Chương 389: Tiêu Đề Nương đã chết!
Phong Vân trở lại cứ địa Thiên Khải không bao lâu, Khuê Mộc Đế, Hư Hoàng cùng Yên Thủy Đế, ba vị Phong Đế Phong Hoàng đã tìm đến.
Bọn họ vừa thấy mặt hắn đã vội hỏi: "Phong Vân, hơn một tháng trước, tên Vương giả hắc ám đến cứ địa Thiên Khải chúng ta kia, là do ngươi giải quyết sao?"
"Ừ." Phong Vân khẽ gật đầu một cái. Việc này cũng không cần phải giấu diếm.
Dù sao lúc ở trong không gian bảy màu thần bí kia, mấy người Khuê Mộc Đế cũng đã chứng kiến chiến lực của hắn.
Mặc dù trong lòng mấy người Khuê Mộc Đế sớm đã có suy đoán này nhưng nghe thấy Phong Vân chính miệng thừa nhận, bọn hắn vẫn cảm thấy chấn động không nhỏ.
Nhìn dáng vẻ choáng váng của bọn họ, Phong Vân cười thầm trong lòng. Nếu để cho các ngươi biết ta còn xử lí cả hai tên Thánh cấp thủ lĩnh của tổ chức Hắc Ám nữa, đoán chừng các ngươi cũng bị dọa chết.
Có điều việc này quá mức kinh thế hãi tục, hơn nữa cũng chưa bị Hắc Ám Thần tộc để mắt tới, vẫn nên giữ bí mật thì hơn.
Tối thiểu trước mắt mà nói, trời biết, đất biết, chính hắn biết là được rồi, không cần thiết để cho quá nhiều người khác biết.
Đợi đến khi hắn trưởng thành tới mức không cần sợ hãi Hắc Ám Thần tộc nữa, lúc đó, tự nhiên sẽ không cần phải kiêng kỵ.
Phong Vân tin tưởng, ngày đó sẽ không còn xa.
Sau đó, mấy người Lý Mộc Đế hàn huyên cùng Phong Vân một lát liền rời đi.
Không biết tại sao, bọn họ cảm giác mỗi lần ở bên cạnh Phong Vân, luôn cảm thấy có cảm giác bị kiềm chế không tên, phảng phất như mỗi một lần hô hấp đều cực kỳ gian nan vậy.
Loại cảm giác này khiến ba người Khuê Mộc Đế rất khó chịu, cho nên không dám ở lâu bên cạnh Phong Vân, vội vàng cáo từ rời đi.
Bọn họ nào biết, Không Gian thiên phú của Phong Vân đã thăng hoa một lần, khiến mức độ phù hợp giữa thân thể hắn và không gian xung quanh cũng được tăng lên rất nhiều, mỗi giây mỗi phút đều kết nối với không gian, tự nhiên hình thành nên một loại cảm giác áp bách trong không gian.
Đương nhiên, cái này có một phần là do Phong Vân vừa mới đột phá, còn chưa hoàn toàn nắm giữ.
Chờ thêm một đoạn thời gian nữa, hắn triệt để quen thuộc với loại biến hóa này, tự nhiên sẽ biến trở về trạng thái bình thường.
. . .
Trong phòng.
Phong Vân xem kỹ tình huống của bản thân, nội tâm tự nhủ:
"Không Gian thiên phú và Linh Hồn thiên phú trong thời gian ngắn không thể tăng lên nữa. Nếu muốn tăng cường sức chiến đấu, chỉ có thể bắt tay vào từ phương diện khác.”
Phương diện Kim hệ tự nhiên không cần quá lo lắng. Hắn lấy hình chiếu của hơn 20000 tộc nhân Kim Thần tộc, chồng kiểu gì cũng có thể leo lên lĩnh vực tầng mười, thậm chí lượng biến gây nên chất biến, sinh ra cả ngụy Kim chi pháp tắc cũng không chừng.
Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
Dù sao tỷ lên rơi đồ này, dù có nhiều đến 99%, nhưng một khi vận rủi quấn thân, cũng có thể bắt ngươi đánh đến mức hoài nghi cả cuộc đời.
Phong Vân không có khả năng lúc nào cũng đều là thần may mắn, tự nhiên cần thời gian để tích lũy.
"Nên cân nhắc thuộc tính thiên phú của các Thần tộc khác. . .”
Ánh mắt của hắn vô cùng thâm thúy, ngóng nhìn tới đỉnh cao cực xa.
Ban đầu lúc ở tổng bộ công hội võ giả, trừ cường giả nhân loại, ở trong đó cũng có thành viên của chín Thần tộc. Hắn đặc biệt chọn lấy một vài người có thực lực mạnh mẽ, lưu lại linh hồn ấn ký trên người bọn hắn.
Không nói ai khác, liền giống như mấy người Kim Hoa Nguyệt lúc trước.
"Từ những gì mà các linh hồn ấn ký trước mắt cảm ứng được, đã biết rõ vị trí của ba Thần tộc."
Phong Vân thầm nói.
Ba Thần tộc này theo thứ tự là Băng Thần tộc, Phong Thần tộc cùng Lôi Thần tộc.
Mà ba Thần tộc này, cũng đứng hàng đầu trong số chín Thần tộc.
Thông qua những thông tin tìm hiểu trong khoảng thời gian này, Phong Vân cũng biết, thực lực của chín Thần tộc cũng không ngang hàng. Kim Thần tộc, Băng Thần tộc, Lôi Thần tộc, Phong Thần tộc, Hỏa Thần tộc năm Thần tộc này mạnh hơn các tộc khác nhiều.
Còn lại Quang Minh Thần tộc, Mộc Thần tộc, Thủy Thần tộc và Thổ Thần tộc thì yếu hơn một bậc.
Trong đó, Quang Minh Thần tộc là thực lực tổng thể yếu, bởi vì số lượng tộc nhân của bọn hắn so với các Thần tộc khác thì ít hơn nhiều, chỉ có mấy ngàn người, nhưng thực lực cá nhân lại rất mạnh.
Dù sao Quang Minh thuộc tính cũng thuộc vào các thiên phú cực hi hữu. Cho dù là tộc nhân của Quang Minh Thần tộc, cũng không phải mỗi một người đều có được Quang Minh Hệ thiên phú.
Mà ba Thần tộc còn lại, thì thuần túy là do bọn họ không phải loại hình am hiểu chiến đấu, hoặc là nói, trong phương diện chiến đấu này, bọn họ không có sở trường bằng năm Thần tộc kia.
"Năm sau lại đi vậy. Hiện tại nên trở về đón tết trước."
Phong Vân đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn cứ địa Thiên Khải bên ngoài đã trở nên vô cùng nhộn nhịp, thấp giọng lẩm bẩm.
Hắn đã hơn mấy tháng không trở về thăm viện trưởng và Tiểu Lan tỷ các nàng, trong lòng vô cùng nhung nhớ.
"Cũng không biết Tiểu Lan tỷ đang làm gì, ta gửi đi mấy tin nhắn mà tỷ ấy đều không trả lời ta. . ."
Phong Vân lắc đầu. Nếu không phải hắn vẫn cảm ứng được linh hồn ấn ký lúc trước khắc lên người Phong Tiểu Lan vẫn còn ổn, hắn đã nhanh chân trở về tìm Phong Tiểu Lan rồi.
Mặc dù hắn cổ vũ Phong Tiểu Lan tự mình trưởng thành, nhưng cũng không có nghĩa hắn sẽ nhìn nàng gặp nguy hiểm mà mặc kệ.
"Thôi đi, trở về nhìn sẽ biết thôi."
Phong Vân lập tức rời khỏi phòng, ngồi truyền tống trận tiến về cứ địa Tinh Diệu. Ánh bạc lóe lên, đưa hắn rời đi.
Kim Thần tộc.
Bên trong thần điện vàng óng rộng lớn huy hoàng, một bóng người cao lớn uy nghiêm ngồi ngay ngắn trên cao, hai mắt tựa như ẩn chứa cả một thế giới Kim loại, có vô tận kim mang đang lưu chuyển.
Lúc này, hắn nhẹ nhàng mở miệng nói: "Nghe nói hai vị thủ lĩnh Bán Thánh cấp của tổ chức Hắc Ám đã chết, đến nay không biết là ai ra tay."
Một lão nhân thuộc cao tầng cung kính nói: "Đúng vậy thưa tộc trưởng. Hắc Ám Thần tộc còn vì thế mà đặc biệt phái Hắc Ám Thần vệ đi điều tra, kết quả lại không điều tra ra được bất cứ điều gì, nhưng có điều có vẻ là do một vị Thánh cấp ra tay."
"Ai? Không biết là vị Thánh cấp nào?"
"Cái này, chúng ta cũng không biết. Vị Thánh cấp đã ra tay đó ẩn giấu quá tốt, căn bản không hề lưu lại bất cứ dấu vết gì." Lão nhân kia lắc đầu nói.
"Bất kể là ai, chỉ cần ra tay với Hắc Ám Thần tộc, thì chính là bằng hữu của chúng ta."
Tộc trưởng Kim Thần tộc nói.
Lúc này, hắn giống như vừa chợt nhớ ra cái gì, tiếp tục nói: "Nghe nói tổng bộ công hội võ giả mới xuất hiện một thiên tài tuyệt thế, 16 tuổi đã vượt đến Hư Thiên cảnh tầng thứ mười một?"
Lão nhân thủ lĩnh gật đầu đáp: "Vâng, người kia tên là Phong Vân, xuất thân là thiên tài của cứ địa Thiên Khải."
"Cứ địa Thiên Khải? Ta nhớ rồi, đó không phải là một trong số các cứ địa siêu hạng mà chúng ta quản lý sao."
"Vâng thưa tộc trưởng."
"Chậc, yêu nghiệt thiên tài nghịch thiên như thế lại bị Kim Thần tộc chúng ta bỏ lỡ, gia nhập tổng bộ công hội võ giả."
Trên mặt tộc trưởng Kim Thần tộc lộ ra vẻ cực kỳ đáng tiếc.
Thần tộc mặc dù bài ngoại, nhưng đối với tuyệt thế thiên tài lại cực kỳ hoan nghênh, thậm chí có thể liên hôn.
Bởi vì đời sau của thiên tài tuyệt thế, coi như không kế thừa huyết mạch Thần tộc, vậy cũng có tỷ lệ khá lớn cũng là một tên thiên tài siêu cấp.
Đương nhiên, cũng có người giống Phong Vân vậy, vừa không có thiên phú tu hành, lại vừa không có kế thừa huyết mạch, đều sẽ bị đưa ra ngoài, không thể kế thừa tên tuổi Thần tộc.
Tộc trưởng Kim Thần tộc thở dài vì đã bỏ lỡ yêu nghiệt nghịch thiên như Phong Vân vậy. Nếu như hắn biết Phong Vân kỳ thật còn có một nửa huyết thống là Kim Thần tộc, đoán chừng sẽ hối hận muốn chết.