Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 1234 - Chương 1234: Nuốt Ngươi!

Chương 1234: Nuốt ngươi! Chương 1234: Nuốt ngươi!

Chương 1234: Nuốt ngươi!

Chưa đến một phần nghìn giây, một thông đạo thời không đủ để dung nạp vô tận chúng sinh diên cuồng lay động.

Như có một cự thú khủng bố đến không thể hình dung muốn phá không mà tới!

Lại giống như có một tồn tại vô thượng đến từ chư thiên, giáng lâm.

“Chỉ phí công giãy dụa mà thôi.”

Khuôn mặt của Tiên Đế bạch y vẫn lạnh nhạt bình tĩnh như cũ, bên trong sự hòa nhã ẩn chứa sự cao ngạo vô biên.

Sau một khắc, trong tiên quang sáng chói vô tận, một quyền của Phong Vân ầm ầm bắn ra.

Ầm ầm!

Giống như thứ nguyên sụp đổ, chư thiên vỡ vụn, vạn giới nổ tung, tiếng ầm vang khủng bố vang vọng khắp phương vô tận hỗn độn cương vực này.

Tiếng vang truyền ra ngoài, thậm chí xuyên thấu qua phương thứ nguyên thế giới này, lan gần đến nhánh sông Thời Không Mẫu Hà bên ngoài.

Mơ hồ rung chuyển nhánh sông thời không cuồn cuộn vô tận của Thời Không Mẫu Hà!

Vạn đạo thời không nổ vang, ngàn vạn pháp tắc chấn động, phát ra tiếng động ù ù, chấn động thiên địa không dứt.

Khiến những người nhìn thấy một quyền này, đều biết một quyền này mạnh đến không địch được.

Vô số tồn tại vì nó mà chấn động ghé mắt!

Chỉ thấy trong dao động sôi trào, lần đầu tiên tiên quang vô biên hoàn toàn bị che giấu.

“Cái này, đây là...”

Xa xôi bên ngoài, bốn vị đội trưởng Thời Không Thần Điện nhìn thấy hư không hỗn độn sôi trào nổ tung.

Một thân ảnh mặc chiến giáp bạch kim, giống như sinh linh bình thường chậm rãi xuất hiện.

Vĩ đại và nhỏ bé, thần thánh và bình thường.

Đủ loại khái niệm trái ngược nhau kết hợp hoàn mỹ trên người hắn.

Nơi này, chỉ có hắn, đạo là hắn, tất cả đều là hắn, hắn là duy nhất!

Đôi mắt tím của Đồng Phi Anh run rẩy, chỉ thấy người kia như con rồng tự tại, lừng lẫy cuồn cuộn đến không thể tưởng tượng được, hắn ta nhìn nhiều một chút đã cảm thấy cả người sắp sụp đổ.

Ba vị đội trưởng khác cũng không kém nhiều, thậm chí lúc Khuê Tuyệt nhìn thấy khuôn mặt người đến, không khỏi nhìn nhiều hơn, giờ phút này, hai mắt hắn ta đang chảy máu, nhìn mà giật mình.

Nhưng hắn ta đã thấy rõ khuôn mặt của người ra tay.

“Là hắn! Là Phong Vân, hắn đến!” Khuê Tuyệt không nhịn được kêu lên.

Cái gì?

Toàn thân Đồng Phi Anh chấn động, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được: “Hắn, vậy mà thật sự đi ra một bước kia?”

“Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi, lúc này mới bao lâu, Phong Vân đã đi ra cấp độ kia, chỉ là ngũ tinh thứ nguyên thế giới, vậy mà lại sinh ra yêu nghiệt dạng này!”

Mấy đội trưởng khác cũng vô cùng chấn kinh.

Mặc dù bọn họ không cảm giác được cảnh giới cụ thể của Phong Vân, nhưng có thể một quyền đánh nổ tiên quang vô biên của Tiên Đế bạch y, điều này đã đủ chứng minh tất cả!

...

“Vậy mà đã đi ra một bước kia...”

Tiên Đế bạch y có thể cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong một quyền này của Phong Vân, sắc mặt lần đầu tiên trở nên trịnh trọng.

“Đáng tiếc, vẫn phí công như cũ, phương thế giới này đã định là phải diệt vong từ lâu. Mặc dù cùng là bán Siêu Thoát, ta vẫn có thể giết ngươi.”

Quần áo Tiên Đế bạch y tung bay, giọng nói hòa nhã lại nói ra lời vô cùng cuồng vọng.

Nhưng trong miệng nói ra lời cuồng vọng như vậy, lại không có một gợn sóng, giống như lời nói đều không thật.

“Vậy sao?”

Đối với chuyện này, Phong Vân chỉ đáp lại hai chữ.

Sau đó, hắn giơ tay lên, chậm rãi nói: “Vậy mời ngươi lên đường.”

Sắc mắt hòa nhã, giọng nói không cao không thấp, giống như người bình thường.

Nhưng theo lời nói của hắn, thời không vô biên đã nổi lên sóng gió ngập trời.

Một lời có thể khiến thiên hạ và đại đạo vô biên hưởng ứng!

Chỉ một thoáng, giữa Phong Vân và Tiên Đế bạch y nổi lên hỗn độn phong bạo che khuất bầu trời, quét ngang chư thiên và thập phương!

Mà trong hỗn độn phong bạo, Phong Vân lại lần nữa ngẩng đầu, vẫn đấm ra một quyền!

Vô cùng đơn giản, là đại đạo đơn giản nhất!

Tu vi đạt đến cảnh giới như Phong Vân, vô cùng vô tận thần thông đã sớm quy nhất, tất cả phương pháp chiến đấu đều dung nạp vào một quyền một chưởng này, đao kiếm cũng thế.

Quyền ra giống diệt thế, giống khai thiên, hủy diệt vô cùng vô tận tồn tại, cũng biến đổi sinh cơ của thiên địa.

Một quyền đánh ra!

Giống như dung nạp tất cả thời không, tứ cực bát hoang, tất cả các loại.

Cho dù là Tu Chân tộc, hay là người tu hành, thậm chí là đám đội trưởng Thời Không Thần Điện xa xôi bên ngoài, thời khắc này đều cảm nhận được một quyền bá đạo cường hoành này!

Thật ra đây không phải quyền pháp, mà chỉ là một quyền dung nhập tất cả các lực lượng của bản thân Phong Vân, không khác gì đao, kiếm hay quyền pháp cả.

Nhìn Phong Vân hòa nhã, nhưng ra tay lại phách tuyệt vô song, giống như Thần Vương, Thiên Đế hàng thế.

Nắm ngón tay thon dài hoàn mỹ của Tiên Đế bạch y run rẩy, sau lưng hiện ra pháp tướng to lớn đủ để gánh vác chư thiên vạn giới, không khác gì hắn ta, mù mịt cuồn cuộn.

Oanh!

Quang mang Tiên Đế pháp tướng lưu chuyển, hai mắt bắn ra một đạo thần quang sáng chói tất cả vĩ độ, không gian thời gian.

Quang huy phủ lên tỉ vạn thiên khung, tất cả sắc thái trên thế gian đều không bằng một phần ngàn vạn của nó.

Trong lúc mơ hồ, có thề nhìn thấy thiên phú vũ trụ vô cùng vô tận chậm rãi hiển hiện.

Tiên Đế chi quang!

Giống như ánh sáng khai thai tích địa, quang hóa ngũ hành, ngũ hành hóa ngũ phương, ngũ phương hóa muôn nơi...

Giờ khắc này, Tiên Đế pháp tướng nở rộ đến cực điểm.

Hoành kích một quyền kia của Phong Vân, muốn đánh rơi vô thượng chi pháp đầy trời!

Ầm ầm!

Tất cả tiêu tán, tất cả đều không còn.

Bích chướng thế giới tồn tại từ thời tuyên cổ ầm ầm vỡ vụ, phương thứ nguyên thế giới này không thể thừa nhận đại chiến chi uy của Phong Vân và Tiên Đế bạch y, mở ra cơ chế tự bảo vệ mình, cưỡng ép đuổi Phong Vân và Tiên Đế bạch y ra ngoài.

Oanh oanh!

Trên nhánh sông Thời Không Mẫu Hà.

Phong Vân ngạo nghễ đứng đó, sắc mặt lạnh nhạt nhìn Tiên Đế bạch y đứng ở chỗ khác trên nhánh sông, mở miệng nói: “Thứ nguyên thế giới đã bài xích ngươi ra ngoài, người muốn giáng lâm, đã vô dụng rồi, ngươi đã bỏ lỡ cơ hội thôn phệ bản nguyên thế giới!”

Nhưng sắc mặt Tiên Đế bạch y vẫn không thay đổi, hắn ta đạm mạc nói: “Không cần, thôn phệ bản nguyên thế giới chỉ là một trong những phương pháp mà thôi, bây giờ, ta đã có lựa chọn tốt hơn.”

“Đó chính là, nuốt ngươi!”

Bây giờ, cảnh giới của Phong Vân đã là bán Siêu Thoát, đối với Tiên Đế bạch y mà nói, còn hấp dẫn hơn thôn phệ bản nguyên thế giới nhiều!

Thậm chí, chỉ cần nuốt đại đạo của Phong Vân, hắn ta đã có thể Siêu Thoát, so với thôn phệ bản nguyên thế giới còn nhanh hơn!

“Ngươi có thể thử xem.” Phong Vân lạnh lùng nói.

Một giây sau, hai người bắt đầu khai chiến trên nhánh sông thời không này.

Giờ khắc này, thời không đều bị hai người va chạm đến chiếu sáng!

Oanh! Oanh! Oanh!

Cả quá khứ và tương lai trong thời không đều bị ảnh hưởng, quần tinh vẫn lạc, nhánh sông trường hà có lịch sử từ vạn cổ sôi trào.

Giống như có thể thấy được, khắp nơi trong thời không, đều đang long trời lở đất, quần tinh rơi xuống!

Quá khứ, hiện tại, tương lai.

Khắp nơi trong thời không, hằng hà sa số cường giả đều chấn kinh!

Bình Luận (0)
Comment