Phong Vân vừa động, mười lăm viên đạo chủng trong thức hải của hắn đã hoàn toàn cô đọng!
Oanh!
Ở mi tâm hắn có một đạo quang hoa to lớn đến không thể hình dung được, từ Hư Pháp Đạo Vực mà lên, bay thẳng đến mênh mông hỗn độn, muốn đâm rách mảnh cương vực này!
Mà thân ảnh Phong Vân, trong nháy mắt đã bay lên trong đạo quang huy này, một bước phóng ra, tiến vào chỗ sâu trong hỗn độn.
Ầm ầm!
Dị tượng tại mênh mông hỗn độn kinh thế, trong khoảnh khắc bao trùm tỷ năm ánh sáng, bao phủ vô tận cương vực.
“Dị tượng chứng đạo? Có người bước vào Đạo Tôn?”
“Đại đạo nổ vang! Quả thật là cảnh giới Đạo Tôn!”
“Cái này, thật sự là Đạo Tôn sao? Vì sao dị tượng lại bao phủ rộng rãi, thanh thế to lớn như vậy!”
Hỗn độn cương vực bình tĩnh hồi lâu, nay trở nên náo nhiệt, ngay cả một vài thế lực đang giao chiến cũng dừng lại phân tranh, tất cả đều ngửa đầu nhìn lên.