Chương 552: Hắc Ám Chúa Tể!
“Phong Vân.”
Xuyên thủng qua bóng tối trong hai mắt, là hình ảnh Phong Vân vừa bước chân vào phủ thành chủ.
“Nghe nói hắn có năm thuộc tính kim, hỏa, phong, lôi, băng, hiện tại còn có thể dẫn động lực lượng hắc ám trên cửa thành, nói rõ hắn cũng có thiên phú thuộc tính hắc ám, hơn nữa còn không thấp, thú vị, không phải năm thuộc tính, mà là sáu thuộc tính.”
Chỉ nhân của đôi mắt này, đương nhiên chính là Hắc Ám Chúa Tể danh chấn vũ trụ.
Làm Chúa Tể, đương nhiên ông ta không bị cản trở tin tức giống như các võ giả trong thế giới Nguyên Thủy, bên ngoài xảy ra chuyện gì, ông ta đều biết.
Phong Vân tiến vào Thần Vương Thể, mười mấy năm ngắn ngủi đã đạt đến thượng vị Thần, thậm chí có được năm thuộc tính, ông ta đều biết.
Nhưng hôm nay, Hắc Ám Chúa Tể phát hiện, không phải Phong Vân có năm thiên phú thuộc tính, mà là sáu, trừ kim, hỏa, phong, lôi, băng, hắn còn tinh thông thuộc tính hắc ám.
Quả thực khiến ông ta rất kinh ngạc.
Nhưng nếu Hắc Ám Chúa Tể biết Phong Vân không phải có sáu thuộc tính, mà là người có đủ mười thuộc tính, đoán rằng sẽ bị sợ đến hồn bay phách lạc!
Mười thiên phú thuộc tính, cho dù là Chúa Tể đều không cách nào tưởng tượng được, bởi vì chưa bao giờ xuất hiện.
Nếu như lại thêm thuộc tính thời gian và không gian, vậy chính là mười hai thuộc tính, quả thật vô cùng đáng sợ!
Trong phủ thành chủ,
Sau khi Phong Vân vào cửa, dựa theo chỉ thị, đi vào trong viện.
“Nguyên Thủy Bia ở nơi sâu nhất, đầu tiên phải đi qua một trăm linh tám pho tượng…”
Nghĩ đến đây, Phong Vân ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn thấy đông đảo pho tượng như ẩn như hiện bên trong.
Lúc đến gần, đúng là một trăm linh tám pho tượng.
Những pho tượng này đều là hình người, cao mấy trăm mét, mỗi một pho tượng đều sinh động như thật, thậm chí có thể nhìn thấy biểu hiện trên mặt chúng.
Phong Vân quét mặt nhìn pho tượng đầu tiên, giống như nhìn thấy thế giới băng tuyết vô tận, trên mặt đất có viết bốn chữ lớn Băng Tinh Thần Chủ.
“Pho tương lưu lại thuộc tính băng cấp Thần Chủ.”
Thiên phú thuộc tính băng trong cơ thể Phong Vân dao động.
Sau đó, hắn nhìn về phía pho tượng thứ hai, thứ ba, thứ tư…
Lần lượt có Đại Địa Thần Chủ, Sát Lục Thần Chủ, Quang Minh Thần Chủ, Hắc Ám Thần Chủ, Kiếm Đạo Thần Chủ, Đao Đạo Thần Chủ, Thương Đạo Thần Chủ, Quyền Đạo Thần Chủ…
Thậm chí còn có Thời Gian Thần Chủ và Không Gian Thần Chủ!
Một khi tâm thần rơi vào cảm thụ trên các pho tượng, thì những pho tượng này giống như sống lại.
Pho tượng Đại Địa Thần Chủ lóe lên ánh sáng, một bàn tay to lớn từ trên trời giáng xuống; Kiếm Đạo Thần Chủ vừa ra, thiên địa biến sắc, gió thổi mây phun; Đao Đạo Thần Chủ giống như chặt đứt tuế nguyệt, mở ra vũ trụ; Thiên Phong Thần Chủ thế công vô ảnh vô hình, đại biểu tốc độ nhanh cực hạn…
Bất tri bất giác, Phong Vân đã trầm mê vào đó.
Một lát sau, hắn đột nhiên bừng tỉnh.
“Không hổ là pho tượng của đám Thần Chủ, huyền diệu tinh thâm, áo nghĩa vô tận.”
Phong Vân hít sâu một cái, lập tức mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không nhìn những pho tượng này nữa mà vượt qua chúng, đi về chỗ sâu hơn.
Nếu hắn có càng nhiều thời gian, đương nhiên sẽ lĩnh hội những pho tượng này, nhưng hắn chỉ có mười năm, còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Nửa giờ sau, Phong Vân đi đến trước một cánh cửa bằng đồng to lớn, phía trên có nhiều vết tích pha tạp vào nhau, hiển nhiên đã tồn tại hơn tỷ năm rồi.
Trên đó viết hai chữ khổng lổ: Nguyên Thủy.
Đứng cảnh cửa đồng có một vị Độc Nhãn lão nhân, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, Phong Vân cũng không biết nơi này còn có người.
Rõ ràng, đây là cường giả siêu cấp.
“Tiểu gia hỏa mới thượng vị Thần này, xem ra ngươi chính là người đứng đầu tư cách chiến, Phong Vân .”
Độc Nhãn lão nhân mỉm cười nhìn Phong Vân : “Thật sự trẻ tuổi, nhìn thấy ngươi giống như nhìn thấy hi vọng của nhân tộc trong tương lai.”
“Ngươi muốn đi lĩnh hội Nguyên Thủy Bia đi, vận khí của ngươi không tệ, hiện tại nơi này không có ai lĩnh hội, vào đi.”
Nói xong, Độc Nhãn lão nhân nhẹ nhàng phất tay, theo tiếng động, cửa đồng phủ bụi mở ra, lộ ra sự yên tĩnh bên trong.
“Đa tạ.”
Phong Vân ôm quyền, bước chân khẽ động, lóe lên một cái, rất nhanh đã biến mất bên trong.
Đưa mắt nhìn Phong Vân rời đi, Độc Nhãn lão nhân khẽ nói.
“Quả nhiên giống Hắc Ám Chúa Tể đại nhân nói, thiên phú kinh người, chiến lực vô song…”
Ông ta rất tinh mắt, đương nhiên có thể cảm nhận được nhục thân cường hoành và khí huyết, thần lực cuồn cuộn trong cơ thể Phong Vân .
Những thứ này, cho dù là Thần Vương đại viên mãn cũng kém xa Phong Vân!
Không gian phía sau cửa lớn Thanh Đồng rất lớn, cũng vô cùng trống trải.
Phong Vân cẩn thận quan sát bên trong, giống như nhìn thấy khí lưu vô tận đang quấn quanh một bia đá to lớn.
“Đây chính là Nguyên Thủy Bia.”
Trên mặt hắn lộ ra vui mừng, rồi nhanh chóng đến gần.
Phát hiện đây là một bia màu đen đá cao vạn mét, rộng mấy nghìn thước, phía trên không có cái gì, bóng loáng một mảnh.
Nhưng lúc tâm thần Phong Vân xâm nhập vào, liền cảm nhận được bản thân võ kỹ tự vận chuyển, bắt đầu diễn luyện.
Điều này khiến ánh mắt Phong Vân sáng lên.
“Quả nhiên đến đây là đúng, ở chỗ này sáng tạo võ kỹ chính là làm ít công to!”
Lúc này, Phong Vân không có chút do dự, hai mắt nhắm lại, lực lượng linh hồn tuôn ra, xâm nhập vào Nguyên Thủy Bia trước mặt.
Lập tức, một lượng lớn võ kỹ của Phong Vân bắt đậu tự thôi diễn, hiển lộ ra ngoài.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài cửa thanh đồng, Độc Nhãn lão nhân đang lẳng lặng nhìn Phong Vân ngồi trước Nguyên Thủy Bia, bí mật quan sát.
Vốn tưởng rằng Phong Vân muốn đi lĩnh hội những pho tượng kia, không ngờ hắn lại đến Nguyên Thủy Bia này, muốn bù đắp phương diện võ kỹ không đủ của mình.
Ông ta nghĩ, tuổi Phong Vân còn nhỏ như vậy, tu hành đến bước này, phương diện võ kỹ chính là nhược điểm.
Bây giờ, Phong Vân muốn thông qua Nguyên Thủy Bia để bù đắp nhược điểm của mình.
Ong!
Lúc này, phía sau Phong Vân xuất hiện một mảnh kim quang, còn có tiếng kiếm reo lờ mờ, phong mang ngập trời.
“Kim Kiếm Thần Trảm cấp viên mãn.”
Sắc mặt Độc Nhãn lão nhân thoáng kinh ngạc, mặc dù môn võ kỹ này chỉ là cấp hạ vị Thần, nhưng lại võ kỹ dung hợp, độ khó tu hành khá cao.
Nhưng Phong Vân có thể tu hành đến viên mãn, nói rõ thiên phú hệ kim rất cao, thiên phú kiếm đạo cũng thế.
Ngâm!
Đây là, tiếng đao minh, sau đó có lôi quang bàng bạc, vô cùng bá đạo.
“Thiên Đao Phách cấp viên mãn?”
Độc Nhãn lão nhân có chút giật mình, thiên phú đao đạo của Phong Vân cũng kinh người như thế.
Nhưng mà, chuyện xảy ra tiếp theo khiến ông ta không chỉ kinh ngạc, mà còn chấn động, khiếp sợ!
Phía sau Phong Vân, không ngừng xuất hiện các loại dị tượng, hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc sáng hoặc tối…
Mà tất cả những cái đó, đều là võ kỹ, hơn nữa, đều là cấp viên mãn!