Chương 379: Cứ luyện như vậy rồi mạnh lên thôi!
"Rốt cục cũng đột phá vào đúng ngày cuối cùng."
Giữa không trung, Phong Vân khẽ mở mắt ra, cảm nhận dòng linh hồn lực mênh mông trong thức hải lúc này, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm.
Bận bịu một tháng, cuối cùng hắn cũng có thể đuổi kịp.
Cũng may có linh thú lĩnh vực tầng mười đại viên mãn cuối cùng kia xuất hiện, bằng không, hắn thật sự không có cách nào hoàn thành.
Giờ này khắc này, có thể rõ ràng trông thấy, thức hải của hắn đã rộng hơn trước đó gấp đôi, hồn lực bên trong bành trướng, cuồn cuộn như thủy triều, so với lúc trước càng mãnh liệt.
Linh Hồn thiên phú tăng lên, không chỉ chứng tỏ hạn mức cao nhất của linh hồn lực của hắn được đề cao, công kích linh hồn lực tăng cường, mà cũng có nghĩa Phong Vân có đủ tư cách tu hành Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ tầng thứ tám.
"Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ tầng thứ tám sẽ giúp ta đánh vỡ cực hạn nhân thể lần thứ năm. Ngoài ra, quan trọng nhất chính là Thể Chất thiên phú của ta sẽ thăng cấp đến cấp nhật diệu!"
Thể Chất thiên phú cấp nhật diệu, đoán chừng tìm khắp toàn bộ địa cầu, sợ là cũng không tìm ra một người.
Chí ít, trong tổng bộ công hội võ giả này Phong Vân chưa từng nghe nói qua võ giả luyện thể nào đặc biệt lợi hại. Người mạnh nhất ở đây cũng vẻn vẹn dừng tại cấp nguyệt huy.
Mà tổng bộ công hội võ giả hội tụ gần như chín thành cường giả trên địa cầu ngoại trừ Thần tộc. Nơi đây còn không có, còn trông cậy vào nơi khác sẽ có được sao!
Đương nhiên, trong tương lai thì không nhất định. Nhưng đó lại là câu chuyện của một thời đại khác.
Ít nhất, ở thời đại này, chỉ có duy nhất một mình Phong Vân một người mà thôi.
Sau đó.
Phong Vân thu lại hào quang linh hồn đang phóng ra ngoài, từ trên cao bước xuống một bước, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt mấy người Khuê Mộc Đế.
Nhìn bọn họ vẫn ngây ngốc kinh ngạc, hắn nhẹ nhàng phất tay, rót vào một sợi linh hồn chi lực, đánh thức bọn họ.
Chúng vương giả vừa lấy lại tinh thần, lập tức kinh ngạc nhìn Phong Vân.
"Phong, Phong Vân, ngươi, ngươi từ khi nào đã trở nên mạnh đến vậy!"
Lạnh lùng như Hư Hoàng, trên mặt lúc này cũng đều tràn đầy hoảng sợ.
"Chắc trong khoảng mấy tháng này đấy mà, cứ luyện luyện một chút liền mạnh lên thôi." Phong Vân tự nhiên không thể bại lộ chuyện liên quan tới không gian tấm gương, thuận miệng nói một câu.
Cái này. . .
Chúng vương giả hai mặt nhìn nhau, trong mắt toàn là mờ mịt. Thời gian mấy tháng, liền từ lĩnh vực tầng thứ tư lập tức đạt tới sức chiến đấu cường hãn như bây giờ.
Mẹ nó, cắn thuốc cũng không mạnh được như vậy đâu!
Mọi người đều biết, càng đến lĩnh vực hậu kỳ, việc tăng lên lại càng thêm khó khăn.
Không thấy ngay cả Lôi Đế cũng bị vây ở tầng thứ bảy lĩnh vực nhiều năm rồi đấy sao!
Nếu không phải có được không gian thần bí giúp tăng cường Linh Hồn thiên phú, khiến lực lĩnh ngộ của Lôi Đế cũng được tăng theo, hắn cũng không thể nào nhanh đạt tới lĩnh vực tầng thứ bảy đại viên mãn như vậy được.
Nhưng bây giờ, định luật này đặt trên người Phong Vân giống như đã hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Chỉ dùng thời gian mấy tháng đã đi đến cấp bậc này, mẹ nó, tiết tấu bình quân một tháng đột phá một tầng đấy à!
Đến cùng phải là quái vật gì mới có thể có tiến độ tu hành kinh khủng như vậy hả!
Nghĩ tới đây, ánh mắt Khuê Mộc Đế nhìn về phía Phong Vân liền trở nên kỳ quái.
Phảng phất như không phải đang nhìn một người, mà là một quái vật tiền sử đội lốt người!
Phong Vân bị nhìn đến cạn lời. Bởi vậy mới nói, hắn thèm vào giải thích!
Có đôi khi tiến bộ quá nhanh, cũng là một phiền toái.
Về sau, mấy người Khuê Mộc Đế cũng tiếp tục đi săn giết linh thú.
Mặc dù chỉ còn lại một ngày thời gian, nhưng bọn hắn cũng không muốn để lãng phí, vẫn tiếp tục tìm kiếm khắp nơi.
Mà Phong Vân cũng tiện tay trợ giúp bọn họ một chút, giúp bọn họ định vị vị trí linh thú. Với tinh thần lực của hắn bây giờ, so với trước đó đã mạnh hơn mấy lần, thuận tiện hơn rất nhiều.
Cứ phối hợp như vậy, sau một ngày thời gian, thật đúng là đã giúp mấy người Khuê Mộc Đế bọn họ thu hoạch không ít.
Ong —! !
Cứ như vậy, một ngày sau.
Bỗng chốc, một trận chấn động kỳ dị bao phủ Phong Vân cùng mấy người Khuê Mộc Đế.
Một giây sau, tất cả bọn họ đều bị truyền tống ra ngoài.
Vạn dặm bên ngoài cứ địa Càn Khôn, bên cạnh không gian thần bí.
Lôi Đế đứng tại nơi xa yên lặng mà nhìn. Hắn đoán ra hôm nay là ngày kỳ hạn một tháng kết thúc, cho nên sớm tới nhìn xem.
Dù rằng đã qua một tháng, nhưng hắn vẫn không cách nào quên được hết thảy những gì đã nhìn thấy, nghe thấy trong tổng bộ công hội võ giả.
Một thiếu niên mới 16 tuổi xuất từ cứ địa nhân loại, vậy mà đã đạt tới lĩnh vực tầng mười. Loại chuyện này với hắn mà nói chẳng khác nào trò đùa.
Cho nên hắn muốn đích thân tới tận nơi nghiệm chứng, bằng không, hắn thực sự khó mà tin được.
Lúc này, không gian bảy màu thần bí có chút dập dờn.
Lôi Đế khẽ lên tinh thần. Ra rồi!
Ong! !
Một cơn chấn động đột nhiên hiện ra, lập tức giữa không trung lộ ra một đoàn người.
Lôi Đế vừa nhìn qua liền nhìn thấy Phong Vân đang đứng trong đám người. Hắn nhìn chằm chằm Phong Vân, mang theo cả linh hồn lực, muốn triệt để nhìn thấu đối phương.
Hả?
Ánh mắt không che giấu chút nào như vậy, Phong Vân tự nhiên có thể nhanh chóng phát giác. Hắn hơi nghiêng đầu nhìn qua.
"Oanh! !"
Sau một khắc, Lôi Đế liền cảm nhận được có một luồng linh hồn lực không cách nào tưởng tượng bất ngờ tràn tới như núi lửa phun trào. Quy mô của nó quá mức hùng hậu mênh mông.
Linh hồn lực của hắn đối mặt với luồng linh hồn lực giống hệt như một giọt nước gặp phải cả một vùng biển lớn, đừng nói chống cự, mà ngay cả tư cách tới gần cũng không có, trong nháy mắt đã bị ép đến tán loạn.
Linh hồn lực bị đánh tan, đại não Lôi Đế trực tiếp choáng váng, tựa như vừa bị người khác cầm búa đánh vào đầu. Cảm giác hôn mê trong nháy mắt đã bao trùm lấy hắn.
Một hồi lâu sau, hắn mới hồi phục lại tinh thần.
Lập tức, hắn vô cùng hoảng sợ nhìn về phía Phong Vân ở nơi xa.
"Cái này, đây là linh hồn lực của hắn ư!"
Lôi Đế tựa như gặp quỷ mà nhìn Phong Vân, so sánh với cỗ linh hồn lực vừa rồi kia, linh hồn lực của hắn chỉ như kiến với voi, chỉ có ngưỡng vọng, không thể so sánh nổi.
Hắn dám khẳng định, linh hồn lực khổng lồ như vậy cho dù là trên người cường giả chuyên tu luyện linh hồn trong tổng bộ công hội võ giả hắn cũng chưa từng gặp!
"Đây chính là nguyên do khiến ngươi mạnh như vậy sao?"
Lôi Đế lẩm bẩm nói.
Hắn vốn dự định muốn cùng Phong Vân tỷ thí một trận, muốn tự mình mở mang kiến thức về chiến lực của đối phương, có phải thật sự cường đại như trong truyền thuyết hay không.
Nhưng bây giờ, ý định này của hắn đã triệt để tan vỡ.
Không đề cập tới cái khác, chỉ riêng chênh lệch về linh hồn lực này, hắn khi đối mặt với Phong Vân cũng đã không hề có sức hoàn thủ.
Võ giả am hiểu công kích linh hồn là tuyệt đối đáng sợ, đoán chừng chỉ cần tùy ý đánh ra một kích, hắn đã không sống nổi.
"Phong Vân, người mạnh nhất trong lịch sử cứ địa nhân loại!"
Lôi Đế thầm cảm khái. Một nhân vật như vậy, sợ là ngàn năm cũng khó gặp!
Hắn không khỏi nhớ tới tên đồ đệ bảo bối của mình kia vẫn luôn một mực coi Phong Vân là kẻ địch giả tưởng. Hắn thở dài trong lòng: “Đồ đệ của ta à, ngươi có biết hay không, đừng nói là ngươi, hiện tại ngay cả ta đều không phải đối thủ của Phong Vân này đấy!”