Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 551 - Chương 551: Huyễn Thuật Đáng Sợ!

Chương 551: Huyễn thuật đáng sợ! Chương 551: Huyễn thuật đáng sợ!

Chương 551: Huyễn thuật đáng sợ!

“Hừ! Cho dù lợi hại hơn nữa cũng chỉ là thượng vị Thần mà thôi, ở chỗ này, cũng chỉ là đệ trong đệ!”

Người nói chuyện là một thanh niên thanh tú, tu vi là Thần Vương trung kỳ, trong những thiên tài cùng thế hệ mấy vạn kỷ nguyên trước, tư chất thuộc lại trung bình.

Năm đó tham gia tư cách chiến, đến vòng thứ nhất cũng không qua được, trực tiếp bị đào thải.

Bây giờ nhìn thấy Phong Vân là thượng vị Thần sơ kỳ đã đứng đầu tư cách chiến, trong lòng cảm thấy rất không công bằng.

Giọng nói này không hề che giấu chút nào, cho nên Phong Vân và tên Ba Kỳ dẫn đường cho hắn đều nghe thấy.

Bên ngoài Ba Kỳ không nói gì, nhưng trong lòng cũng nói thầm, lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Phong Vân , cũng rất nghi hoặc vì Phong Vân mới có tu vi thượng vị Thần sơ cấp.

Trong lịch sử, những người trong top ba tư cách chiến, tu vi cơ bản đều là thượng vị Thần đại viên mãn.

Ba Kỳ dẫn đường cho Phong Vân cũng chỉ làm theo lệnh phía trên mà thôi, những tin tức khác, hắn ta cũng không biết.

“Ha ha, một người ngu ngơ mà thôi, ta… A!”

Thanh niên thanh tú kia cười ha ha một tiếng, còn muốn nói gì đó, nhưng sau đó lại hét lên một tiếng, trực tiếp hôn mê.

“Cái gì?” Mấy người bạn của thanh niên thanh tú giật mình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Xem ra ngươi mới là đệ trong đệ.”

Một giọng nói nhàn nhạt truyền đến.

Mấy người bạn của thanh niên thanh tú theo giọng nói nhìn lại, đã thấy Phong Vân lẳng lặng đứng đó.

“Là ngươi ra tay?”

Mấy người bạn dường như đã hiểu ra cái gì đó, chất vấn Phong Vân.

“Đúng.”

Ánh mắt Phong Vân quét đến, bên trong tản ra u quang và thâm thúy, giống như chứa đựng thế giới mênh mông.

Sắc mặt mấy người bạn kia tái nhợt, lập tức trở nên hoảng hốt.

“Đi thôi.”

Lúc này, Phong Vân chuyển mắt, nói với Ba Kỳ bên cạnh.

Toàn thân Ba KỲ run lên, lập tức tỉnh táo lại, hắn ta cúi thấp đầu, không dám nhìn vào mắt Phong Vân, thấp giọng nói.

“Mời đi bên này, Phong Vân điện hạ.”

Đồng thời, trong lòng Ba Kỳ cũng rất kinh ngạc.

“Lực lượng gây ảo ảnh thật mạnh! Ngay cả mình cũng không phòng được! Tuyệt đối là thiên phú huyễn đạo trên thượng vị Thần!”

Trong lòng hắn ta không còn bất kỳ hoài nghi nào nữa, không biết chừng, chỉ là lực lượng gây ảo ảnh này, đã xứng đáng đạt được đệ nhất tư cách chiến rồi. Nhưng hắn ta làm sao biết, đây chỉ là một trong những thủ đoạn của Phong Vân mà thôi.

Sở dĩ Phong Vân ra tay, chính là chấn nhiếp một chút, để sau này thuận tiện tu hành, nếu không ai cũng đến tìm hắn gây hấn, thì hắn làm gì còn thời gian nữa.

Đợi sau khi Phong Vân rời đi, mấy người bạn của thanh niên thanh tú mới hồi phục tinh thần, sắc mặt mỗi người đều tràn ngập hoảng sợ.

“Lực lượng gây ảo ảnh thật khủng khiếp!”

“Ta đã nói rồi, có thể đứng đầu tư cách chiến, tuyệt đối không phải người bình thường.”

“Haiz, tên gia hỏa lão tứ này luôn thích khi dễ người mới, lần này đụng đúng thiết bản, không nhìn xem người đứng đầu tư cách chiến ưu tú như thế nào, làm sao hắn ta có thể so sánh được.”

Mấy người bạn này không dám lưu lại, dẫn theo người thanh niên thanh tú vẫn còn bất tỉnh rời nơi này đi trị liệu.

Dựa vào lực lượng của bọn họ, không cách nào thanh trừ được lực lượng gây ảo ảnh này, nếu ở trong cơ thể quá lâu, sẽ hình thành chướng ngại tâm lý hoặc bóng ma, ảnh hướng đến trạng thái tu hành và lĩnh hội.

Đây chính là chỗ đáng sợ của huyễn thuật sư, cũng là nhân vật mà mọi người không nguyện ý giao thủ nhất.

“Thật ra bảo vật chân chính của trong Nguyên Thủy không phải mấy đường pháp tắc lộ ra trên bầu trời bên ngoài kia, mặc dù nơi đó ảo diệu tinh thâm, nhưng lại quá khổng lồ phức tạp, đối với Thần Chủ cảnh thì không có gì, nhưng đối với cảnh giới bên dưới thì cực kỳ gian nan.”

Ba Kỳ đè xuống rung động trong lòng, một đường đều giới thiệu về thành Nguyên Thủy cho Phong Vân.

Có lẽ đã kiến thức thực lực đáng sợ của Phong Vân, cho nên thái độ của hắn ta trở nên rất cung kính.

“Bảo vật chân chính ở trong phủ thành chủ được Hắc Ám Chúa Tể tọa trấn, bên trong có một trăm linh tám pho tượng, đều là cảm ngộ của các Thần Chủ lịch đại lưu lại, kỹ càng thông thấu, đó là nơi thích hợp tu hành nhất.”

Một trăm linh tám pho tượng.

Trước khi đến Phong Vân đã từng tìm hiểu qua.

“Nghe nói nơi này có vật có thể tăng tốc độ lĩnh hội võ kỹ?” Phong Vân hỏi là chuyện trong lòng hắn quan tâm nhất.

“Đúng, đó là một bảo vật khác của thế giới Nguyên Thủy ta, Nguyên Thủy Bia, chỉ cần ngồi xếp bằng dưới Nguyên Thủy Bia, đã có thể tăng tốc độ lĩnh ngộ võ kỹ, cụ thể thế nào, lúc đó Phong Vân điện hạ thử một chút là biết.” Ba Kỳ đáp.

Phong Vân thầm ghi nhớ trong lòng.

Nửa giờ sau.

Ba Kỳ dẫn Phong Vân đi vào một tòa lầu vắng vẻ.

“Phong Vân điện hạ, nơi này chính là nơi ở trong mười năm này của ngươi, chỉ cần ngươi đặt tay lên cửa thì cửa sẽ mở ra, đồng thời nó chỉ nhận chuẩn khí cơ của một mình ngươi.”

“Đại khái là như vậy, nếu như còn chuyện gì không hiểu, có thể dùng máy truyền tin hỏi ta, ta đi trước, tạm biệt.”

Sau khi nói xong, Ba Kỳ liền nhanh chóng rời đi, dù sao thời gian của hắn ta cũng rất quý giá, nếu không phải phía trên mệnh lệnh, hắn ta sẽ không đến.

Mỗi võ giả vào thế giới Nguyên Thủy đều dùng điểm tích lũy đổi lấy thời gian.

Đương nhiên, ngoại trừ Hắc Ám Chúa Tể.

Sau đó Phong Vân đi vào lầu các, lưu lại khí ở của mình, thành công vào ở.

Kiến trúc bên trong rất xa hoa, cơ bản cái gì cũng có, có công trình tu hành, công trình giải trí, nhưng không thể lên mạng.

Dù sao nơi này cũng là thế giới Nguyên Thủy, ngay cả pháp tắc cũng chưa hoàn thiện tốt, đương nhiên không thể có mạng lưới vũ trụ được.

“Đi tìm Nguyên Thủy Bia.”

Phong Vân vừa vào đã lập tức ra ngoài, đi tìm Nguyên Thủy Bia.

Hắn chỉ ở đây mười năm, đương nhiên là phải giành giật từng giây.

“Mình nhớ Ba Kỳ nói, Nguyên Thủy Bia ở phủ thành chủ.”

Trong lòng Phong Vân vừa nghĩ, lập tức đi bộ vào trong thành.

Không lâu sau, trước mắt hắn đã xuất hiện một đại thành to lớn cao đến mấy nghìn thước, trang nghiêm thần thánh, từ xa có thể nhìn thấy mấy chữ lớn “Phủ Thành Chủ’.

Mấy chữ này giống như hấp dẫn tâm thần người, thậm chí cả linh hồn cũng bị hút vào, giống như trong đó có hắc ám vô biên, ẩn chứa một thế giới Hắc Ám.

Bản thân Phong Vân cũng có thiên phú thuộc tính hắc ám, nên sinh ra cộng minh.

Mấy năm nay, thiên phú mười hệ đều tăng lên, đương nhiên thiên phú hắc ám cũng ở trong đó, thậm chí cũng sắp đạt đến cấp Thần Vương.

“Lực lượng hắc ám như vậy, mình chưa từng thấy…”

Điều này đã vượt qua lý giải của Phong Vân, là cấp độ phía trên lực lượng dung hợp pháp tắc! Trong thành Nguyên Thủy, người có lực lượng hắc ám như vậy, chỉ có một người.

“Hắc Ám Chúa Tể.”

Trong lòng Phong Vân thầm nói một câu, lập tức cúi đầu xuống, không quan sát nữa, mà đi vào trong phủ.

Cùng lúc đó, trong một nơi cực sâu ở phủ thành chủ.

Bên trong một thế giới tối tăm, bỗng nhiên có một đôi mắt ẩn chứa thế giới hắc ám mở ra!

Bình Luận (0)
Comment