Chương 340: Lấy hình chiếu của gần ngàn Vương cấp!
Phong Vân đi vào điểm tập trung của cứ địa Thiên Khải, nhìn thấy rất nhiều vị Vương cấp, sơ qua cũng có chừng hai ba mươi người. Đây đều là nội tình của cứ địa Thiên Khải, vậy mà lần này lại kinh động toàn bộ.
Hắn còn nhìn thấy ba bóng người đứng phía trước nhất. Một vị nhìn thấy nhìn rất từ ái, một vị trung niên sắc mặt lãnh khốc, cùng một vị thiếu phụ xinh đẹp.
Từ trên thân ba người đó, hắn cảm ứng được chấn động của lĩnh vực.
Không hề nghi ngờ, ba người này là tồn tại cấp Phong Đế Phong Hoàng của cứ địa Thiên Khải, theo thứ tự là Khuê Mộc Đế, Hư Hoàng, cùng Yên Thủy Đế.
Phong Vân quét mắt qua, trong nháy mắt đã lấy được hình chiếu của bọn họ.
【 Hình chiếu người 】: Vạn Chính Thanh (Khuê Mộc Đế)
【 Tuổi tác 】:78 tuổi.
【 Cảnh giới 】: Vương cấp đại viên mãn
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Cửu giai《 Mộc Chi Biến 》, võ kỹ Cửu giai《 Siêu • Sâm La Vạn Tượng 》, võ kỹ Cửu giai《 Vạn Vật Mộc Hóa 》, Mộc Hệ công pháp Cửu giai《 Khuê Mộc Tâm Pháp 》, Mộc Hệ thiên phú cấp thự quang, Mộc chi lĩnh vực (tam trọng). . .
【 Hình chiếu người 】: Hư Thương (Hư Hoàng)
【 Tuổi tác 】:77 tuổi
【 Cảnh giới 】: Vương cấp đại viên mãn
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Cửu giai《 Bàn Phủ Cửu Thức 》, võ kỹ Cửu giai《 Vân Phong Hóa Long Bộ 》, Phong Hệ công pháp Cửu giai《 Phong Linh Huyền Thiên 》, Phong Hệ thiên phú cấp thự quang, Phủ Đạo thiên phú cấp thự quang, Phong chi lĩnh vực (tầng thứ nhất đại viên mãn), Phủ chi lĩnh vực (tầng thứ nhất đại viên mãn). . .
【 Hình chiếu người 】: Yên Uyển Bạch (Yên Thủy Đế)
【 Tuổi tác 】:66 tuổi
【 Cảnh giới 】: Vương cấp đại viên mãn
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Cửu giai《 Thủy Khảm Thuật 》, võ kỹ Cửu giai《 Thủy Long Ngâm 》, võ kỹ Cửu giai 《 Thủy Thuẫn 》, Thủy Hệ công pháp Cửu giai《 Thủy Linh Bí Điển 》, Thủy Hệ thiên phú cấp thự quang, Thủy chi lĩnh vực (tầng thứ nhất đại viên mãn). . .
Từ bảng thuộc tính, trong ba vị Phong Đế Phong Hoàng của cứ địa Thiên Khải, Khuê Mộc Đế mạnh nhất, Hư Hoàng xếp thứ hai, Yên Thủy Đế yếu nhất.
Nhưng đối với Phong Vân mà nói, đều là hình chiếu tốt, bởi vì dù là Thủy chi lĩnh vực hay là Phong chi lĩnh vực, Mộc chi lĩnh vực với hắn mà nó đều cực kỳ cần thiết.
Dường như phát giác ra ánh mắt của Phong Vân, Khuê Mộc Đế, Hư Hoàng cùng Yên Thủy Đế ba người đều nhìn qua, gật gật đầu với Phong Vân. Cho dù là Hư Hoàng nổi danh lãnh khốc lúc này cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Đối với vị đệ nhất thiên tài này, bọn họ tự nhiên là vô cùng hài lòng. Trước kia cứ địa Thiên Khải chỉ xếp vào hạng trung hạ đẳng. Ba người bọn hắn cũng chỉ thuộc dạng thực lực tầm trung trong số đông đảo tồn tại Phong Đế Phong Hoàng.
Bây giờ xuất hiện một vị Phong Vân, như nắng gắt giữa trời trưa, che đậy tất cả thiên tài của mọi cứ địa siêu hạng, đã khiến ba người bọn họ rất vẻ vang, cũng nở mày mở mặt.
Bây giờ trong số các tồn tại cấp Phong Đế Phong Hoàng, chín thành chín người đều đang hâm mộ bọn họ, có thể có được một vị tuyệt thế yêu nghiệt như vậy, tương lai chỉ cần không chết đi, nhất định có thể trở thành người đứng đầu cứ địa!
Lôi Đế tuy mạnh, nhưng hắn thời còn bằng tuổi này của Phong Vân cũng không biến thái đến như vậy.
Bên cạnh, Thần Thương Vương vừa định bẩm báo chuyện phát sinh trước đó với ba vị Phong Đế Phong Hoàng, nhưng hắn vừa mới chuẩn bị mở miệng, bỗng nhiên Lôi Đế đứng ở phía trung tâm lại mở lời nói chuyện.
"Các vị, người cũng đã đến khá đông đủ rồi, chúng ta cùng nhau phát lực, mở ra di tích siêu lớn này thôi."
Đệ nhất cường giả là hắn đã mở miệng, đông đảo Vương cấp ở đây lập tức cùng nhau đứng dậy, trên thân đều tràn ra năng lượng hùng hậu.
Đi tới đây, cả thảy có tám chín trăm vị Vương cấp. Trong đó Phong Đế Phong Hoàng cấp có một trăm vị, chiếm một phần tám, nhưng không thể nghi ngờ, bọn họ mới là lực lượng chủ lực mạnh nhất.
"Ầm ầm ———! !"
Tám chín trăm vị Vương cấp cùng nhau đánh ra năng lượng công kích tới phía trước, chỉ thấy không gian lóe ra bảy màu sáng rực phía dưới bất ngờ chấn động run rẩy, không thể chịu đựng luồng lực lượng kinh khủng này, bị phá vỡ ra thành một cái lỗ hổng dài đến mười mấy mét, vắt ngang ở đó, kết nối tới một nơi còn chưa biết tên.
"Mở rồi!"
"Đi nào!"
Nhìn thấy không gian bảy màu được thành công mở ra, lập tức những vị Vương cấp kia cũng không nhịn được, tự mình mang theo hậu đại hoặc đệ tử cùng nhau xông vào trong lỗ hổng đó.
"Chúng ta cũng đi thôi."
Các vị Vương cấp cứ địa Thiên Khải cũng đều tự mình khởi hành.
Nhưng bọn họ lại không phát hiện, Phong Vân sớm đã đến nơi cách lỗ hổng ngoài ngàn mét, nhưng lại cứ đứng như vậy ở nơi đó, ánh mắt đảo qua hết vị Vương cấp này đến vị Vương cấp khác đi vào, không có dự định vào trong.
Tâm tư của tất cả mọi người đều rơi vào di tích siêu lớn, tự nhiên không ai chú ý tới Phong Vân. Đương nhiên, trừ Thôi Vân Dương.
Tên này vừa không có chuyện làm liền chú ý tới động tĩnh của Phong Vân. Lúc này hắn thấy Phong Vân bình tĩnh đứng ở nơi đó, dáng vẻ nhàn nhã thong dong, trong lòng hắn vô cùng tò mo.
"Phong Vân đang làm gì vậy?"
Nhưng ý nghĩ này vừa mới hiện lên trong đầu hắn, hắn đã bị Lôi Đế kéo vào trong không gian bảy màu, biến mất không thấy đâu.
Phong Vân đặc biệt chạy tới nơi cách cửa vào một ngàn mét, tự nhiên không phải là ăn no hết chuyện làm.
Hắn muốn chuyên tâm lấy hình chiếu.
Thật vất vả mới gặp được một cái di tích siêu lớn, trừ những người đang làm nhiệm vụ hoặc bế quan, gần như tất cả Vương cấp của các cứ địa đều đến.
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, bỏ lỡ lần này, lần tụ tập nhiều Vương cấp như vậy tiếp theo có trời mới biết là lúc nào.
Cho nên, Phong Vân mới nhân cơ hội này nhanh chóng lao tới đây, chuyên môn lấy hình chiếu của các Vương cấp tiến vào không gian bảy màu, một người đều không bỏ qua!
Trong quá trình này, tấm gương trong đầu hắn không ngừng vang lên âm thanh nhắc nhở hình chiếu ngưng tụ thành công.
Lần lượt vô số hình chiếu chất lượng tốt vào tay, quả thực là ngày thu hoạch siêu cấp lớn.
Đối với Phong Vân mà nói, di tích siêu lớn cũng không tính là cái gì. Mấy trăm vị Vương cấp này mới là mục đích cuối cùng mà hắn tới đây.
Nên biết, lúc trước hắn muốn lấy được hình chiếu của Hồn Đế, đã phải chạy tới chạy lui, lãng phí rất nhiều thời gian. Nhưng bây giờ, đừng nói một vị Hồn Đế, ngay cả hình chiếu của Lôi Đế đều đã là vật trong bàn tay hắn rồi.
Ngắn ngủi vài phút, trong không gian tấm gương của Phong Vân đã có thêm tám chín trăm hình chiếu chất lượng tốt.
Mẹ ôi, rõ ràng là sảng khoái điên người mà!
Hình chiếu quá nhiều, hắn nhất thời còn không có thời gian xem xét kỹ.
Mà lúc này, lỗ hổng hẹp dài kia đã có xu thế đóng lại, đông đảo Vương cấp cũng đều đã đi vào. Phong Vân thấy thế cũng không trì hoãn thêm nữa, nhẹ nhàng lách người, biến mất ở bên trong.
Không gian chuyển đổi, tràng cảnh cũng thế.
Khi Phong Vân lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn tới đâu cũng đều là một không gian mênh mông, liên miên không nhìn thấy tận cùng.
Trong không khí lại không hề tràn ngập hào quang bảy màu, mà là một dòng khí màu xám, bao trùm thương khung, tạo nên cả một vùng mờ mịt mênh mang.
Phong Vân phát hiện, dòng khí màu xám này quấy nhiễu cảm giác của hắn. Trước kia tinh thần lực của hắn có thể thăm dò trong phạm vi mười vạn mét, thị lực thậm chí có thể thấy rõ ràng mọi thứ trong phạm vi ngàn mét.
Nhưng bây giờ, phạm vi cảm ứng của tinh thần lực lại không đến ngàn mét, con mắt cũng chỉ có thể nhìn thấy đồ vật trong vòng năm mét xung quanh.
"Một nơi quỷ dị. . ."
Phong Vân tự nói thầm trong lòng.